Chương 27: Cuồng tình trong văn phòng
- Toa Toa, hôm nay em đẹp quá!
Triệu Dã Thành ôm lấy Lâm Toa Toa mặc váy dài trắng từ phía sau. Bàn tay to lớn không an phận đặt lên ngọn núi cao vút của Lâm Toa Toa, cách lớp quần áo, nhẹ nhàng xoa nắn. Thân dưới ngẩng thẳng lên ép giữa cặp mông đầy đặn của Toa Toa, cọ xát trêu chọc.
- Anh... anh thả tôi ra, đừng đụng vào tôi.
Lâm Toa Toa bị y làm cho toàn thân mềm nhũn, lập tức có phản ứng, nhưng nghĩ đến tối qua y để cô thoát y trước mặt những người đàn ông khác không thèm quan tâm, hôm nay lại thân mật với cô như không có chuyện gì, trong lòng cô không kìm được lửa giận.
Không ngờ cô chỉ tức giận nói vậy, Triệu Dã Thành liền buông hai tay ra, lui ra sau một bước, nhún vai, nói:
- Được, là em nói đấy nhé! Triệu Dã Thành anh trước nay không cưỡng ép phụ nữ!
Nói xong, liền ưu nhã xoay người, đi đến ngồi xuống ghế Tổng giám đốc, chân bắt chéo, khẽ dựa ra sau. Trong mắt không chút tình ý hay thương tiếc, y lạnh lùng như băng nhìn Lâm Toa Toa:
- Muốn nghỉ việc à? Không vấn đề, nhưng, phải đợi công ty tìm được người mới thay thế công việc của em. Hai bên bàn giao công việc xong mới đi được.
Thấy Triệu Dã Thành đột nhiên đổi sang tác phong đang làm việc công, Lâm Toa Toa ngẩn ra. Nghe Triệu Dã Thành thật sự đồng ý để cô đi, nước mắt của cô lập tức đầy hốc mắt, tức giận run rẩy chỉ thẳng vào Triệu Dã Thành.
- Anh... anh anh...
Cô nghẹn ngào không nói nên lời.
Đàn ông có phải đều vô tình như vậy. Chẳng lẽ y không nhận ra cô chỉ đang nói dỗi sao? Trong lòng Lâm Toa Toa vừa tức, vừa sốt ruột vừa hối hận.
Nhìn thấy phản ứng của Lâm Toa Toa đúng như dự liệu, Triệu Dã Thành nhếch miệng cười, ngữ khí mềm nhũn, nói:
- Em qua đây, anh có thứ này tặng em.
- Cái gì?
Lâm Toa Toa kinh ngạc mở to mắt.
Cô thật sự không thích ứng nổi thay đổi đột ngột này của Triệu Dã Thành. Nhìn gương mặt đẹp trai gần như yêu nghiệt của y, cô giống như bị ma xui quỷ khiến, ngoan ngoãn đi đến trước mặt y.
- Ngồi trên này.
Triệu Dã Thành vỗ vỗ bàn làm việc Tổng giám đốc trước mặt.
Lâm Toa Toa hơi chần chừ, nhưng vẫn ngồi lên.
Vừa nãy thái độ lạnh lùng của Triệu Dã Thành thật sự dọa cô sợ. Giờ y lại ôn hòa với cô như trước, cô cảm thấy mình không nên chọc giận y lần nữa.
Không ngờ, mọi tâm tư hành động của cô, đã dần dần thần phục theo Triệu Dã Thành.
Nụ cười khóe môi Triệu Dã Thành càng sâu hơn, hai tay đưa ra, bắt lấy hai mắt cá chân của Lâm Toa Toa, đặt lên hai thành ghế mà y đang ngồi. Lập tức, hai người mặt đối mặt. Có điều Lâm Toa Toa ngồi trên cao, nhưng lại thành ra hai chân cô đang giang rộng trước mặt Triệu Dã Thành. Nếu không phải hôm nay cô đang mặc chiếc váy dài phiêu dật, e là cảnh xuân đã lộ hết ra ngoài rồi.
- Anh định làm gì...
Lâm Toa Toa bị tư thế mập mờ này làm hồng đôi má. Cơ thể rụt lại, cô muốn thu hai chân về.
- Đừng nhúc nhích!
Triệu Dã Thành dùng một tay đè chặt Lâm Toa Toa, một tay kéo ngăn kéo lấy ra một hộp nhỏ tinh xảo, sau đó đưa cho Lâm Toa Toa, nói:
- Mở ra xem đi.
Lâm Toa Toa nghe lời mở ra, trong hộp là một chiếc lắc chân bạch kim khảm kim cương vô cùng tinh xảo, nhìn màu sắc và chất liệu, chắc chắn là tinh phẩm trên triệu tệ.
- Cái này... tặng em à?
Chiếc miệng nhỏ nhắn của Lâm Toa Toa tròn xoe đầy khiếp sợ.
Trên đời này, không có phụ nữ nào không thích kim cương.
- Đương nhiên!
Triệu Dã Thành cười gật đầu, đưa tay lấy chiếc lắc chân bạch kim khảm kim cương, rất dịu dàng giúp Lâm Toa Toa đeo lên chân. Sau đó, nâng chân phải thon dài trắng nõn của Lâm Toa Toa lên, xốc lớp váy chắn đang che chắn bên trên, phủ lên từng cái hôn, hôn từ ngón chân lên đến đùi.
Lâm Toa Toa bị sự dịu dàng của y làm tan chảy hoàn toàn. Thân trên ngửa ra sau, bộ ngực phập phồng, hơi thở cũng theo từng nụ hôn của Triệu Dã Thành càng lúc càng nặng nề. Lúc này, cô hoàn toàn không thể thốt lên chữ “không” nữa rồi.
Cuối cùng môi Triệu Dã Thành đã hôn đến giữa hai chân Lâm Toa Toa. Y phát hiện Lâm Toa Toa mặc quần lót chữ T đầy gợi cảm thì hiểu, rõ ràng cô đâu có muốn nghỉ việc rời khỏi y, rõ ràng là đến dụ dỗ y mà.
Đã vậy, y còn gì phải khách sáo nữa.
Không chút do dự, Triệu Dã Thành ngậm lấy hạt đậu nhỏ kia, đầu lưỡi linh động lúc thì cuốn lên, lúc thì duỗi thẳng, nhanh chóng kích thích bên trong, liếm láp, tấn công.
- A... a...
Lâm Toa Toa đâu chịu nỗi sự trêu chọc của y. Mười ngón tay cô bấu chặt tóc Triệu Dã Thành. Cô vô thức ấn đầu Triệu Dã Thành vào sâu bên dưới cô, hai chân cũng tự nhiên mở ra.