Chương 243: "Bắt đầu từ hiện tại!"
Bỗng nhiên...
Hắn phát hiện đỉnh đầu Hoa Tình Không có vài chữ nhỏ:
[Tạm thời chưa có danh hiệu.]
Tình huống này là sao đây?
Liễu Bình ngẩng đầu, quan sát những người khác.
Trên đỉnh đầu những người này, đều là trống rỗng.
Chỉ có đỉnh đầu thiếu nữ Hoa Tình Không này, mới có mấy chữ "Tạm thời chưa có danh hiệu" mà thôi.
"Danh Sách, điều này là sao chứ?"
Liễu Bình âm thầm hỏi.
Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Liên quan những thứ không rõ ràng như này, vẫn luôn do ngươi phụ trách thăm dò mà, đúng không?]
Liễu Bình nói: "Thế nhưng tình huống hiện tại khá đặc biệt, chưa bao giờ thấy qua."
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
[Bản Danh Sách vừa mới hoàn thành khai mở Giao diện, còn mở ra ba hạng công năng, đã rất mệt mỏi.]
[Nếu như ngươi cảm thấy hứng thú với điều gì đó, vậy thì đi thăm dò đi.]
[Bản Danh Sách vẫn luôn hỗ trợ ngươi, sẽ tặng ngươi điểm diễn khi thu thập được những bí mật có giá trị.]
[Cố lên!]
…
"Chúng ta phải ở nơi này hay sao?" Libertas nói với giọng khó chịu.
Trong túc xá hai người có hai chiếc giường.
Còn có một cánh cửa sổ.
Trừ điều đó ra, không còn vật nào khác nữa cả.
Liễu Bình đẩy cửa sổ nhìn về phía bên ngoài.
Cách nơi đây bảy mươi mét có một tòa lầu cao ba tầng, hoàn toàn do gạch xây dựng thành, hoàn toàn giống với khu ký túc xá nam sinh.
Đó là khu ký túc xá nữ sinh.
Nhìn về nơi xa hơn, có thể thấy được thung lũng trống trải cùng hơi nước mông lung ở giữa thung lũng.
Khi gió núi thổi qua, hơi nước sẽ bị thổi tản đi chút, lúc này có thể trông thấy thôn xóm sáng lửa ở dưới chân núi.
"Không tệ lắm." Liễu Bình nói.
"Không tệ?" Giọng nói của Libertas bỗng cất cao: "Trong phòng này, ngay cả phòng vệ sinh lẫn phòng tắm đều khonogg có, còn phải ra ngoài đi thẳng tới cuối hành hang mới được, như vậy còn nói là không tệ à?"
"Căn phòng rất yên tĩnh." Liễu Bình nói.
Phần cuối giường của một chiếc giường có một cái rương.
Mở cái rương ra, có thể thấy được bộ áo giáp của binh linh đế quốc đặt trong đó.
Chính là trang bị mà khi trước được người vận chuyển về.
Liễu Bình đi tới trước cái giường kia, ngồi xuống nói: "Ta nghỉ ngơi một lát, ngươi thì sao?"
"Ta đi tắm rửa." Libertas nói.
Hắn ta đẩy cửa, đi ra ngoài.
Liễu Bình ngồi trên giường, yên lặng suy nghĩ những chuyện đã xảy ra trong hai ngày này.
Giao diện danh sách Anh Linh đã biến mất vào trong hư không.
Chỉ khi hắn kêu gọi, hoặc có tình huống đột biến phát sinh, Giao diện mới có thể hiện lên.
Mọi thứ trước mắt vẫn còn tính là có thứ tự.
Có lẽ ngày mai có thể thâm nhập tiếp xúc với thế giới này, hiểu rõ huyền bí về hệ thống thẻ bài.
Còn có "Kế thừa linh tính" nữa...
Mình phải nhanh chóng nghĩ cách thu thập những vật phẩm kia, nhìn xem có thể "kế thừa" tới thứ gì tốt từ cái tên khổng lồ đang ngủ say bên ngoài thôn xóm kia hay không.
Trừ đó ra...
Mình còn cần chú ý tới điều gì nữa hay không?
Liễu Bình suy nghĩ vài giây, bỗng nhiên có cảm ứng.
Hắn quay đầu nhìn về phía cửa sổ.
Trong bóng đêm tăm tối, một sinh vật hình người có hai cánh màu đen, âm thầm hạ xuống sân thượng ký túc xá nữ.
Ông lão cũng theo đó xuất hiện, nghiêm nghị quát lớn: "Người đâu, mau tới..."
Sinh vật hình người kia dùng hai tay lôi ra một chiếc rìu xương màu xám trắng từ trong hư không, chém về phía đầu của ông lão.
Nói thì chậm, thế nhưng mọi chuyện phát sinh chỉ trong giây lát.
Liễu Bình chỉ kịp nhìn ra trên đỉnh đầu sinh vật hình người này có hai hàng chữ nhỏ:
[Dạ Dực Ám Quỷ.]
[Sứ giả ám sát và trinh sát của ma quỷ.]
Hầu như vừa thấy được hai hàng chữ nhỏ này, Liễu Bình đã không chút nghĩ ngợi mà thì thầm:
"Nguyện tất cả máu thịt lẫn linh hồn của ngươi đều hội tụ về hồn phách, bị ta tận tình hấp thu, tới tận khi không còn bất cứ thứ gì."
Thần chú hệ linh hồn trong Luyện Ngục, lực lượng thuộc Thần vị Tra Tấn, tới từ biến chủng của Danh Sách Anh Linh...
Chú pháp: Hấp thu linh hồn!
Thân hình con quái vật hình người có hai cánh kia bỗng run lên, phát ra một tiếng gào thét sắc nhọn bao hàm sự tức giận tới tột độ.
Thân hình nó nổ tung ra, hóa thành vô số bướm đêm đen kịt bay tán loạn, nhập vào trong hư không biến mất không thấy gì nữa.
Mà chiếc rìu xương chỉ còn cách cái cổ ông lão vài centimet, lại đã mất đi tòa bộ lực lượng duy trì.
Lưỡi rìu rít lên một tiếng bao hàm sự không cam tâm, lượn nghiêng về phía trước, rớt xuống.
Ầm...
Lưỡi rìu va chạm với mặt đất, tạo thành một cái hố rất sâu.
Liễu Bình thu hồi ánh mắt, nằm trên giường, hô hấp bình ổn, cả người tiến vào trạng thái nhập định sâu.
Hắn như đã ngủ say vậy.
Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện:
[Ngươi sử dụng Hấp thu linh hồn.]
[Đối phương đã bị giết chết.]
[Hạn mức Hồn lực cao nhất của ngươi được mở rộng.]
[Hồn lực hiện tại của ngươi: 2/10.]
Hạn mức Hồn lực cao nhất từ 3 biến thành 10!
Ngay lập tức nhiều hơn gấp ba!
Liễu Bình tiếp tục ngủ say.
Tới tận khi tiếng ồn ào bên ngoài càng lúc càng lớn, hắn mới xoa xoa mắt, ngồi dậy từ trên giường, trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
"Các ngươi là ai?" Hắn cảnh giác quát.
Có hai tên bịt mặt mặc giáp toàn thân đứng trước giường của hắn, dùng ánh mắt soi mói mà nhìn hắn chằm chằm.
Một người nói: "Không phải tên này."
Người còn lại cũng nói: "Chắc chắn không phải, tên này mới chỉ là thiếu niên mà thôi."
"Tuổi trẻ đã chết, không thể mạnh như vậy được, chúng ta đi tới lớp Hung đồ xem sao."
"Đi."
Bóng hình hai người lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Liễu Bình run lên một lát, lẩm bẩm: "Chuyện này là như thế nào vậy?"
Hắn lộ ra vẻ khó hiểu, đứng dậy bước tới bên cửa sổ, nhìn về phía bên ngoài.
Trước cửa sổ mỗi phòng, đều đứng đầy ắp người.
Mọi người trong hai ký túc xá đều nhìn về phía chính giữa.
Ở nơi đó, hai đội binh sĩ mặc giáp toàn thân đứng tại chỗ, trên người tản ra từng đợt uy áp mạnh mẽ vô song.
Phía trước hai đội binh sĩ này, có một người đàn ông cầm một chiếc búa lớn.
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?" Người này hỏi.
"Là ma quỷ... là chủng loài am hiểu ám sát." Ông lão nói.
Sắc mặt người đàn ông này trở nên khó nhìn, ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ cả hai ký túc xá, cao giọng nói: "Tốt, đêm nay giới nghiêm, đều đóng cửa sổ lại, trở về ngủ đi, bất kỳ kẻ nào dám tùy ý đi lại bên ngoài, đều bị bắt lại thẩm vấn..."
"Bắt đầu từ hiện tại!"