Chương 168: Lựa chọn của Miêu yêu
...
Ở bên khác.
Ám Vụ trấn, trong giáo đường.
Yana nói: "Hỏi nàng xem, khi ở cùng tấm thẻ bài trống đó, đã diễn ra những sự kiện gì."
"Khi ngươi cầm thẻ bài, đã có tình huống khác thường nào xuất hiện không?" Liễu Bình hỏi.
"À có, có một bộ xiềng xích xuất hiện." Triệu Thiền Y nói.
"Ngươi có ném nó xuống không? Hay là vứt một bên không để ý tới?" Liễu Bình hỏi.
"Bộ xiềng xích đó là một loại kiểu dáng mà ta chưa từng thấy bao giờ, không chỉ có màu đen nhánh lại tản ra ánh sáng màu vàng kim, bên trên còn có hoa văn rất đẹp mắt, được chạm trổ rất không tệ, các chi tiết đều được thiết kế rất tỉ mỉ, cho nên ta đeo thử một lần, xem có chuyện gì hay ho hay không." Triệu Thiền Y nói.
Liễu Bình lấy tay vịn trán.
"Hỏi nàng xem còn có chuyện gì nữa không." Yana nói.
"Trừ chuyện đó ra, còn có chuyện nào khác nữa không?" Liễu Bình hỏi.
"Khi ta đeo xiềng xích lên, xung quanh bỗng xuất hiện rất nhiều ánh sáng ngưng tụ thành đường cong, bọn chúng bao phủ ta vào trong, tạo thành một cái khung hình, đóng khung ta ở bên trong." Triệu Thiền Y nói.
"Đây là bước thứ hai trong Bắt linh, thế nhưng tới giai đoạn này vẫn có thể tránh thoát." Yana nói.
Liễu Bình lập tức hỏi tiếp: "Ngươi có tránh thoát không? Hoặc là dùng pháp thuật đánh tan khung hình do ánh sáng tạo thành?"
Triệu Thiền Y nói: "Những tia sáng này rất đẹp mắt, ta có thể cảm giác được bọn chúng đang thay đổi pháp tắc xung quanh người ta..."
"Cho nên ngươi tránh thoát." Liễu Bình nói với giọng kết luận.
"Cho nên ta muốn tiếp tục nhìn xem sẽ xảy ra chuyện gì, lập tức đứng im không nhúc nhích." Triệu Thiền Y nói.
Liễu Bình dùng tay vịn trán, nửa ngày không nói ra lời.
Lúc này, Triệu Thiền Y cũng biết là không ổn, sắc mặt hơi đỏ lên, nói: "Khi trước ngươi luôn chê ta rằng ta luôn tò mò với mọi thứ... thế nhưng lần này cũng không phải ta tò mò, mà là chuyện này chưa từng diễn ra trong thế giới Tu Hành, ta cần phải xem xét đó là chuyện gì!"
Vương Mãnh đang dùng cơm bỗng dừng lại, nhỏ giọng nói: "Thế này còn không phải tò mò sao?"
Triệu Thiền Y dùng đôi mắt đẹp liếc xéo hắn ta.
"Sau đó thì sao? Sau đó lại xảy ra chuyện gì nữa?" Liễu Bình hỏi.
"Có một quyển da cừu cùng một chiếc bút, phía trên quyển da cừu có một vị trí trống để cho ta ký tên." Triệu Thiền Y nói.
"Ngươi ký tên rồi sao?" Liễu Bình hỏi.
"Lúc này ta cũng cảm thấy không đúng lắm." Triệu Thiền Y nói.
"Cho nên ngươi không ký đúng không?" Liễu Bình thở phào một hơi.
"Đúng, thế nhưng ta muốn biết đây là chuyện gì, cho nên không ký tên, chỉ ấn lên dấu vân tay." Triệu Thiền Y nói.
"..." Liễu Bình.
"..." Vương Mãnh.
"Không cứu nổi, tạm biệt." Yana nói.
"Đừng... hãy nghĩ cách cứu nàng ta đi, nàng ta là một con mèo yêu, bản tính là tò mò đối với mọi thứ, đã giúp ta rất nhiều lần rồi, lại có cảnh giới Thần Chiếu, sau đó muốn trở lại thế giới Tu Hành còn phải dựa vào nàng ta nữa." Liễu Bình lập tức khuyên bảo.
"La Sinh chết rồi, hiện tại nàng ta là thẻ bài tự do, lại còn xinh đẹp như vậy, còn là miêu yêu... kết cục tốt nhất là làm một thành viên trong bộ bài của ngươi... ngươi thu hồi nàng ta đi." Yana thở dài nói.
Liễu Bình nhìn về phía Triệu Thiền Y.
Triệu Thiền Y lộ ra vẻ tủi thân, hỏi: "Ngươi cảm thấy ta làm không đúng sao?"
"Ngươi vẫn cảm thấy mình làm đúng à?" Liễu Bình hỏi.
"Nếu như không phải vậy, làm sao mà ta rời khỏi thế giới Tu Hành, đi ra gặp ngươi được?" Triệu Thiền Y nhìn chằm chằm hắn, nói.
"Thế nhưng suýt nữa thì ngươi đã bị đám Linh cẩu kia tóm được rồi, đồ đần!" Liễu Bình không nhịn được mà mắng to.
"Thế nhưng ta là người chữa khỏi vết thương trên người ngươi đó, ngươi mới là đồ đần!" Triệu Thiền Y kiên quyết cãi lại.
Liễu Bình thở dài nói: "Ta không cãi nhau với ngươi, hiện tại đừng nhúc nhích, ta sẽ thu hồi ngươi, miễn cho ngươi bị người khác tóm làm nô lệ."
Con ngươi Triệu Thiền Y đảo một vòng, nói nhỏ: "Nói như vậy, có phải ta sẽ thành nô lệ của ngươi rồi không?"
Liễu Bình không thèm để ý tới nàng ta, âm thầm hỏi: "Yana, dạy ta cách làm."
Yana nói: "Hiện tại ngươi hãy tiến vào hình thái Thằng hề, sau đó tiến hành rút thẻ cùng sử dụng nàng ta, nàng ta nghe theo chỉ huy của ngươi đồng nghĩa với việc đồng ý gia nhập bộ bài Hoan Nhạc, có thể đưa vào trong bộ bài của ngươi."
"Được."
Liễu Bình đang định rút thẻ, bỗng nhiên dị biến xuất hiện...
Phía sau Triệu Thiền Y bỗng nhiên có một sợi dây nhỏ tản ra ánh sáng nhạt.
Sợi dây này kéo mạnh một cái, Triệu Thiền Y lập tức bay về phía hư không.
Triệu Thiền Y cũng kịp phản ứng lại, liên tục biến đổi pháp quyết, thế nhưng không cách nào thoát khỏi sợi dây đó.
Liễu Bình muốn bắt lấy bàn tay của nàng, thế nhưng tay của hắn lại xuyên qua người của nàng ta...
Giống như nàng ta đã tiến vào một thời không khác vậy.
Vương Mãnh cũng đứng lên ra tay, dùng toàn lực tấn công về phía sợi dây nhỏ kia.
Thế nhưng công kích của hắn ta cũng thất bại.
"Liễu Bình, cứu ta!" Triệu Thiền Y vội vã hô.
Xung quanh người nàng ta, có từng tầng ảo ảnh hiện lên.
Đó là một mảnh sa mạc, phía cuối sa mạc có rất nhiều kiến trúc với hình thái rất kỳ lạ.
Thế giới Tu Hành, địa bàn của yêu tộc!
Vù...
Sợi dây kia dùng sức kéo mạnh, Triệu Thiền Y lập tức nhập vào trong hư không, biến mất khỏi căn phòng trong giáo đường.
Nàng ta biến mất.
Liễu Bình cũng Vương Mãnh đều sững sờ.
"Vừa rồi cái đó là gì?" Vương Mãnh hỏi.
"..." Liễu Bình dần dần bình tĩnh lại, cũng không nói cái gì.
Khi mình còn ở đại doanh Tây Hoang, Chúa tể Chân Hồng từng dẫn mình đi quan sát những sợi dây này.
Tất cả mọi người.
Tất cả mọi người đều bị loại dây này kiểm soát, điều khiển, nô dịch.
Yana nói nhỏ: "Đó là thần lực Thống Khổ, nó kiểm soát toàn bộ thế giới Tu Hành, bình thường khi hoàn thành bắt linh, sẽ chém đứt sợi dây này... hóa ra con mèo này cũng không thoát khỏi sợi dây thần lực, cho nên bị bắt trở về thế giới Tu Hành."
"Ta biết..." Liễu Bình nói nhỏ: "Yana, chúng ta có cách nào chém đứt sợi dây thần lực đó hay không?"
"Có, thế nhưng rất phiền phức, ngươi cần tự mình đi tới thế giới Tu Hành một chuyến."
"Không có vấn đề, thời không bí ẩn đêm nay cũng sắp tới rồi." Liễu Bình nói.
Hắn nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ.
Đội trưởng đoàn đội đang lao về một con robot chiến đấu cao mấy mét, vừa chạy vừa gào thét:
"Tất cả mọi người, toàn bộ leo lên tường thành! Chuẩn bị đón địch!"