Chương 089: Thiết Tâm Nguyên dạy vợ.
Triệu Uyển nấp ở trong lều lén nhìn ra ngoài, tức giận hỏi:” Bao Chửng vì sao ngay cả ý chỉ của phụ hoàng cũng không nghe?”
Thiết Tâm Nguyên xúc một thìa dưa hấu đút cho Triệu Uyển:” Quan chức tới tầng cấp ông ta, vì thanh danh thông thường sẽ không tuân trung chỉ, sợ người đời nói mình mù quáng nghe theo hoàng đế, mất thanh danh thanh quý.”
“ Xem ra phụ thân nàng cũng không coi chuyện này quá nghiêm trọng, nếu không đã chẳng ra trung chỉ thiếu dấu của Bình chương sự và Cấp sự trung, mà đã chính thức hạ ý chỉ rồi. Với ý chỉ chính thức, bất kể Bao Chửng có hài lòng hay không thì ông ta cũng tuân theo, chứ không xỉ nhục Vương thúc như thế.”
Triệu Uyển rất thản nhiên mở miệng nhận dưa hấu Thiết Tâm Nguyên đút cho. Hai người họ từ lúc tình cảm bất ngờ phát sinh thay đổi lúng túng với nhau một thời gian, nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại, mỗi lúc một thêm quấn quít làm Trương ma ma gần như không lúc nào dám rời mắt khỏi công chúa, chỉ sợ thoáng lơ đễnh công chúa sẽ biến mất, sau đó chuyện xảy ra thì e quá muộn để sửa chữa.
“ Xỉ nhục Vương Tiệm làm gì, Vương Tiệm tốt lắm, nhiều lần giúp ta trước mặt phụ hoàng ...”
Thiết Tâm Nguyên cười gian:” Nếu bây giờ nàng đem nửa miếng dưa hấu trên bàn đưa cho Vương Tiệm, sau này ông ta sẽ càng ra sức giúp nàng.”
Triệu Uyển không ngốc, có chút khó xử:” Làm thế sẽ đắc tội với Bao Long Đồ đấy.”
Thiết Tâm Nguyên trước kia chỉ một mực chiều chuộng Triệu Uyển còn bây giờ chú tâm bồi dưỡng cho nàng:” Đắc tội với Bao Long Đồ cũng không sao, một là ông ta không chấp một tiểu cô nương như nàng, hai là nàng là khuê nữ của bệ hạ, đứng về phía phụ thân là thiên kinh địa nghĩa, ai dám nói nàng sao?”
“ Thứ ba quan trọng nhất, thà đắc tội với quân tử chứ đừng đắc tội với tiểu nhân, nàng nói xem hai người họ ai là tiểu nhân?”
Triệu Uyển gật đầu nói chắc nịch:” Vương Tiệm!”
Thiết Tâm Nguyên đem nửa miếng dưa hấu cho Triệu Uyển:” Tới lúc mua chuộc lòng người rồi.”
“ Nhưng mà ...” Triệu Uyển vẫn có chút ngần ngừ:
“ Sau này chuyện của chúng ta, nếu có vấn đề còn cần Vương Tiệm hỗ trợ.”
Triệu Uyển nghe thế hơi đỏ mặt, "ừm" một tiếng như mèo con, không sai cung nữ mà đích thân mang dưa hấu cho Vương Tiệm.
Nha đầu này đúng là thông minh, thứ Vương Tiệm cần bây giờ là thể diện, là hành vi khẳng định việc làm của hắn.
Công chúa đi rồi, Thiết Tâm Nguyên quay ra sau nhe răng cười ngượng với Trương ma ma:” Công chúa vẫn còn hơi nhát gan một chút.”
Bây giờ hai người bọn họ ở đâu là Trương ma ma ở đó, nếu Thiết Tâm Nguyên và công chúa có thể kết duyên thì chẳng mừng hơn, nhưng tránh hai người trẻ tuổi nhất thời không kiềm chế được bản thân mà xảy ra chuyện, cười nói:” Tính cách của công chúa đáng lẽ không nên sinh ra ở hoàng gia, nếu chẳng phải có bệ hạ sủng ái, có nương nương cường thế, chẳng biết ở trong cung chịu bao nhiêu ủy khuất.”
Xe tù thì tất nhiên là không thể thoải mái, không thể đứng thẳng cũng chẳng thể ngồi cho dễ coi, với thân phận của Vương Tiệm nếu dứt khoát muốn chống đối với Bao Chửng thì cũng không dễ nhốt hắn vào đây, giờ hắn vào rồi, chẳng lo Bao Chửng dám làm gì mình, chỉ là lúc đưa hắn ra cũng không phải là dễ dàng, đánh chó còn phải ngó mặt chủ, lần này hắn khiến Bao Chửng phải trả cả vốn lẫn lãi.
Đang âm thầm tính kế trong xe tù thì có giọng nữ nhu hòa truyền tới:” Đại bạn đừng giận hại người, ăn dưa hấu giải khát đi.”
Quay ngoắt người sang, thấy công chúa nhón chân đưa nửa quả dưa hấu qua chấn song xe tù, vội vàng đưa hai tay đỡ lấy, vỏ dưa hấu mát lạnh, lòng hắn thì ấm áp, rối rít nói:” Nô tài tổn thọ mất, nô tài tổn thọ mất.”
Triệu Uyển khẽ nhíu mày dậm chân:” Khi nào về cung ta sẽ kể hết đầu đuôi cho phụ hoàng nghe, Bao Chửng bắt nạt ngươi.”
“ Công chúa điện hạ cứ yên tâm ở lại Tử Thần quan cầu phúc cho bệ hạ, chút chuyện này không làm khó được nô tài, tay Bao Chửng còn chưa to tới mức che được trời.” Những lời nói ngây thơ đó khiến Vương Tiệm cảm động ứa nước mắt, đưa một tay chu đáo kém rèm trên mũ của công chúa xuống:” Xin công chúa rời khỏi nơi này, đây không phải chỗ để người ở lâu, nếu không nô tài tội lớn.”
Triệu Uyển lo lắng nhìn Vương Tiệm một cái, sau đó cùng Tiểu Châu Nhi về doanh trại, nhìn ngó xung quanh một vòng rồi tót ngay vào lều của Thiết Tâm Nguyên, Tiểu Châu Nhi lập tức hạ rèm xuống, phối hợp cực kỳ ăn ý.
Vừa vào trong Triệu Uyển kích động tới hai má đỏ bừng bằng, nắm chặt tay hỏi:” Vừa rồi ta làm tốt không?”
Thiết Tâm Nguyên giơ ngón cái khen ngợi, nhìn qua khe hở:” Nàng xem, ông ta như chưa bao giờ ăn dưa hấu vậy, ăn rất hăng.”
Chỗ Thiết Tâm Nguyên thì tràn ngập tiếng người, chỗ Xảo Nhi không thư thản như thế.
Một nữ tử mặt nhợt nhạt ngoạm cánh tay hắn không buông, mắt hung dữ như chó sói, Xảo Nhi mồ hôi ròng ròng, nhưng ngay cả rên một tiếng cũng chẳng dám.
Bao Chửng cách nơi này hai mươi dặm, làm sao hắn dám động đậy.
Đưa tay còn lại ra kéo cửa thông khí trên đầu, một luồng sáng xuyên qua, không gian tối tăm tức thì sáng hẳn lên, nữ nhân cũng buông tay hắn, ngây ra nhìn cột sáng.
Rất lâu sau mới hồi thần, nhìn dấu răng trên tay Xảo Nhi, cười áy náy.
Nhìn nụ cười như trăm hoa bùng nở của nàng, Xảo Nhi thấy cơn đau tựa hồ biến mất, lấy một quả dưa hấu khắc tỉ mỉ đưa cho nàng. Nữ tử không nhận, mà nắm lấy tay bị thương của Xảo Nhi, đặt lên ngực minh, đưa đầu tới khẽ cắn lỗ tai Xảo Nhi:” Người tốt, đây là thứ ngươi đáng được hưởng.”
…
Bao Chửng lại mượn hồ ly lần nữa sau đó phái người Đề hình ti lục soát Nhũ sơn, lần này vô cùng triệt để, hồ ly hai lần chạy qua ao nước có vẻ do dự, tức thì có cao thủ của Đề hình ti sinh nghi nhảy xuống tìm kiếm, không ai ngờ phía sau thác nước của Nhũ sơn, còn có một cái hang.
Trong cái hang đó Bao Chửng nhìn thấy giáp trụ và binh khí, hai mắt hung tợn chưa từng có.
Người đầu tiên gặp họa là phó sứ thủ vệ Nhũ sơn.
Bao Chửng thậm chí không cần đợi quân lệnh của Xu mật viện đã hạ lệnh thẩm vấn vị thiên tướng này ngay trong đêm, sau đó nhốt vào xe tù, chuẩn bị đưa tới kinh sư cùng Vương Tiệm, không khí trên Nhũ Sơn cực kỳ u ám, người Đề hình tinh lảng vảng khắp nơi như chó săn đánh hơi.