Chương 167: Không thể nào
Triệu Thiền Y dùng pháp quyết, quát khẽ: "Vạn Mộc Phùng Xuân, hồi!"
Từng luồng sáng ấm áp màu lục từ trên tay của nàng ta bay ra ngoài, nhập vào trong cơ thể của Liễu Bình.
Một lúc lâu sau...
Triệu Thiền Y thu hồi pháp quyết, lộ ra vẻ mệt mỏi, nói: "Trước đó ta vẫn luôn tìm kiếm vấn đề của thế giới, kết quả có một ngày, ta phát hiện một tấm thẻ màu trắng trong một bụi cây tại gần khu vực này... Lúc đầu ta còn định hỏi ngươi về nó, thế nhưng tấm thẻ kia lại biến mất, ngay sau đó, ta lại phát hiện mình có thể tránh thoát toàn bộ ràng buộc, đi ra khỏi thế giới Tu Hành."
Liễu Bình yên lặng lắng nghe.
Mấy giây sau, hắn mở mắt ra nói: "Tình hình lúc đó là gì, ngươi nói tỉ mỉ cho ta nghe đi."
"Khi ta chạy tới nơi đó, dung nham nuốt hết toàn bộ rừng rậm, ta không thể làm gì khác là dùng thần thông kiểm tra toàn bộ khu vực, phát hiện hai người này." Triệu Thiền Y nói.
Pháp quyết trong tay nàng biến đổi, lại kích hoạt một loại đạo thuật.
Trong hư không xuất hiện vô số bức tranh ánh sáng, thể hiện lại cảnh tượng Chúa tể Ba Hành trong Ác Mộng đuổi theo Huyết kỵ sĩ La Sinh.
Liễu Bình giật mình nói: "Thì ra là thế..."
Khi mình đóng giả làm kiếm tu Lý Trường Tuyết, lừa La Sinh một lần, làm cho kế hoạch bắt giữ Lý Trường Tuyết của hắn ta thất bại, còn bị Thần linh thời đại trước đuổi giết nữa...
Cảnh tượng vừa rồi là cảnh tượng La Sinh bị đuổi giết.
Như vậy...
Yêu vương Triệu Thiền Y tìm được tấm thẻ màu trắng kia, lại là thứ gì?
"Ngươi tái hiện lại hình tượng của tấm thẻ bài màu trắng kia đi, để ta nhìn xem." Liễu Bình nói.
Thủ quyết của Triệu Thiền Y biến đổi.
Hình ảnh xuất hiện trong hư không là một tấm thẻ bài màu trắng.
Giọng nói của Yana bỗng vang lên:
"Là thẻ bài trống."
Liễu Bình lập tức hỏi: "Thẻ bài trống là cái gì?"
Yana nói: "Có rất nhiều loại có thể thu hoạch được thẻ bài, thường thấy nhất có chế tạo, trao đổi, hấp dẫn, bắt linh,... Ta là Thị thần có thể giúp ngươi chế tạo thẻ bài, ngươi cũng có thể trao đổi thẻ bài với những Thẻ bài sư khác, con thỏ mà khi trước ngươi gặp được là Thẻ linh, nó bị ngươi hấp dẫn mới tới, mà tấm thẻ bài trống này chính là..."
"Nó dùng để bắt giữ chúng sinh, chế tạo thành thẻ bài loại vật chứa."
Liễu Bình nghe xong, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ.
"Ta hiểu rồi! Tấm thẻ bài trống này là dùng để bắt giữ Lý Trường Tuyết!" Hắn thất thanh nói.
Yana nói: "Đúng là như thế, tấm thẻ bài này chỉ có thể sử dụng khi đối phương cam tâm tình nguyện, không làm ra bất cứ sự phản kháng nào, về phần tại sao nó biến mất thì..."
Liễu Bình cũng phản ứng lại được, lẩm bẩm nói: "Không thể nào..."
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Triệu Thiền Y.
Triệu Thiền Y giật mình, sờ đầu của mình, lại đưa tay sờ về phía sau, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Ta cải trang thành nhân tộc đã không dễ dàng xuất hiện vấn đề mới đúng... ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
Nàng ngoẹo đầu hỏi.
…
Trên hoang dã.
Rất nhiều ô tô cùng xe gắn máy tạo thành vòng tròn, cạnh ngoài còn có mấy robot cao năm mét nữa.
Mấy người đàn ông có vẻ mặt hung ác đứng tại trung ương vòng tròn, nửa ngày cũng không nói lời nào.
Người cầm đầu đội một chiếc mũ chóp cao màu đen, trên cổ có ghim nơ, cởi trần, mặc một chiếc quần màu trắng, đi một đôi giày da đầu to.
Bảy tám người xung quanh gã này cũng đều ăn mặc như vậy cả.
Bọn họ đứng giữa lại không lên tiếng, đám lâu la xung quanh cũng không dám nói câu nào.
"Lão Lục, vừa rồi... hình như là trận pháp dịch chuyển của văn minh tu hành, đúng không?" Người cầm đầu kia hỏi.
"Từ gợn sóng không gian mà xét, đúng là pháp trận của văn minh tu hành... thế nhưng ta chưa bao giờ nghe nói qua có người có thể xây dựng trận pháp dịch chuyển trong thời gian ngắn như vậy, lại còn dẫn theo cả người khác dịch chuyển rời khỏi." Một người đàn ông sau lưng gã này nói.
Người cầm đầu liếm môi, nói nhỏ: "Nói như vậy, người vừa rồi không đơn giản, đúng không?"
"Cấu trúc pháp trận không phải là một chuyện đơn giản, có thể làm được tới trình độ như người kia, chí ít không phải là dạng đơn giản trong lĩnh vực tu hành lục nghệ." Người đàn ông phía sau nói.
Bỗng nhiên, có một người nói: "Ta đã từng gặp qua người vừa rồi."
Mấy người khác cùng quay đầu nhìn về phía hắn ta.
"Lão Ngũ, ngươi gặp hắn rồi sao?" Người cầm đầu kia âm u nói.
"Đúng vậy, lão đại, ta đã từng gặp người đó, hắn là một người vừa mới trở thành Thẻ bài sư, Ám Vụ trấn." Linh cẩu - Ngũ nói.
"Không phải ta đã nói rồi sao? Buổi sáng ngày mai chúng ta mới tấn công Ám vụ trấn." Người cầm đầu nói.
"Đúng, ngươi đã nói vậy, cho nên ta chỉ đứng bên ngoài Ám Vụ trấn, gọi hắn ra ngoài, khuyên hắn chạy trốn, như vậy chúng ta có thể ăn hắn sớm hơn." Linh cẩu - Ngũ trả lời.
Người cầm đầu kia đỡ trán, nói: "Ngươi làm vậy là hỏng hết chuyện rồi."
"Cũng không phải chuyện xấu mà, lão đại."
"Làm sao mà không xấu?"
Linh cẩu - Ngũ nhếch miệng cười, lộ ra răng nanh sắc bén, nói: "Bọn chúng đều tới Ám Vụ trấn, không phải chúng ta có thể hoàn thành một công đôi việc hay sao?"
Người cầm đầu im lặng, rồi nói: "Lão Ngũ, Ám Vụ trấn là mục tiêu quá lớn, ban đêm rất dễ dính phải quái vật của thế giới Tử Vong, càng có thời không bí ẩn có thể hút toàn bộ thị trấn vào trong bất cứ lúc nào. Chúng ta đi tới sẽ rất nguy hiểm."
"Vậy thì chờ tới ban ngày?" Linh cẩu - Ngũ nói.
"Đúng, chỉ có thể đi vào ban ngày, cho nên từ giờ trở đi, bọn họ sẽ gia tăng cảnh giác đối với chúng ta, mà lại có thêm mấy người tu hành hỗ trợ, còn có cả tên ác ôn kia, hắn ta cũng ở trong Ám Vụ trấn... hiện tại ngươi đã biết mình ngu xuẩn tới mức nào sao?" Người cầm đầu nói.
Linh cẩu - Ngũ ngẩn người ra, trên mặt xuất hiện sự sợ hãi, quỳ trên mặt đất nói: "Đại ca, đừng..."
"Giơ tay biểu quyết." Người cầm đầu nói, cũng dẫn đầu giơ tay lên.
Mấy tên Linh cẩu khác cũng liên tục giơ tay lên.
"Toàn phiếu đồng ý." Người cầm đầu tuyên bố.
Gã ta vừa dứt lời, chỉ nghe một tiếng nổ nhỏ, Linh cẩu - Ngũ hóa thành một tấm thẻ bài, lượn lờ rơi xuống mặt đất.
Người cầm đầu ho nhẹ một tiếng, nói:
"Thằng nhãi kéo thấp tiêu chuẩn hành động của chúng ta này, đã sớm đáng chết... lấy một chiếc kéo tới, chúng ta chia ra ăn hắn ta... hi vọng mọi người coi đó làm gương, về sau không nên ngu xuẩn giống cái tên này."
"Vâng."