Chương 307: Máy ảnh
Khả năng tìm ra danh tính thật của cô ấy càng nhiều.
Có lẽ, Thang Nhiên Nặc nói cho hắn ta biết lý do tìm kiếm thông tin công dân của Hạ Tuấn Cường cũng là vì như vậy --- cả hai bên đều có khả năng đe dọa để lộ danh tính thật của đối phương.
Đáng tiếc khi Lý Ngang là bên ra tay trước, sớm đã thay đổi ngoại hình và che giấu tung tích của mình, trong việc “che giấu thân phận” tự nhiên sẽ chiếm ưu thế.
Mưu đồ, lục đục giữa những người chơi, tạm thời không nói đến,
Mặc kệ Thang Nhiên Nặc có chút thay đổi sắc mặt, Lý Ngang vẫn vuốt điện thoại, lướt nhanh tất cả tài liệu thông tin về Hạ Tuấn Cường, và đại khái là tổng hợp quỹ đạo về cuộc đời của hắn ta.
Nam, 29 tuổi, ngưới Hán Đông, cha mẹ ly hôn, theo xe chở hàng của cha mà lớn lên, gia cảnh bình thường, từ nhỏ đã có thành tích xuất sắc, lên cấp ba cha qua đời, học đại học tại thành phố Ân, chuyên ngành khoa học máy tính, nhận giải thưởng trong cuộc thi ACM-ICPC cùng với nhóm, không có hồ sơ khách sạn (ghi chú vẫn luôn là chó độc thân),
Đại học năm thứ tư bị ốm nặng, sau khi bình phục, vào một công ty Internet quy mô vừa và nhỏ với tư cách là một nhà phát triển,
Làm việc được 6 năm thì bị cấp trên sa thải, hiện tại đang làm nghề tự do, dựa vào kỹ năng lập trình và số tiền tiết kiệm trước đây để tự trang trải cuộc sống.
Không hề nghi ngờ thông tin trên tài liệu của Hạ Tuấn Cường là khá vô hại, hơn nữa số tiền tiết kiệm trong thẻ ngân hàng rất dồi dào,
Không có bất cứ lý do hay động cơ nào khiến hắn ta cầm dao đột nhập vào nhà người ta cướp bóc.
Trừ khi, hai người đã chết biết Hạ Tuấn Cường ...
Lý Ngang cau mày và nhận ra rằng sự tình không hề đơn giản.
Lý Ngang nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống, nhưng không nói cho đối phương biết Hạ Tuấn Cường là nghi phạm trong vụ án khác mà chỉ thản nhiên nói:
-Từ phương diện lý lịch cuộc sống, mục tiêu nhiệm vụ không có gì đặc biệt, cũng không thấy có điểm dị thường. Đầu điện thoại di động.
Thang Nhiên Nặc gật đầu nói:
-Nhiệm vụ lần này cài đặt một giai đoạn và hai giai đoạn, chứng tỏ toàn bộ chu kỳ nhiệm vụ tương đối dài.
Mục tiêu nhiệm vụ giai đoạn đầu tiên là tìm ra nguyên nhân cái chết của Hạ Tuấn Cường,
Nói cách khác, cái chết của hắn ta sẽ liên quan đến một sự việc khác với những yếu tố phi thường.
Cục đặc sự cũng có thể đang điều tra cái chết của mục tiêu nhiệm vụ, chúng ta phải gấp rút hoàn thành nhiệm vụ trước họ và đảm bảo rằng chúng ta không bị họ bắt.
Xuất hiện cùng lúc với cục đặc sự là điều rắc rối nhất, đặc biệt là đối với những người chơi Cô Lang không muốn tiết lộ thân phận thật của mình.
-A, Mao Mao về rồi.
Thang Nhiên Nặc nhìn về phía cuối con đường như thể biết trước,
Chỉ thấy con chó lông vàng to đó đang cắn xé một hộp giấy phẳng dùng để bọc đồ chuyển phát nhanh và chạy tới, vẫy đuôi điên cuồng trên đường đi, nhìn vô cùng hưng phấn.
-Gâu gâu.
Chó lông vàng thả hộp giấy tới trước mặt Thang Nhiên Nặc, rồi xoay người, ngồi xổm trên mặt đất nhìn cô cười nịnh nọt.
Lý Ngang thấy rõ ràng tên của Hạ Tuấn Cường được viết trên trên bề mặt của hộp chuyển phát nhanh này.
-Chuyển phát nhanh của mục tiêu nhiệm vụ?
Lý Ngang liếc nhìn hộp chuyển phát nhanh:
-Gối thắt lưng cao su Đông Nam Á ... thời gian chuyển phát đến là ba ngày trước.
Hắn ta nhận ra băng dính dán quanh hộp được mở rất gọn gàng, dùng một con dao trang trí để cắt băng dính.
Điều này rất thú vị, một lập trình viên ba ngày trước vẫn còn nghiêm túc mở hộp đựng chiếc gối thắt lưng cao su, tại sao lại chạy tới sát hại người khác chứ?
-Mao Mao ngoan.
Thang Nhiên Nặc thuận miệng khen một câu, nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Lý Ngang, thản nhiên giải thích:
-Da chó trên người nó không phải là hàng thông thường,
Sau khi mặc nó vào, có thể dễ dàng ngửi thấy mùi của người chết gần đó,
Và theo mùi tìm ra những di vật của người chết để lại.
-Huyễn hoặc thế sao?
Lý Ngang sững sờ một chút, giơ ngón tay cái tán thưởng với con chó lông vàng:
-Rất linh hoạt, rất tốt.
Con chó lông vàng to sủa hai tiếng “gâu gâu”, sau khi được Thang Nhiên Nặc gật đầu cho phép, nó ngay lập tức vươn hai bàn chân chó ra, đập hộp giấy, xé nó thành nhiều mảnh và ăn hết chúng.
Lý Ngang cau mày:
-Đây là?
-Nó có thể lấy một số mảnh ký ức của người chết bằng cách ăn hết di vật.
Thang Nhiên Nặc giải thích:
-Loại năng lực này tương tự như thông linh thuật hoặc bói toán, chỉ là quá trình giải phóng ... sẽ hơi kỳ quái.
Chẳng mấy chốc, Lý Ngang đã hiểu kỳ quái mà cô nói là ý gì.
Sau khi ăn hết hộp chuyển phát nhanh (cùng với cuộn băng dính), lông vàng nghiêng người, cúi thấp đầu, cổ họng run run phát ra âm thanh rên rỉ mơ hồ.
Đột nhiên, đầu của nó quay về phía trước, con chó nôn ra một đám nước màu xanh lá cây, có mùi chua nồng.
Nước xanh tung tóe trên mặt đất, nhưng không thấm vào đất theo những vết nứt trên đường đi lát đá cuội,
Mà giống như một chất nhờn, từ từ tích tụ lại với nhau, tạo thành một tấm gương xanh mịn toát ra mùi lạ.
Chú chó lông vàng to lớn trong nháy mắt ủe oải xuống, ngồi xổm một bên thở hổn hển, đôi mắt híp lại, như thể nó sẽ ngủ thiếp đi bất cứ lúc nào.
Thang Nhiên Nặc không để ý đến chú chó lông vàng với bộ dạng đáng thương đó, trực tiếp đi về phía trước, vươn lòng bàn tay che nhẹ mũi để ngăn cách với mùi, tháo kính râm xuống, nhìn xuống tấm gương xanh.
Lý Ngang đứng xa hơn một chút lấy máy quay phim kỹ thuật số Sony ra, điều chỉnh tiêu cự và chụp ảnh phản chiếu mặt gương màu xanh lá cây ở khoảng cách xa.
Mặt gương xanh lục gợn sóng ở giữa, dần dần hiện ra hình ảnh giống như phản chiếu.
Hình ảnh đầu tiên là người chết Hạ Tuấn Cường,
Trong gương, hắn ta đang ngồi ở bàn máy tính trong phòng ngủ, duyệt trang web github trên máy tính để bàn, và gõ bàn phím điên cuồng, như thể đang nhập một cái gì đó.
(Github là một trang quản lý uỷ thác cho các dự án phần mềm nguồn mở và riêng tư, và là một thư viện mã nguồn mở thường được các lập trình viên sử dụng).