Ngân Hồ

Chương 090: Xảo Nhi bị ung não.

Chương 090: Xảo Nhi bị ung não.


Thiết Tâm Nguyên chẳng quan tâm tới chuyện ngoài kia, ngày ngày những lúc không bí mật hẹn hò cùng tiểu công chúa thì theo lệnh Trưởng công chúa, y toàn tâm toàn y xây cho thật tốt cung thất cho hoàng đế.
Cung điện mỗi ngày một cao lên, da Thiết Tâm Nguyên mỗi ngày một đen, da bị ánh nắng chiếu thành màu đồng thau, tối cởi y phục ra nhìn toàn thân, chỗ trắng chỗ đen sao mà giống gấu mèo.
Ngược lại con quỷ đen đúa Xảo Nhi lại ngày càng trắng, mỗi ngày nhìn Xảo Nhi uể oải ngái ngủ đi tới công trường, Thiết Tâm Nguyên chỉ muốn xông tới đánh hắn một trận.
Trong đầu tên này trừ nữ nhân kia ra thì không chứa được gì nữa.
Người nội phủ cuối cùng cũng đưa ống đồng tới, Thiết Tâm Nguyên nhìn những cái ống đồng đẹp như đồ mỹ nghệ, lòng cảm khái vô cùng, không những thế còn chắc chắn, không lọt nước, lần đầu tiên y vỗ tay khen ngợi tài nghệ người Tống.
Các đại tượng thì vui mừng vì có vật liệu tốt còn Bao Chửng thất kinh vì mức độ hao phí của tòa cung thất không lớn này, nhưng ông ta phải ngậm miệng, Trưởng công chúa không dùng tới một đồng thuế quốc gia, ông ta chẳng có lý do chỉ trích.
Đây là dấu ấn đầu tiên của bản thân ở thế giới này, Thiết Tâm Nguyên nỗ lực làm tốt hết mức có thể, chính vì sự toàn tâm toàn ý này làm Bảo Chửng thấy nên cho y chút ưu đãi, vì thế hạ lệnh cho trú quân và đề hình ti, cho phép nhân thủ của Thiết Tâm Nguyên có thể rời Nhũ sơn một cách hạn chế.
Thiết Tâm Nguyên không mắc bẫy đơn giản như vậy, thừa biết bây giờ kể cả khi không có chứng cứ gì thì ông ta vẫn nghi ngờ mình, sau khi nghiêm khắc cảnh cáo Xảo Nhi tỏ ra không hiểu ý đồ của Bao Chửng.
Hơn nghìn thợ cùng xây dựng tòa cung thất không lớn, tiến độ rất nhanh, nhất là khi làm xong nền, tốc độ càng vượt ngoài dự liệu của Thiết Tâm Nguyên, không chỉ y những người thợ khác cũng coi đây là công trình để đời của mình, mức độ nhiệt tình chưa từng có.
Đất sét Nhữ Châu chẳng thể nung ra màu trắng thuần túy mà hơi xanh, Thiết Tâm Nguyên cố chấp nói đó là màu thiên thanh sau cơn mưa.
Triệu Uyển mê màu sắc dịu mắt này, giữ lại bảy tám miếng gạch sứ đẹp nhất, sai thợ khảm lên, thế là vách tường của nàng thêm một vùng trời màu thiên thanh, nàng đã nôn nóng được ở trong căn phòng mời này rồi, theo lời nàng nói lúc đó mình sẽ như đám mây trắng trôi giữa trời xanh.
Cho dù cổ hủ như Bao Chửng xem bản vẽ màu của công trình xong cũng say mê, thậm chí còn vụng về muốn thêm ý kiến của mình vào kiến trúc định sẵn sẽ lưu truyền thiên cổ này.
Có điều ông ta tò mò tới bực mình, vì sao nhà xí lại xây trong nhà, còn không thối mù trời à? Vì sao tắm lại phải đứng? Còn bồn tắm thì ông ta chê bai không ra gì, nói ngủ trong đó không thoải mái chút nào.
Thiết Tâm Nguyên không thèm trả lời những câu hỏi ngu xuẩn đó.
Trong gian phòng như thế cần có đèn thủy tinh mới có thể khoe được hết sự xa hoa của nó, nhưng mà thủy tinh ở Đại Tống còn rất đắt đỏ, không thể tùy ý dùng.
Vì thế Xảo Nhi và Hỏa Nhi dựa theo hướng dẫn của Thiết Tâm Nguyên kiếm lấy ít cát trắng trộn với ít bột xám đem nung, hai thứ này biến thành thứ nước đỏ rực. Trong ánh mắt kinh ngạc của hai người, Thiết Tâm Nguyên dùng một cái ống sắt chấm thứ nước nóng chảy kia, biến nó thành đủ các loại hình dạng khác nhau, tuy méo mó không ra thứ gì hết, nhưng nhìn sắc màu đủ biết đây là bảo bối.
Cuối cùng số chất lỏng kia hoàn toàn đông lại biến thành viên lục bảo thạch lớn chưa từng có, dưới ánh sáng mặt trời tỏa hào quang làm người ta lóa mắt.
Xảo Nhi còn khá chút, Hỏa Nhi thì ôm chặt lấy Thiết Tâm Nguyên, khóc gào đòi y bí phương chế tạo bảo bối, nếu không cho hắn sẽ mọc dính ở chân y luôn.
Thiết Tâm Nguyên ném một thứ phế phẩm của mình đi, Hỏa Nhi hét lớn lao theo bắt lấy, ôm rịt lấy đống bảo bối không cho y hủy hoại, nguyền rủa cực kỳ độc địa.
Phản ứng của Hỏa Nhi là rất bình thường, còn sự dưng dưng của Xảo Nhi làm y đau lòng.
“ Thế giới còn nhiều đỉnh cao cho ngươi chinh phục, còn rất nhiều bí ẩn chờ chúng ta mày mò khám phá, chơi đùa, nên ngươi phải khôi phục tinh thần trước kia, không được sa sút như thế.”
“ Đâu có, ta đang rất khoái hoạt, cực kỳ khoái hoạt, đợi Bao Chửng đi rôi, ta sẽ đưa nàng đi.” Xảo Nhi nói như người đang đi trong mộng:” Các huynh đệ đều đã trưởng thành, có thể tự chăm lo cho bản thân, có ta hay không đều thế, ta đưa Trác Mã về, cùng nàng sống ở đây ngập tràn hoa Cách Tang.”
Nghe những lời ngu ngốc của Xảo Nhi, Thiết Tâm Nguyên không nhịn nổi đá hắn một phát, nghiến răng nói nhỏ:” Nữ nhi của Giác Tư La không sống cuộc đời chăn dê ca hát với ngươi đâu, cô không phải muốn đi Đông Kinh tìm nữ nhi à? Không phải muốn cho nữ nhi bú lần cuối à? Sao bây giờ thay đổi, Xảo Nhi, đừng nói ngươi bú hết sửa của cô ta rồi nhé ...”
Xảo Nhi đỏ mặt:” Trác Nhã nói Đông Kinh biển người mênh mông ...”
Thiết Tâm Nguyên cắt ngang lời hắn:” Ý cô ta là ngươi có thể đưa thẳng cô ta về Hà Hoàng cũng không sao chứ gì?”
Xảo Nhi thở dài thương cảm:” Trác Nhã nói nàng mệt rồi, muốn về thảo nguyên nằm trong bụi hoa, không muốn nhìn những kẻ lừa gạt ở Trung Nguyên.”
Thiết Tâm Nguyên rút đoản kiếm ra:” Nếu ta giết cô ta bây giờ thì ngươi sẽ làm gì?”
Xảo Nhi hơi bất ngờ, nhưng tiếp đó bóp vai Thiết Tâm Nguyên nói chắc chắn:” Ngươi là huynh đệ của ta, bất kể thế nào cũng là huynh đệ của ta, nếu nàng chết, ta theo nàng tới thế giới bên kia xin lỗi, nhờ ngươi chôn hai bọn ta cùng nhau.”
Thiết Tâm Nguyên nhắm mắt lại, ngồi xuống đất ôm đầu:” Nữ nhân đó đang lừa ngươi.”
“ Nữ nhân ta từng tiếp xúc có ai không lừa ta, Vương Bà Tích hay ca kỹ thanh lâu đều thế cả, lần này ta cam tâm tình nguyện bị lừa.” Xảo Nhi cười cực kỳ vui vẻ:” Ca ca ngươi không ngốc đến mức bị người ta lừa mà không biết, nhưng ta không nỡ rời xa nàng.”
Thiết Tâm Nguyên lấy quả cầu thủy tinh lục bảo đưa Xảo Nhi:” Tặng nữ nhân đó, mong rằng cô ta nể mặt bảo thạch đẹp đẽ này mà không hại ngươi.”
“ Thứ tốt thế này ngươi nên tặng Triệu Uyển, ta thấy cô công chúa thiện lương ấy mới xứng với nó, còn ta một thân một mình cùng Trác Mã về Hà Hoàng, hơn nữa mộ tổ nhà ta ở Lan Châu, bao năm cũng cần tế điện.”
Nói xong Xảo Nhi phủi bụi ở mông bỏ đi, bỏ lại một câu:” Nếu ngày nào đó ngươi đột nhiên không thấy ta nữa thì đừng tìm.”
Thiết Tâm Nguyên không đành lòng nhìn Xảo Nhi nữa, tên này hết thuốc chữa rồi, nhìn có vẻ như bình thường, nhưng đầu óc hắn hoàn toàn hỏng rồi.
Bên trong ung hết rồi.
(*) Hôm nay dừng ở đây nhé.
Xảo Nhi nó óc tó thật .


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất