Một Đêm Thành Hoan

Chương 66: Trò chơi nhảy về phía trước

Chương 66: Trò chơi nhảy về phía trước

Triệu Dã Thành lập tức bị Lưu Từ Nhi kích thích, đũng quần bắt đầu nhô lên cao.
Lưu Từ Nhi má hồng phơn phớt nhìn Triệu Dã Thành, xấu hổ nói:
- Anh Triệu, chỗ đó của anh... có cần lau hay không?
- Tiểu Từ Nhi, em nói xem, nên thế nào?
Khóe miệng Triệu Dã Thành nhếch lên nụ cười xấu xa:
- Em muốn lau thì cứ lau. Hôm nay, tất cả mọi quyền chủ động đều giao cho em.
Vết thương của y đã trải qua ba bốn ngày, miệng vết thương cũng đã kết vảy. Chỉ cần không vận động quá mạnh thì không có gì đáng ngại.
Lưu Từ Nhi nghe Triệu Dã Thành nói vậy, hai má đỏ bừng, nhưng vẫn cúi người cởi quần dưới cho y, sau đó cẩn thận dùng khăn lau thật sạch. Cảm giác nóng rực từ bàn tay truyền đến khiến hơi thở của cô thêm nặng nề.
Cái gọi là gặm xương rồi mới biết vị của xương. Sau khi trải qua cảm giác phệ cốt tiêu hồn đêm hôm đó, mấy ngày nay, trong lòng Lưu Từ Nhi giống như có ngàn vạn con kiến cắn, rất khó chịu. Bây giờ nhìn cảnh tượng trước mắt, cô rốt cuộc hiểu được là chuyện gì. Đó là một loại cảm giác muốn “ngồi trên”.
Trong lúc Lưu Từ Nhi đang suy nghĩ lan man, đột nhiên cảm giác bên dưới mát lạnh. Tay trái của Triệu Dã Thành đã chui tọt vào bên trong áo khoác của cô.
- Anh Triệu...
Lưu Từ Nhi cả kinh, vô thức kẹp hai chân lại.
Nhưng tay của Triệu Dã Thành đã chạm đến chỗ muốn chạm. Bên trong rỗng tuếch. Lưu Từ Nhi ngay cả quần lót cũng không mặc, cái này không phải là muốn câu dẫn y sao? Hơn nữa, y còn chưa làm gì, bên dưới của cô đã ướt đẫm.
- Từ Nhi của anh đúng là phóng đãng, có phải muốn ngồi lên hay không?
Triệu Dã Thành vung tay đánh vào mông Lưu Từ Nhi một cái, miệng nói ra những lời có thể khiến người khác mắc cỡ.
Lưu Từ Nhi bị đánh, vừa đau vừa thoải mái, liền trừng mắt hờn dỗi nhìn Triệu Dã Thành, sau đó đỏ mặt, rồi thành thật leo qua người Triệu Dã Thành, từ từ ngồi xuống.
- A, anh Triệu...
Lưu Từ Nhi mơ màng rên lên một tiếng, bên dưới truyền đến cảm giác chặt khít, khiến cho các tế bào trong người cô tràn đầy cảm giác sung sướng.
Triệu Dã Thành nheo mắt lại, nhìn vẻ mặt mê say của thiếu nữ đằng trước. Lúc này, y có cảm giác giống như là đạt tới thành tựu, một tay gối đầu, như hoàng đế cao cao tại thượng hạ lệnh:
- Mau cởi áo khoác ra đi.
Lưu Từ Nhi nhẹ nhàng chuyển động vòng eo, cởi bỏ thắt lưng của mình. Chiếc áo khoác dài tuột xuống, lộ ra cái yếm có thêu hoa đào lớn bên trong.
Con gái trên núi không mặc áo ngực, chỉ mặc yếm như phụ nữ thời Trung Quốc ngày xưa.
Có thể là do khí hậu trên núi quá tốt, ngực Lưu Từ Nhi phát triển đặc biệt. Ngực 36D của Lâm Toa Toa đã được xem là kiệt xuất trong giới phụ nữ rồi, nhưng Lưu Từ Nhi so với Lâm Toa Toa còn muốn đẫy đà hơn. Chỉ là bình thường Lưu Từ Nhi luôn mặc áo choàng rộng thùng thình, cho nên không ai nhìn thấy rõ.
Lúc này, cô chỉ mặc có một cái yếm mỏng, toàn bộ vẻ thanh xuân hừng hực sức sống lộ hết ra ngoài. Hơn nữa, tuổi của cô còn rất trẻ, ngực vẫn chưa bị xệ. Nhìn cái yếm đang cố che phủ bộ ngực, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể rớt ra, dục vọng trong người Triệu Dã Thành lại dâng cao.
- Nhảy ra cho ta.
Triệu Dã Thành nắm chặt thắt lưng Lưu Từ Nhi, dùng sức đẩy mạnh một cái.
- A...
Lưu Từ Nhi không đề phòng, bị cú đẩy của Triệu Dã Thành ném lên không trung, sau đó từ từ rơi xuống.
Cũng vì cú đẩy này, hai con thỏ trắng từ trong yếm nhảy ra ngoài, lắc lư trong không khí. Bên trên là hai nụ hoa đỏ hồng rất xinh.
- HÌnh ảnh này... đúng là rất đẹp.
Hai mắt Triệu Dã Thành sáng lên, một lần nữa kéo cái yếm của Lưu Từ Nhi xuống, sau đó thúc mạnh, để hai con thỏ bạch nhảy ra ngoài lần nữa.
- A, anh Triệu hư quá.
Lưu Từ Nhi ngượng ngùng thốt lên. Nhưng có thể nhìn thấy bộ ngực của mình thoát khỏi trói buộc bung ra ngoài, cảm giác vừa hưng phấn vừa kích thích này trước đây cô chưa từng có.
- Anh Triệu, em hát bài hát sơn dã cho anh nghe được không?
Lưu Từ Nhi vô cùng phối hợp trò chơi “nhảy về phía trước” của Triệu Dã Thành, nhưng vẫn không quên trò chơi của mình. Lần trước, Triệu Dã Thành rất thích cô hát vào những lúc như thế này.
Quả nhiên, Triệu Dã Thành lập tức gật đầu.
Lưu Từ Nhi vặn vẹo thắt lưng, cất giọng hát phong tình:
- Tiếng hát ơ, tình lang ca ca ơ, em gái mỗi ngày chờ anh ơ. Tại sao anh còn chưa tới ơ, tình lang ca ca ơi...
Từ xa, Lâm Toa Toa hái thuốc trên núi trở về, còn chưa đến thôn Oa Oa, cô đã nghe tiếng hát phong tình của Lưu Từ Nhi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất