Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 299: Đường hầm

Chương 299: Đường hầm
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ vẫn dừng lại tại đó:
[Ngươi đã đề nghị chiến đấu với thiếu tá Bart: 'Có thời gian rảnh, chúng ta so đấu một trận'.]
[Đối phương trả lời là: 'Ha ha, có thể có thể.'.]
[Điều kiện đã thỏa mãn.]
[Là một Thủ Ngục kỵ sĩ, trận chiến đấu này sẽ chuyển hóa làm hình thái chiến đấu của ngươi: Canh bạc Linh hồn.]
[Linh hồn của kẻ thất bại sẽ thuộc về người chiến thắng.]
Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất.
Từng hàng chữ khác lại nhanh chóng hiện lên:
[Đối phương dùng thẻ pháp thuật công kích ngươi.]
[Công kích thất bại.]
[Trong hình thức Canh bạc Linh hồn, đối phương cần phải chiến thắng toàn bộ thẻ bài của ngươi, mới có thể tạo thành tổn thương tới thân thể của ngươi.]
[Giống như khi trước ngươi chiến đấu với Người bán rượu vậy.]
Liễu Bình cũng không quan tâm tới những dòng chữ này, chỉ nhìn chằm chằm vào thiếu tá Bart, nói:
"Là một quân nhân của Đế quốc, ngươi cũng gia nhập vào tà giáo kia sao? Chậc chậc, xem ra chuyện lần này lớn rồi."
Trước người của hắn, ba con quái vật nửa người nửa trùng yên lặng hiện lên.
Thiếu tá Bart lộ ra vẻ tiếc nuối, lắc đầu nói: "Chết đi một cách đơn giản không tốt hay sao?"
"Bị đánh lén mà chết, ta sẽ cảm thấy rất là mất thể diện." Liễu Bình nói.
Thiếu tá Bart lùi về sau hai bước, thầm thì:
"Ban thưởng lực lượng cho ta!"
Một tấm thẻ bài hiện lên trên đỉnh đầu ông ta.
Đây là một tấm thẻ bài mà Liễu Bình chưa từng thấy qua.
Ánh sáng đen vô tận xuất hiện trên thẻ bài, làm cho người ta không thể thấy rõ phía trên có vẽ cái gì.
"Như vậy, sau đó ngươi sẽ thấy được tuyệt vọng chân chính." Thiếu tá Bart nói.
Thẻ bài hóa thành một luồng sương đen, bay vọt xuống dưới, bao trùm thiếu tá vào bên trong.
Ầm...
Vùng sương đen khổng lồ bao phủ cả con đường hầm lại.
Ngay sau đó...
Một bàn tay xương lởm chởm vươn ra từ trong màn sương đen, rạch nhẹ một cái trên không.
Rắc! Rắc! Rắc!
Ba tiếng vang giòn xuất hiện.
Ba con quái vật đứng trước người Liễu Bình bị giết chết trong nháy mắt.
Trong khoảnh khắc đó, lại có một luồng sáng trắng bỗng xuất hiện, vung mạnh về phía trước...
Keng!
Một tiếng vang dữ dội xuất hiện.
Triệu Thiền Y hiện thân, ngăn tại trước người Liễu Bình, quát khẽ: "Cẩn thận, nó rất mạnh!"
Liễu Bình nhìn về phía bàn tay của nàng.
Chỉ mới ra tay một lần, trên bàn tay trắng nõn của Triệu Thiền Y đã xuất hiện một đường vết rách.
Máu tươi liên tục chảy ra ngoài.
Lại nhìn về phía ba con quái vật kia, lại thấy trên thi thể của bọn chúng có một ngọn lửa đang thiêu đốt, trong nháy mắt đã thiêu thi thể thành hư vô.
Vẻ mặt Liễu Bình biến đổi, tiện tay rút ra ba tấm thẻ bài.
Ba con côn trùng trên thẻ bài đang dần dần biến mất, mà thẻ bài cũng theo đó hóa thành bột phấn, bay lả tả từ trên tay của hắn.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi đã hoàn toàn mất đi ba tấm thẻ bài: Mộ viên thi trùng.]
Một đòn!
Chỉ một đòn đã giết chết ba con thi trùng cấp 11!
Loại thực lực này mạnh như thế nào!
Trong màn sương đen, một giọng nói quái dị vang lên:
"Ta đã nói rồi, từ giờ trở đi, ngươi sẽ chỉ cảm nhận được sự tuyệt vọng mà thôi."

"Sóng vai chiến đấu?" Liễu Bình hỏi.
"Tốt!" Triệu Thiền Y nói.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
[Có người nguyện ý sáng vai chiến đấu với ngươi, tất cả thẻ bài của ngươi đã hoàn thành việc chuyên môn hóa.]
Liễu Bình liên tục rút bài, lập tức rút "Kỵ sĩ Bảo hộ giả" và "Sương Hàn Thứ" ra ngoài.
Hai tấm thẻ bài dần dần chuyển biến, hóa thành một bộ áo giáp nhỏ nhắn có màu xanh trắng, cùng với một thanh trường đao tản ra hàn khí âm u.
Áo giáp bay lên, tự động mặc vào người Triệu Thiền Y.
Trường đao cũng lơ lửng trước mặt nàng.
Triệu Thiền Y nắm chặt trường đao dùng toàn lực vung lên, trong nháy mắt tạo thành một mặt tường băng ở trước mặt.
"Chỉ dựa vào cái này thôi sao?"
Trong vùng sương đen đối diện truyền ra tiếng cười nhạo.
Một khô lâu hình người lấp lóe ánh sáng đen chậm rãi đi ra khỏi vùng sương đen, mà vùng sương đen phía sau dần dần tụ tập tại phía sau lưng của nó, hóa thành một chiếc áo choàng thật dài.
Liễu Bình lẩm bẩm: "Tà khí thật kinh người..."
Hắn lại đưa tay làm động tác rút, rút từng tấm thẻ bài ra ngoài.
Những thẻ bài này là một bộ thẻ bài Kỵ sĩ chiến đấu, chính là lúc sắp rời khỏi Hoàng thành, Danh Sách giao cho hắn dựa theo nguyên tắc bồi dưỡng trọng điểm.
Triệu Thiền Y lại mỉm cười, nói: "Ta cũng không phải kẻ ăn chay, Liễu Bình, đã quá lâu rồi ngươi vẫn chưa xem ta chiến đấu đâu."
Nàng giấu thanh đao về phía sau, thân hình chậm rãi ngả về phía trước...
Trong khoảnh khắc đó, Triệu Thiền Y hóa thành một luồng sáng lạnh, vượt qua con đường đá dài dằng dặc, trảm mạnh lên người tên khô lâu trước mặt.
Khô lâu không kịp đón đỡ, không khỏi lùi về sau mấy bước.
Triệu Thiền Y cũng đang chờ đợi cơ hội này.
Nàng hóa thành hình bóng hư ảo, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh khô lâu, lại chém ra một đao nữa.
Khô lâu vội vàng giơ hai tay lên ngăn cản.
Keng!
Một tiếng vang xuất hiện.
Từng luồng băng sương màu lam xuất hiện trên hai tay Khô lâu, liên tục lan tràn ra ngoài.
Triệu Thiền Y lại biến mất lần nữa.
Ngay sau đó...
Nàng xuất hiện phía sau Khô lâu, chém ra một đao với tốc độ cực nhanh.
Không đợi đối phương phản ứng kịp, thân hình của nàng chớp lóe liên tục, hóa thành tàn ảnh làm cho người ta hoa cả mắt, liên tục vòng quanh Khô lâu mà xuất đao.
"Ha ha ha, mặc dù khí thế rất đáng sợ, thế nhưng kỹ nghệ chiến đấu quá kém, ta đoán ngươi chưa từng tham gia chiến đấu chân chính chứ." Triệu Thiền Y bật cười, nói.
"Muốn chết!" Khô lâu không nhịn được nữa, quát lớn.
Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt...
Toàn thân nó bỗng thả ra từng chiếc gai xương bén nhọn.
Triệu Thiền Y vội vàng giơ ngang thanh đao ngăn cản, lại bị Khô lâu nhào tới, hai tay nó là hai thanh đao xương sắc bén, liên tục chém tới mấy chục lần, cuối cùng lại dùng toàn lực chém tới.
Cuối cùng Triệu Thiền Y cũng không ngăn cản được, bị một kích cuối cùng đánh bay ra ngoài, lơ lửng hạ xuống trước mặt Liễu Bình.
"Phi!"
Nàng phun ra một búng máu.
Liễu Bình nhìn về phía nàng, lại đã thấy bộ chiến giáp trên người nàng đã bị đánh rách nát tơi tả, nhiều nơi trên người đã xuất hiện vết thương chảy máu.
Lại nhìn về phía Khô lâu, xương ngực của nó cũng đã bị gãy vài cái, toàn thân đều có vết thương chồng chất, đều là dấu vết do trường đao chém ra.
Song phương cân sức ngang tài.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất