Chương 103: Ngậm thìa vàng
Liễu Vô Đãi cắn chặt răng, chợt lắc cây cung gỗ nguỵ trang hoa văn màu đỏ đen trên tay.
[Tên: Liệt Hoả Chiến Xa]
[Loại hình: Vũ khí]
[Phẩm chất: Hiếm]
[Lực công kích: Trung]
[Đặc hiệu: Liệt Hoả Hành Quân. Dùng một mũi tên đoạt được công năng xuyên giáp và đặc hiệu công kích thuộc tính hoả, được hưởng lực công kích tăng thêm ngoài định mức đối với cơ thể protein và sinh vật vong linh]
[Tiêu hao: 5% trị số thể lực tổng thể]
[Điều kiện trang bị: thuộc tính [nhanh nhẹn] lớn hơn hoặc bằng tám, thuộc tính [sức mạnh] lớn hơn hoặc bằng bảy]
[Ghi chú: Những cung thủ tinh linh ưu tú nhất khi đi săn bên ngoài sẽ luôn mang theo cây cung này, chỉ cần một mũi tên xuyên thủng, thú săn lập tức sẽ bị cháy thành thịt nướng chín bảy phần.]
Cung tên này chính là khen thưởng Liễu Vô Đãi đoạt được trong chùa Cô Hàn, cô rút mũi tên ra từ trong ống tên bên hông, phát động đặc hiệu Liệt Hoả Hành Quân, chỉ dưa vào dự cảm, đầu cũng không quay về phía sau bắn ra một mũi tên.
Mũi tên rời khỏi dây cung, trong nháy mắt tự nhiên bốc cháy.
Ngọn lửa màu vàng cam trên đầu mũi tên vui mừng nhảy nhót, không bởi vì mũi tên bay thẳng với tốc độ cao mà dập tắt, ngược lại trong nháy mắt đánh trúng mục tiêu, đột nhiên nổ tung.
Đằng sau Liễu Vô Đãi vang lên tiếng nổ nặng nề, cùng với tiếng kêu thảm không phải người vô cùng thê lương.
Cảm giác nhoi nhói như có gai sau lưng cũng bỗng nhiên biến mất.
Tạm thời thoát khỏi lệ quỷ truy đuổi, Liễu Vô Đãi tay trái cầm cung, tay phải nhanh chóng cầm điện thoại lên, điên cuồng ấn lướt trên màn hình.
Giống như Lý Ngang dự đoán trong nhiệm vụ lần trước, Liễu Vô Đãi thích chơi cung, am hiểu chơi cung, ở trong thế giới hiện tại là một đại tiểu thư nhà giàu vừa có tiền vừa nhàn rỗi.
Chỉ là trình độ có tiền này... Lý Ngang sống lâu trong nghèo khó chắc chắn không nghĩ đến.
Liễu Vô Đãi năm nay hai mươi sáu tuổi, sinh ra trong một gia đình tỷ phú, ông nội cô là người sáng lập công ty hữu hạn vận chuyển biển Long Khánh ở thành phố Ân.
Công ty hữu hạn vận chuyển biển Long Khánh là công ty doanh nghiệp tổng hợp đa quốc gia lớn có lĩnh vực kinh doanh chính là vận tải biển, các lĩnh vực nghiệp vụ của công ty liên quan đến thùng đựng hàng, vận chuyển dầu, vận chuyển hàng hoá, vận chuyển hành khách, vận tải ô tô, đại lí vận tải biển, đầu tư tài chính, công nghệ thông tin, quy mô tàu chở container có thể xếp vào top một trăm thế giới.
Liễu Vô Đãi là thiên kim nhà giàu có ngậm thìa vàng ra đời thật sự, là con gái lớn của nhà họ Liễu ở thành phố Ân, đẳng cấp của cô không biết cao hơn bao nhiêu so với loại con riêng thấp kém như Sài Thuý Kiều.
Nếu như trong thế giới không có bất kì nhân tố siêu phàm nào, Lý Ngang - loại thiên tài hoang dại này có lẽ phải tiêu phí mười mấy, hai mấy năm mới có thể miễn cưỡng đuổi kịp Liễu Vô Đãi.
Tương lai khi trò chơi chết chóc hoàn toàn mở ra, người chơi sinh ra từ những người bình thường chắc chắn sẽ phải chiến đấu chống lại tập đoàn tư bản truyền thống độc quyền.
Mà tập đoàn nếu không có lực lượng siêu cấp tự bảo vệ, hoặc là bị đánh bại hoàn toàn, người chết tiền cũng không còn.
Hoặc là thích ứng với thế giới hoàn mới, cố gắng biến “Trò chơi chết chóc” thành ngành nghề mới, độc chiếm nó giống như độc chiếm các xí nghiệp và khai thác mỏ, thương nghiệp, giao thông vận tải, công ty bảo hiểm, ngân hàng.
Trò chơi chết chóc đối với tập đoàn mà nói là một thách thức với sự rủi ro và cơ hội, càng là một con đường lột xác duy nhất.
Từ các tổ chức độc quyền bình thường như Cartel, Syndicate, Trust, Khương Thải Ân vân vân, tiến hoá thành doanh nghiệp khổng lồ độc quyền tài nguyên siêu phàm toàn thế giới, thậm chí là hoàn toàn áp chế bộ máy nhà nước – Giống như bọn họ đã làm ở Nam Bổng hiện tại.
Thân là một trong những người kế thừa tập đoàn, Liễu Vô Đãi hoặc ít hoặc nhiều sẽ suy nghĩ đến phương diện này, theo như cô biết thì đã có không ít tập đoàn bắt đầu âm thầm chiêu mộ người chơi, lên kế hoạch cho tương lai.
Nhà họ Liễu có làm chuyện này không, Liễu Vô Đãi không hề biết, Cục Đặc Sự có biết các tập đoàn làm chuyện này không, Liễu Vô Đãi cũng không biết…
Cho dù cô là thạc sĩ kép MSc và MBA, người đứng đầu một công ty chi nhánh nào đó của gia tộc, nữ doanh nhân trẻ tuổi có thể dễ dàng leo lên trên trang bìa của tạp chí thời đại tuần san bản Châu Á, nữ thanh niên đỉnh cấp nóng bỏng tay đang chờ kết hôn.
Là quyền quý nổi bật ở thành phố Ân, Liễu Vô Đãi tự nhiên thông qua quan hệ ngoại giao liên hệ với quản lý cấp cao của Long Đằng vào ngày đó.
Lấy danh nghĩa muốn đầu tư xây dựng cửa hàng, cô đã đoạt được khá nhiều tư liệu của quảng trường Long Đằng, và tiến hành khảo sát hiện trường, cấy phần mềm virus vào trong máy tính điều khiển chính, đoạt được quyền hạn điều khiển.
Liễu Vô Đãi ấn màn hình điện thoại, toàn bộ đèn trong trung tâm thương mại đều tắt vụt, nhưng camera giám sát trong hành lang và cửa hàng lại vẫn tản phát ra ánh sáng màu đỏ yếu ớt.
Phần mềm virus trong máy tính điều khiển chính có thể đóng mở đèn, có thể điều khiến di chuyển camera giám sát, lại không thể ngăn cản quỷ hồn trốn ở trong phòng điều khiển chính kia thông qua màn hình máy tính trực tiếp nhìn thấy hình ảnh của Liễu Vô Đãi.
Cắn chặt răng, Liễu Vô Đãi nắm bắt thời cơ, thông qua phần mềm virus cắt nguồn điện của cả toà trung tâm thương mại.
Ánh sáng lạnh mờ tối của bóng đèn chiếu trên trần nhà trong nháy mắt vụt tắt, camera giám sát trong hành lang cũng mất đi ánh sáng màu đỏ, toàn bộ trung tâm thương mại lại rơi vào yên tĩnh, tối đen chết chóc như bình thường.
Nguồn điện bị cắt, quỷ hồn trong phòng điều khiển chính không thể nhìn thấy vị trí của người chơi, nhưng đồng thời người chơi cũng mất đi sự hỗ trợ thông tin qua màn hình camera giám sát.
Hơn nữa bởi vì ánh sáng bị tắt, ánh sáng của màn hình điện thoại cũng sẽ càng thêm rõ ràng trong bóng tối.