Ngân Hồ

Chương 116: Người bạn mới.

Chương 116: Người bạn mới.


Chiết Khắc Hành phất tay ngăn cản những người khác không được làm ồn, nhìn Thiết Tâm Nguyên, hỏi thẳng:” Sao ngươi giết được kẻ này, đôi tay hắn có sức mạnh ngàn cân, một cây thiết mâu trong vạn quân tung hoành vô địch.”
Thiết Tâm Nguyên tất nhiên không kể ra chi tiết, nói tóm gọn:” ... Hắn bị bọn tiểu tử bày kế trói lại, không ngờ vẫn thoát được, sau đó bị nha dịch phủ Khai Phong làm máu chảy thành sông, bị Dương đại lang đánh kiệt sức rồi cuối cùng chết bởi cạm bẫy ...”
“ Tế Phong Tư Mộng tới Đông Kinh làm gì?” Chiết Khắc Hành tự lẩm bẩm:
Thiết Tâm Nguyên đảo mắt một cái:” Vì thần tí nỏ!”
“ Cái gì, ngươi cũng biết thứ này sao?” Đại hán áo gấm cười khinh miệt:
Thiết Tâm Nguyên thấy hắn chướng mắt, cố tình nhún vai nói:” Ta vẽ ra, tất nhiên ta biết.”
Chiết Khắc Hành đứng bật dậy, có điều ông ta nhanh chóng ngồi xuống, một tay chống cằm, một tay nắm tay vịn:” Tiểu tử ngươi quen với Dương Hoài Ngọc?”
Thấy Thiết Tâm Nguyên gật đầu xác nhận lại hỏi:” Lão phu từng nghe nói Dương Hoài Ngọc có bảo giáp đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, do người thợ khéo trẻ tuổi làm ra, người trẻ tuổi tài giỏi như thế e không có nhiều ...”
“ Đúng là đao thương bình thường không làm gì nổi, nhưng nói thủy hỏa bất xâm thì quá lời rồi, chỉ là món đồ chơi thôi.”
Khi Bao Chửng ngủ một giấc tỉnh dậy phát hiện ra không khí trong phòng rất bất thường.
Chiết Khắc Hành thân mật nắm tay Thiết Tâm Nguyên giới thiệu tình hình ở Kim Thành huyện, còn tam nhi tử Chiết Khả Đại ở bên rót rượu.
Thiết Tâm Nguyên chỉ nhân ma Tây Hạ bị giam trong lồng:” Hiến người này cho bệ hạ e không ổn, chẳng may kinh động thánh giá, không có công còn có tội. Đại tướng quân không bằng cho tiểu tử đi.”
Chiết Khả Đại vội vàng nói:” Thế huynh, chuyện này không đùa được đâu, dã nhân Tây Hạ khó thuần, cẩn thận bị hắn làm hại.”
Thiết Tâm Nguyên lắc đầu:” Không chỉ người Tống coi hắn là ma nhân từ địa ngục thoát ra, người Tây Hạ cũng thế, đoán chừng vì thế mà tính tình có chút hung bạo, nhưng vừa nãy cho hắn ăn nhìn phản ứng thì biết hắn có linh trí, không phải dã nhân.”
“ Nếu thế chất thích, lão phu tặng ma nhân cho ngươi làm nô bộc cũng được, lát nữa sẽ sai người đưa tới tận phủ.” Chiết Khả Hành cười tủm tỉm:” Chỉ là không biết bản vẽ thần tí nỏ mà thế chất nói không biết có thể cho lão phu xem ...”
Bao Chửng đầu óc vẫn còn hỗn loạn, nhưng nghe thấy ba chữ thần tí nỏ, vội vàng quát ngang trước khi Thiết Tâm Nguyên lên tiếng:” Vạn vạn lần không thể ...”
Chiết Khắc Hành cười lớn:” Hi Nhân huynh tỉnh rồi, vừa vặn, nào nào, mau qua đây chúng ta uống tiếp.”
Bao Chửng day huyệt thái dương:” Uống rượu thì lão phu có thể bồi tiếp, nhưng chuyện thần tí nỏ thì vạn vạn lần không thể.”
Nụ cười trên mặt Chiết Khắc Hành biến mất, có chút thất vọng nói:” Chiết gia quy thuận Hán gia mấy trăm năm rồi, không ngờ tới nay vẫn bị người ta coi là phiên binh. Đại Tống có thần tí nó được bảy năm, còn Chiết gia quân của lão phu vẫn dùng cung tiễn kháng địch, mỗi lần chiến đấu với người Tây Hạ, đều phải xông pha mưa tên của chúng mới có thể đến gần xạ kích, chưa đánh đã tổn thất hai thành ...”
Bao Chửng nghiêm giọng nói chen vào:” Chiết gia quân khống chế Phủ Châu đã hai trăm năm, bách tính một dải Phủ Châu chỉ biết tới Chiết gia quân mà không biết tới sự tồn tại của hoàng triều. Viễn Thanh huynh, cái họa tiết độ sứ tiền Đường không xa, dù huynh một lòng trung thành, nhưng lấy gì đảm bảo con cháu không có hạng như An Lộc Sơn, triều đình không thể không phòng.”
“ Thiết tiểu tử, triều chính phức tạp, ngươi không hiểu đừng làm bừa kẻo mà mang họa.”
Chiết Khắc Hành cười khổ:” Hi Nhân huynh xưa nay mưu tính xâu xa, đã nói thẳng như vậy trước mặt lão phu, lão phu nhận ân tình này. Vậy chúng ta nói thẳng luôn, huynh đưa Thiết gia thế chất tới quân lão phu, vậy điều kiện là gì?”
Bao Chửng mặt lạnh tanh:” Khả Thích tới tuổi vào Thái học rồi.”
Chiết Khắc Hành đứng bật dậy, sống lưng thẳng tắp như trường thương, đâu còn bộ dạng sắp xuống lỗ như lúc mới gặp, đấm mạnh lên bàn:” Các ngươi làm thế không sợ linh hồn tiên đế không được yên sao?”
Bao Chửng lạnh nhạt:” Chưa biết chuyện ngươi, sao hiểu chuyện quỷ, đây là đại sự, Viễn Thanh huynh cân nhắc cho kỹ.”
Thiết Tâm Nguyên mất một giây, trong đầu xẹt qua hai chữ "con tin", xem ra mình thực sự đúng là quân cờ của bọn họ, y không cam lòng, nhưng khả năng của y bây giờ chỉ có thể làm quân cờ trên bàn, đã là quân cờ không có tư cách tham gia cuộc tranh luận này.
Thế nên Thiết Tâm Nguyên kéo cái ghế ngồi bên cạnh lồng ma nhân, lấy cái đùi dê đã nguội, dùng dao xẻo thịt đưa cho ma nhân ăn.
Có điều chỉ cái đầu to ăn, cái đầu nhỏ luôn nhìn y chằm chằm.
Khi Thiết Tâm Nguyên đưa thịt dê tới cái đầu nhỏ, hắn lắc đầu.
“ Ngươi không sợ bọn ta à?”
Nghe cái đầu nhỏ dùng khẩu âm Đại Tống rất chuẩn mực nói chuyện, Thiết Tâm Nguyên kinh ngạc không nói ra lời, mãi mới trả lời được:” Sao phải sợ, các ngươi vốn là cặp song sinh, chỉ là lúc ở trong bụng mẹ phát triển không tốt, nên thành thế này. Nhìn qua thì đáng sợ, nhưng nếu coi là hai người thì không có vấn đề gì rồi.”
Cái đầu nhỏ nhìn Thiết Tâm Nguyên với ánh mắt nhìn quái vật, cảm giác tên này còn bất thường hơn cả mình, hắn có thể nhận ra, Thiết Tâm Nguyên hoàn toàn không phải giả vờ mà ở bên cạnh huynh đệ mình một cách rất thoải mái, không khỏi sinh ra cảm giác gặp được "đồng loại":” Nếu ngươi có cách chặt một cái đầu của bọn ta đi mà vẫn giữ cái đầu còn lại thì hãy chặt đầu ta, ta đảm bảo A Đại cả đời trung thành với ngươi, ta ở suối vàng cũng cảm tạ.”
“ Ngươi nên biết nếu bọn ta chỉ có một cái đầu, tuyệt đối là hảo hán số một.”
Thiết Tâm Nguyên lắc đầu:” Không cần, sao ngươi nói được tiếng Đại Tống, nghe cách ngươi nói chuyện hẳn ngươi cũng đọc sách biết chữ.”
Cái đầu nhỏ nhắm mắt lại, cũng khép luôn mồm, tỏ ý không muốn nói nữa, cái đầu lớn vẫn thèm thuồng nhìn nửa cái đùi dê trong tay Thiết Tâm Nguyên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất