Chương 350: Thuế Hộ Bộ, Đặc Cách Hoàng Quyền, Đại Nội Long Phù, Hứa Thanh Tiêu Lại Sắp Bắt Đầu Gây Chuyện! (3)
Quan viên Hộ bộ mở miệng, Cố Ngôn không nói gì, Tả thị lang mở miệng trước.
"Hứa Thanh Tiêu này còn chưa tới Hộ bộ, đã cần xem hồ sơ tư liệu trong ba mươi năm, quả nhiên là khẩu vị thật lớn."
"Chúng ta đưa hơn hai ngàn hồ sơ cho hắn, làm cho hắn đau đầu."
Tả thị lang nói như vậy.
"Ừm, cũng không phải nhằm vào Hứa Thanh Tiêu này, chỉ là hắn mặc dù có bản lĩnh điều tra án, nhưng Hộ bộ là tài chính thuế ngân, đâu có tùy tiện sắp xếp cá nhân là có thể nhập chức?"
"Bệ hạ cũng quá gấp gáp rồi, lại bảo Hứa Thanh Tiêu đến Hộ bộ."
Hữu thị lang gật đầu.
Mà Cố Ngôn lại chậm rãi nói: "Mặc kệ hắn như thế nào, hắn cần cái gì thì cho hắn cái đó, ngoại trừ hồ sơ tổng kết của Hộ bộ ra, như vậy cũng rất tốt, để cho hắn yên tĩnh một hồi, hơn hai ngàn hồ sơ này, nếu xem cũng cần mười mấy ngày thời gian, nếu thật sự muốn tính ra kết quả, ít nhất cần hai ba tháng.”
"Hắn có thể yên tĩnh hai ba tháng, đối với Hộ bộ mà nói, đối với triều đình mà nói, đối với Đại Ngụy mà nói, đã là một chuyện tốt."
Cố Ngôn lên tiếng, y cũng không phải nhằm vào Hứa Thanh Tiêu, đơn giản chỉ là để cho Hứa Thanh Tiêu yên tĩnh một chút, cũng không thể nào cứ gây chuyện chứ?
Hơn nữa hiện tại tới Hộ bộ, thân là một trong ba thủ lĩnh của Đông Minh Hội, y sẽ gây ầm ĩ với Hứa Thanh Tiêu sao?
Câu trả lời rõ ràng là không.
Cho nên y dùng cách này, không cho Hứa Thanh Tiêu có cơ hội thừa cơ, trận giáo huấn ở Hình bộ, mọi người đã rất để ý tới rồi.
"Được rồi, nên làm cái gì thì làm đi."
Nói đến đây, Cố Ngôn cũng không suy nghĩ nhiều, làm chuyện của mình.
Và như thế.
Hai ngày sau.
Lúc này, Hứa Thanh Tiêu đã đọc xong bộ hồ sơ cuối cùng.
Trước mặt bày một xấp giấy trắng thật dày, đây là kết quả mà hắn thống kê ra.
Công trình lớn như vậy, cả Hộ bộ phải cần hạch toán ít nhất mười ngày, nhưng Hứa Thanh Tiêu một mình hai ngày đã hoàn thành, đây chính là sức hấp dẫn của toán học.
Chỉ khi kết quả xuất hiện.
Lông mày của Hứa Thanh Tiêu cũng nhíu lại rất chặt.
Tài chính trong ba mươi năm qua, Hứa Thanh Tiêu đã tính toán rõ ràng.
Đồng thời cũng biết, Đại Ngụy hiện giờ rốt cuộc đối mặt với nguy cơ gì.
Ba mươi năm trước, Võ Đế lần thứ ba bắc phạt, lúc đó tổng doanh thu của Đại Ngụy là chín mươi tỷ lượng bạc.
Mà cho đến bây giờ, ba mươi năm sau, thuế hàng năm của Đại Ngụy hiện nay là một tỷ bốn mươi tám triệu sáu trăm bốn mươi tám ngàn ba trăm năm năm lượng hai chỉ mười sáu văn tiền.
Nhưng bây giờ chi tiêu cơ bản của Đại Ngụy trong một năm, cũng đã đạt tới chín mươi tỷ tám triệu lượng bạc.
Nói cách khác quốc khố của vương triều Đại Ngụy, năm ngoái vào sổ hơn sáu triệu lượng.
Nhưng sở dĩ còn dư, không phải Đại Ngụy hiện tại cũng không tệ lắm, mà là từ cuối thời Võ đế, vuột mất đi rất nhiều sự phát triển quốc gia.
Phát triển sinh kế của người dân, phát triển cơ sở hạ tầng, phát triển quân sự và thậm chí cả phát triển giáo dục.
Nhưng ngay cả khi vuột mất nhiều phát triển như vậy, vương triều Đại Ngụy vẫn phải đối mặt với nguy cơ thâm hụt.
Thậm chí, rất có khả năng sụp đổ kinh tế.
Một khi kinh tế sụp đổ, kho bạc không có tiền, vấn đề trực tiếp nhất chính là có tai ương cứu trợ không được, vô số dân chúng chết đói, muốn thi triển kế hoạch lợi quốc, không có tiền chỉ có thể nhịn, quân đội không phát ra được quân lương, quan viên thu nhập thấp.
Vận tải quốc gia trực tiếp suy giảm, đất nước sẽ không thể tiếp tục phát triển lên được.
Đây là vấn đề lớn nhất, cho nên sau khi Nữ đế nhậm chức, trước tiên chính là cắt giảm tiền lương của quan viên, điều chỉnh đến mức thấp nhất.
Điều này có hiệu quả nhất định, nhưng tuyệt đối không thể kéo dài, dưới áp lực cực độ, sẽ làm cho quan viên điên cuồng tham ô, đến lúc đó khổ vẫn là dân chúng.
Vì vậy, muốn giải quyết rắc rối này, cách trực tiếp và đơn giản nhất là.
In tiền.
Đồng tiền thông hành phổ biến nhất của Đại Ngụy cũng không phải là loại vàng bạc, thứ này ngoại trừ gia đình phú quý có thể có ra, tiền tệ lưu thông thông thường là 'tiền đồng' và 'tiền giấy'.
Dựa theo tuyến 1234 để phân chia, thành thị cấp 1 và cấp 2 Đại Ngụy dùng tiền giấy tương đối nhiều, thành thị cấp 3, cấp 4 dùng tiền đồng tương đối nhiều.
Việc in tiền đồng rắc rối hơn, mà in tiền giấy thì rất đơn giản.
Một khi quốc khố thật sự đối mặt với số âm, như vậy Đại Ngụy chỉ sợ sẽ phải in thêm tiền giấy trước.
Kể từ đó, những điều khủng khiếp nhất sẽ đến.
[Lạm phát]
Đây cũng không phải chuyện nhỏ, một khi xảy ra, toàn bộ Đại Ngụy sẽ trực tiếp xong đời, thần tiên tới cũng không cứu được.
Lạm phát khủng bố nhất chính là dân tâm đại loạn, đến lúc đó dân chúng điên cuồng tranh mua lương thực, dẫn đến khủng hoảng lương thực, tiền không còn là tiền nữa, dưới phản ứng dây chuyền, chính là điên cuồng mất giá, tín dụng vương triều trực tiếp giảm mạnh.
Lúc này, phiên vương nào đó trực tiếp nói một câu, những thứ này đều là lỗi của Nữ đế Đại Ngụy, các huynh đệ, đao trong tay, đi theo ta, lật đổ vương triều thối nát này, một lần nữa tạo ra thế giới mới tốt đẹp.
Một khi như thế, dân chúng cho dù không muốn phản cũng phải phản.
Khi đó, máu thật sự sẽ chảy thành sông.
So với bắc phạt còn khủng bố hơn.
Hứa Thanh Tiêu nuốt nước miếng.
Chiến tranh kinh tế còn khủng bố gấp trăm lần so với đánh giặc, mục đích của chiến tranh là gì? Cũng là vì lợi ích.
Mà kinh tế một khi sụp đổ, cho dù đương thời xuất hiện một thánh nhân cũng vô dụng, dù sao thánh nhân có thể làm cho dân chúng thiên hạ ăn no sao?
Đọc sách uống gió Tây Bắc mà sống?
Hứa Thanh Tiêu không xem thì không biết, vừa xem qua thì cả người đều có chút trầm mặc.
Nếu như nói, mình không xem tình hình tài chính của Hộ bộ, Hứa Thanh Tiêu cho rằng vấn đề của Đại Ngụy, đơn giản chỉ là thiếu năng suất một chút, phiên vương các nơi rục rịch, Nữ đế đăng cơ thanh danh không tốt lắm.
Cũng chỉ có nhiêu đó.
Nhưng hôm nay vừa nhìn, Hứa Thanh Tiêu mới có thể hiểu được, Nữ đế vì sao cần binh phù.
Bởi vì…. Đại Ngụy có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Một vương triều ba tỷ dân có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Nhìn hồ sơ trên bàn trà, Hứa Thanh Tiêu lâm vào trạng thái trầm mặc.
Đây là quốc khố tồn dư hiện tại của Đại Ngụy.
Một trăm bốn mươi ba triệu sáu trăm bảy mươi lượng bạc trắng.
Số tiền này, căn bản không thể lưu động, nếu có thiên tai nhân họa nào đó ập đến, chỉ có từng đó tiền lượng, nếu như gặp phải loại chuyện như phủ Bình Khâu, năm mươi ba mươi triệu lượng cũng không chắc có thể giải quyết vấn đề.
Nhưng thiên tai nhân họa năm nào cũng sẽ có, vận khí tốt một chút, mười năm hai mươi năm không xảy ra một chuyện lớn.