Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 294: "Phiên chợ ở đâu?"

Chương 294: "Phiên chợ ở đâu?"
Ngày thứ hai.
Trấn Hàn Chùy, tại phân bộ khảo sát nguồn năng lượng Đế quốc.
"Có lệnh đi tới di tích của vương quốc Ceylon sao? Để ta xem xem nào... Ừ, đúng là có chuyện này rồi, tiếp tế tương ứng cũng đã được cấp xuống..."
Nhân viên công tác lật xem xong, đưa tới một tập tài liệu đã đóng dấu qua, đặt tới trước mặt Liễu Bình và Hoa Tình Không.
Cạnh tập tài liệu còn có một túi da bò.
"Đây là giấy thông hành biên giới chính thức, trong túi da bò là chi phí tiếp tế của các ngươi, các ngươi đều là người đã thông qua khảo sát, lại là chức nghiệp giả, lấy chi phí tiếp tế đi tới phiên chợ tìm kiếm người dẫn đường và lạc đà tuyết, sau đó chuẩn bị vật tư tiếp tế, là có thể khởi hành rồi."
"Rõ." Liễu Bình cùng Hoa Tình Không đồng thanh nói.
"Không cần khách sáo, các ngươi cũng phải đảm bảo việc giữ ấm cơ thể, trong phạm vi Đế quốc thì vẫn còn có thể sống sót được, thế nhưng một khi đã qua đường biên giới, nếu không chuẩn bị kỹ càng thiết bị sưởi ấm thì sẽ chết người đấy."
"Được, ta biết."
"Cám ơn nhắc nhở."
Hai người rời khỏi căn phòng, đi tới con đường cái bên ngoài.
Tuyết rơi lả tả xuống mặt đất, dưới sự trợ giúp của gió rít lại càng lúc càng lớn, hầu như muốn che kín ánh mắt của mọi người.
"Phiên chợ ở đâu?" Hoa Tình Không sắp xếp gọn túi tài liệu, hỏi.
"Ta đã đọc qua tư liệu về trấn Hàn Chùy, phiên chợ chắc hẳn là tại phía đông, là một trung tâm thương mại xây dựng dưới mặt đất." Liễu Bình nói.
"Ngay cả điều này mà ngươi cũng biết? Vậy hành trình chúng ta đi tới vương quốc Ceylon, chỉ cần ngươi làm người dẫn đường là được rồi đúng không?" Hoa Tình Không hỏi.
"Không được, những thứ viết trên sách là cố định, thế nhưng khí hậu nơi này biến hóa khó lường, phần lớn đều phải dựa vào kinh nghiệm của người bản xứ, cho nên chúng ta cần phải tìm được một người dẫn đường giỏi." Liễu Bình nói.
Hắn xoa nhẹ viên Thánh thạch kia, dẫn đầu đi về phía phiên chợ.
Phiên chợ đúng là được xây dựng dưới mặt đất.
Ngọn lửa ma pháp cháy hừng hực tại trung tâm quảng trường, cảnh tượng xung quanh rất náo nhiệt, người đi lại nối liền không dứt.
Nơi này ấm áp như xuân.
"Vì tiết kiệm thời gian, tốt nhất là chúng ta hãy chia ra hành động." Liễu Bình nói.
"Ta đi thu thập các loại vật tư... chủ yếu là đồ tiếp tế, chúng ta chỉ cần mang theo một vài dụng cụ khảo sát cho có là được, dù sao chúng ta cũng không phải thật sự muốn đi khảo sát khoáng vật và nguồn năng lượng." Hoa Tình Không nói.
"Người dẫn đường và lạc đà tuyết giao cho ta." Liễu Bình nói.
"Một tiếng sau, tập trung ở nơi này, thế nào?"
"Không có vấn đề."
Hai người tách ra.
Hoa Tình Không đi về những cửa hàng hai bên quảng trường.
Liễu Bình thì chậm rãi đi về phía quảng trường, nhìn về phía những bảng hiệu của quán hàng rong, cùng với từng đội lạc đà tuyết.
Hắn bỗng nhớ tới một sự kiện.
Không chỉ cần người dẫn đường và lạc đà tuyết, mình cũng phải chuẩn bị một vài thứ nữa.
Liễu Bình nhìn về phía hư không, nói khẽ: "Anh linh che chở."
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:
[Ngươi kích hoạt Anh linh che chở.]
[Lựa chọn Anh linh một cách ngẫu nhiên, người được chọn là: Yana (đang ngủ say).]
[Thỏa mãn điều kiện đặc biệt sau, ngươi có thể rút ra được năng lực biến chủng hệ thần bí từ trên người Yana, cũng có thể sử dụng một lần.]
[Điều kiện rút ra: Cứu tế người nghèo.]
[Trước khi trở thành Nữ thần Tra Tấn, Yana là một Thánh kỵ sĩ, có sự thương hại và lòng từ bi, khi ngươi cứu tế mười người nghèo, ngươi sẽ hoàn thành điều kiện mượn dùng năng lực của nàng.]
Liễu Bình đọc xong, hớn hở nói: "Điều này dễ thôi."
Hắn mua một chiếc mũ, lại tìm ra một tấm mặt nạ, rồi mới trở về mặt đất, tìm một nơi không người đổi lại một bộ quần áo khác.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, hắn đội mũ cùng đeo mặt nạ, rồi trở về quảng trường, đi lại bốn phía, tìm kiếm mục tiêu.
Rất nhanh, hắn phát hiện ra một vài người đáng giá cứu trợ.
"Có thể thấy được cuộc sống của ngươi chẳng ra sao cả, ngươi hãy cầm số tiền này đi, dùng tiết kiệm lại, cố gắng sống tốt." Liễu Bình nói.
Hắn âm thầm nhét số tiền này cho một người phụ nữ dẫn theo một đứa bé.
Người phụ nữ kia run lên một cái, đang định nói cám ơn thì thấy được Liễu Bình đã đi xa rồi.
"Nào, cho ngươi cái này."
"Cầm đi, ăn cái gì ngon chút, tắm rửa rồi tìm việc làm đi."
"Nhìn dáng vẻ của ngươi, cần phải có một chỗ ở, cầm số tiền này đi."
"Cầm đi, lấy đi."
Rất nhanh, Liễu Bình đã cứu tế đủ mười người nghèo, thuận tiện mở ví tiền của mình giơ cao lên nhìn chút.
Rỗng tuếch.
Hắn thở dài với vẻ bất đắc dĩ, đi ra ngoài quảng trường.
Đây là diễn cho những kẻ tham lam nhìn thấy, đề phòng người khác coi mình là một con dê béo.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Ngươi đã hoàn thành điều kiện đặc biệt liên quan tới Yana.]
[Bản Danh Sách đang rút ngẫu nhiên một loại năng lực từ trên người Yana...]
[Năm, ]
[Bốn, ]
[Ba, ]
[Hai, ]
[Một.]
[Hoàn thành.]
[Ngươi thu hoạch được năng lực biến chủng: Vòng tròn thần thánh.]
[Thời gian sử dụng: 12 giờ.]
[Thuyết minh: Đây là chứng cứ rõ ràng cho thấy ngươi là hóa thân của thần thánh và sự kính dâng, bất kỳ người nào thấy được chiếc vòng vinh quang đặc biệt này, đều biết ngươi là một Thánh kỵ sĩ.]
Xong rồi!
Liễu Bình tìm một nơi vắng vẻ, đổi lại trường bào của tiểu đội khảo sát nguồn năng lượng, gỡ mặt nạ xuống, lúc này mới trở về quảng trường.
Hiện tại, nên tìm một đội lạc đà tuyết.
Lạc đà tuyết là một loại sinh vật chịu lạnh, trong tình huống không có đồ ăn, có thể sinh tồn một mình dưới thời tiết lạnh giá ba tuần, là sinh vật chủ yếu để ngồi cưỡi và vận chuyển tại Bắc địa.
Liễu Bình đi vòng quanh từng đội lạc đà khác nhau, không để ý tới những con buôn tranh nhau giới thiệu kia, đi thẳng tới trước một đội lạc đà.
"Những con lạc đà tuyết này cũng không tệ lắm, ta thuê một tháng." Hắn nói với ông chủ.
"Ồ? Ánh mắt của ngươi không tệ lắm, vậy mà có thể nhìn ra lạc đà tuyết của ta là tuyệt nhất tại nơi này." Ông chủ nói, rồi nhìn về bốn phía.
Con buôn xung quanh đều ồn ào giải tán.
"Có chút kinh nghiệm quan sát động vật mà thôi, không đáng giá nhắc tới." Liễu Bình cười nói.
Hắn trả tiền, để ông chủ dẫn mấy con lạc đà tới ven đường gần cửa ra trên quảng trường chờ đợi, sau đó đi chọn người dẫn đường.
Bỗng nhiên, Liễu Bình lôi Thánh thạch từ trong túi ra ngoài.
Từ vừa rồi tới tận bây giờ, nhắc nhở của Danh Sách càng trở nên thường xuyên hơn.
[Gợn sóng trên hòn đá ăn khớp với gợn sóng tại một vị trí nào đó trên quảng trường.]
[Đối phương đang theo dõi ngươi.]

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất