Ngân Hồ

Chương 084: Chẳng thể thành hổ báo.

Chương 084: Chẳng thể thành hổ báo.


Tình cảm của Vân Sơ với Bảo Chửng hết sức phức tạp, căm ghét ông ta, thán phục ông ta, sợ ông ta, nhưng lúc này nghe thấy giọng ông ta, đồng thời lại có chút yên tâm, cười gượng hỏi:” Phủ tôn vì sao tới Trần Lưu?”
Bao Chửng giọng đều đều: “ Thiên địa quân thân sư, quân đứng trước thân sư, là người phải chú trọng lễ pháp. Tâm tính thiếu niên phải giới sắc, nơi ngươi vừa đi là chỗ nữ nhân phạm lỗi, không phải chỗ người quân tử.”
“ Học sinh đi thăm mẹ và công chúa, không phải như phủ tôn nghĩ.” Vừa nói ra câu này Thiết Tâm Nguyên chỉ muốn tát bản thân:
“ Ha ha ha.” Bao Chửng vui vẻ vỗ tay vịn ghế cười:” Quan quan thư cưu, tại hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, thì ra là công chúa khiến ngươi lòng xuân rạo rực.”
Thiết Tâm Nguyên rót cho Bao Chửng một chén trà, nói nhỏ:” Phủ tôn, nói thế không phải quá đường đột công chúa điện hạ sao?”
“ Có gì mà đường đột, khuê nữ lớn gả đi là chuyện thiên kinh địa nghĩa, chỉ cần là nhà thanh bạch, dù có là nông gia cũng có thể mang sính lễ tới cầu thân công chúa, không phải thất lễ. Nếu ngươi xướng danh Đông Hoa Môn thì người với cao ở đây không phải là ngươi.”
“ Hừ, Lý Vĩ e rằng bị ngươi giết một nửa rồi phải không, còn nữa Duyện Quốc công chúa xưa nay tính tình hiền hòa, trong số các công chúa Đại Tống xưa nay cũng là siêu quần, đứa trẻ ngoan như vậy, bỗng nhiên lại nát rượu, ngươi xúi chứ gì?”
Sao giờ cứ có cứt đái là ông ta lại đổ lên đầu mình như thế, Thiết Tâm Nguyên xua tay:” Tuyệt đối không có chuyện ấy.”
“ Sau này người khác hỏi tới cũng phải trả lời như thế.” Bao Chửng ngồi dậy, nghiêm nghị hỏi:” Giờ lão phu hỏi ngươi, chết cùng Mã Thiên Thụy còn có ai?”
Thủ đoạn vừa buông vừa nắn của Lão Bao quá cao minh, Thiết Tâm Nguyên bị ông ta nắm thóp bóp tới nhũn người, ngoan ngoãn trả lời:” Còn có thê tử và muội tử của Trương tuần kiểm, học sinh nhìn qua đều chết bởi ngũ đao liên trảm.”
“ Theo ngươi thì hung thủ sẽ nấp ở đâu?”
“ Khi Mã đề hình mới mất tích, học sinh nghĩ rằng hung thủ ở công trường, nguyên nhân mấy ngày trước Trương tuần kiểm giết cả nhà ba tên thực thái sự ma, khiến thợ đá phẫn nộ. Về sau hồ ly giúp học sinh tìm được thi thể, nhìn vết đao liền phủ định suy nghĩ này, tối qua vừa viết thư gửi phủ tôn, xin phủ tôn lục soát Tử Thần quan, không ngờ phủ tôn đã tới.”
Bao Chửng ném thư lên bàn:” Lần này ngươi không làm lão phu thất vọng, khi nhận được thư của ngươi thì lão phu sắp tới Nhũ Sơn rồi.”
Thiết Tâm Nguyên khom người thi lễ:” Phủ tôn vất vả rồi.”
Bao chửng đứng dậy, chỉ rừng cây trong sương sớm chua tan hết, cảnh cáo:” Trương Đĩnh Viên làm không tệ, hắn không phải là người tốt, không có phẩm cách, nhưng luận tới chăn dân, hắn là con chó tốt, Đại Tống hiện nhiễu nhương, không thể thiếu con chó như vậy, ngươi chớ có giết hắn.”
Mắt Thiết Tâm Nguyên muốn lồi ra ngoài, rối rít nói:” Học sinh không có tâm tư ấy.”
“ Có lẽ thế, nhưng ngươi ghét kẻ đó tới mức không thèm che dấu rồi.”
“ Học sinh ghét rất nhiều người, không nhất định là phải tới đạp cho một cái.” Thiết Tâm Nguyên lắc đầu, không đụng chạm tới y thì y kệ người ta, cách sống của mỗi người do tự bản thân chọn:
“ Thời xưa hiệp khách giết người giữa đường được thế nhân xưng tụng, nhưng Đại Tống ta tuyệt đối không cho phép chuyện ấy. Lão phu làm quan bao năm chỉ muốn dạy con dân một điều, gặp chuyện nói lý lẽ, gặp nạn báo quan, phàm có trật tự thì mới có yên bình, bởi thế lão phu làm việc luôn công bằng quang minh chính đại.”
“ Luận mưu lược ta không bằng Bàng Tịch, luận cơ biến không bằng Hàn Kỳ, luận học vấn không so được với Phú Bật. Nhưng luận tới pháp độ, ba người kia cộng lại cũng không bằng lão phu, pháp độ tổ tông lập ra là để mọi người phải tuân thủ, trừ gian diệt ác bảo vệ luật pháp là bổn phận của lão phu.” Bao Chửng quay sang mắt sáng quắc nhìn Thiết Tâm Nguyên:” Tiểu tử, ngươi có muốn đi theo bước chân của lão phu không?”
Thiết Tâm Nguyên cười khổ:” Học sinh không làm được, đây không phải là lời chối từ mà học sinh không thích hợp, học sinh chỉ là con hồ ly, tọa trấn một phương phải cần gấu lớn vững vàng như phủ tôn, mới có thể giữa địa phương an bình.”
Bao Chửng thở dài:” Nhân tài hiếm có, bao năm qua chỉ ngươi là giống mãnh thú ăn thịt, đáng tiếc, không thành được hổ báo, chỉ là hồ ly thôi.”
Đó là thói xấu của sĩ đại phu Đại Tống, bọn họ thích đối diện với núi cao vòi vòi phát hào tình tráng chí, thích nói với nước sông cuồn cuộn vận mệnh bi thảm của mình.
Bao Chửng cũng thế.
Nhưng mà lời vừa rồi của Bao Chửng thì Thiết Tâm Nguyên hoàn toàn tán đồng, với không khí xã hội hiện nay của Đại Tống, khó mà xuất hiện mãnh thú ăn thịt thật sự.
Ngay cả hồ vằn như Địch Thanh còn ăn chay thì hi vọng gì có thể thấy mãnh thú?
Chỉ là không biết Lão Bao có ý đồ gì, lời chiêu lãm lộ liễu như thế làm sao có thể phát ra từ miệng ông ta, khả năng là ông ta dụ mình rất cao, từ đầu tới giờ toàn là Lão Bao hỏi, mình đáp.
Đây là thói quen của quan lại, bọn họ luôn che dấu suy nghĩ của mình, sau khi tận lực biết thật nhiều suy nghĩ của người khác mới nói ra ý kiến của mình, lúc đó nó sẽ thành mệnh lệnh.
Quả nghiên Lão Bao cảm khái xong nghiêm khắc nói:” Muốn vào Tử Thần quan thì phải xem ý nguyện của Trưởng công chúa, dù là lão phu cũng không thể dễ dàng ra vào.”
Thiết Tâm Nguyên cẩn thận nói:” Hay là để người muốn ở lại thì ở lại, không muốn ở lại cho ra.”
“ Ngươi đúng là kẻ tự tư tự lợi, lúc đó mẫu thân ngươi và Duyện Quốc công chúa ra rồi, để Trưởng công chúa ở lại cho thích khách giết hay sao? Hừ, trong lòng không hề có có chú ý niệm quân phụ tôn ti nào cả.”
Bao Chửng phất tay áo bỏ đi, men theo con đường đá gập ghềnh tới Tử Thần quan, ông ta lúc nào cũng thế chỉ có một thân một mình bên cạnh chẳng bao giờ thấy có hộ vệ, nhưng Thiết Tâm Nguyên tin, kẻ nào dám đánh lén Lão Bao sẽ có kết cục rất thảm.
Kết cục của Trương tuần kiểm cũng rất thảm, lão bà không còn, muội tử không còn, ngay cả Mã đề hình được hắn ta gửi gắm hi vọng thăng tiến cũng không còn nốt.
Hắn bị Bao Chửng đánh một trận, mông nát bét nằm sấp trên chiếu rên rỉ, nhưng miệng thì gặm dưa hấu ngon lành lắm, vỏ dưa hấu chất đống bên cạnh rồi, xem ra chỉ có thân thể hắn đau khổ, còn tinh thần thì khoan khoái chưa từng có.
Bị ăn đòn tức là chuyện Mã đề hình sẽ khép màn tại đây, có thể yên tâm ăn dưa hấu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất