Chương 555: Ba Điều Lợi Lớn, Thương Hội Chấn Kinh, Triều Đình Chi Tranh, Vô Cùng Kịch Liệt (3)
Trương Như Hội cũng là một người quyết đoán, đã tin tưởng Hứa Thanh Tiêu thì sẽ không nghi ngờ chút nào.
“Được, nếu như hiền huynh đã tín nhiệm ta như thế vậy thì ngu đệ sẽ nói rõ ràng một lượt.”
“Bảo người chuẩn bị mười triệu lượng bạc, bất luận là như thế nào thì trước tối nay cũng phải đưa đến Hộ bộ, lại trình bày rõ ràng đây là cho công trình guồng nước ích nước lợi dân.”
“Thân là thương nhân Đại Ngụy, lấy của Đại Ngụy, dùng của Đại Ngụy. Bách tính giàu có thì thương nhân mới có thể giàu có, Đại Ngụy mới càng có thể giàu có, dân giàu nước mạnh.”
“Hiền huynh hẳn là có bạn văn chương, để cho bọn họ viết một thiên văn chương về cái này đưa đến Hộ bộ, lại cho người truyền bá ra ngoài.”
“Những chuyện còn sót lại hiền huynh đừng lo gì cả, tất cả cứ để ngu đệ xử lý.”
“Nhất định không được nhắc đến ngu đệ, chỉ muốn cống hiến cho đất nước, biết chưa?”
Hứa Thanh Tiêu mở miệng nói cho Trương Như Hội biết nên làm thế nào.
“Được.”
“Hiền đệ, ngươi cứ yên tâm, những chuyện này ta sẽ lập tức kêu người ta xử lý.”
Trương Như Hội gật gật đầu, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
“Được rồi, vậy hiền huynh cứ ngồi ở trong nhà chờ đợi tin tức tốt đi, ngu đệ còn có việc phải làm, đi trước đây.”
Hứa Thanh Tiêu uống xong chén trà thì đứng dậy định rời đi.
Chẳng qua Trương Như Hội lại lập tức đứng dậy nói:
“Hiền đệ, ta muốn hỏi thăm một chuyện, ngươi hứa hẹn cho nhiều lợi ích như vậy thì triều đình Đại Ngụy có thể đồng ý hay không? Ta cảm thấy văn võ bá quan sẽ không đồng ý.”
Trương Như Hội có hơi lo lắng. Mặc dù bệ hạ bàn giao chuyện này nhưng vấn đề là đám lão già kia có đồng ý hay không? Hắn cảm thấy văn thần võ tướng chắc sẽ không đồng ý.
“Huynh trưởng yên tâm, ngu đệ có chút mặt mũi, sẽ xử lý tốt.”
“Được rồi, không cần tiễn.”
Hứa Thanh Tiêu lại không thấy có gì khó.
Lục bộ không đồng ý?
Võ tướng không đồng ý?
Tất nhiên là hắn sẽ có cách để cho đám người này đồng ý.
Nói xong lời này, Hứa Thanh Tiêu liền trực tiếp rời đi.
Đợi sau khi Hứa Thanh Tiêu rời đi.
Trương Như Hội cũng gấp gáp đi xử lý những việc kia, đồng thời trong lòng hắn cũng đang kích động khẩn trương.
Nếu như những lời mà Hứa Thanh Tiêu nói là thật vậy thì ông ta sắp trở mình rồi, thật sự trở mình.
Ước chừng một khắc đồng hồ sau.
Hứa Thanh Tiêu đi từ Đào Hoa am về đến học đường thủ nhân.
Lúc này, vì trời mưa nên sắc trời đã tờ mờ tối.
Học đường Thủ Nhân trống rỗng không một bóng người, không biết Lý Thủ Minh đi đâu rồi, những người đọc sách còn lại cũng không biết đã đi nơi nào.
Hứa Thanh Tiêu trở lại trong phòng, cũng muốn bắt đầu làm vài chuyện.
Hạn chế số lượng thương quan.
Quan viên thập phẩm, quyên tặng một vạn lượng, thời hạn vĩnh cửu.
Quan viên cửu phẩm, quyên tặng năm vạn lượng, thời hạn vĩnh cửu.
Quan viên bát phẩm, quyên tặng mười vạn lượng, thời hạn vĩnh cửu.
Quan viên thất phẩm, quyên tặng hai mươi vạn lượng, thời hạn vĩnh cửu.
Quan viên lục phẩm, quyên tặng năm mươi vạn lượng, thời hạn vĩnh cửu.
Quan viên ngũ phẩm, quyên tặng một triệu lượng, thời hạn vĩnh cửu.
Quan viên tứ phẩm, quyên tặng năm triệu lượng, thời hạn vĩnh cửu.
Quan viên tam phẩm, quyên tặng mười triệu lượng, thời hạn mười năm.
Quan viên nhị phẩm, quyên tặng năm mươi triệu lượng, thời hạn mười năm.
Quan viên nhất phẩm, quyên tặng một trăm triệu lượng, thời hạn mười năm.
Sau đó, thương quan từ tứ phẩm trở lên sẽ ổn định thăng chức ba lần hoặc là không thay đổi, dù sao thì trong tình huống không thể hạ chức, có thể đạt được tước vị thì phải căn cứ vào những chuyện mà ngươi làm cho quốc gia và làm cho bách tính mà tiến hành bình chọn.
Xác minh ở chỗ Nho quan, Lục bộ phụ tá, cuối cùng là giao cho thủ lĩnh thương quan cũng chính là hắn đây, sau đó hắn lại giao cho bệ hạ, cuối cùng thì bệ hạ phê duyệt.
Toàn bộ quy trình đều công chính công khai, không cho phép có bất kỳ sự việc thiên vị trái pháp luật nào.
Khi chế độ này được ban ra, Hứa Thanh Tiêu cũng rất tò mò nó sẽ có thể mang lại cho Đại Ngụy bao nhiêu ngân lượng.
Tỉ mỉ phỏng đoán một chút thì chắc là có thể có năm trăm triệu lượng.
Đặt ra sáu chức quan viên nhất phẩm, nhưng có thể coi hắn đã chiếm mất một vị trí, Trương Như Hội cũng là một vị trí, cho nên chỉ còn lại bốn vị trí, nhất định sẽ có người do dự đứng nhìn, dù sao thì một hơi đưa ra một trăm triệu lượng cũng không phải là con số nhỏ.
Cần phải cho bát đại thương nhân một khoảng thời gian suy nghĩ.
Cho nên Hứa Thanh Tiêu tạm thời sẽ có được con số mục tiêu là năm trăm triệu lượng, đương nhiên đây chỉ là phỏng đoán mà thôi, về phần đến cùng sẽ như thế nào thì lại khác rồi.
Sau khi hoạch định chế định xong.
Hứa Thanh Tiêu không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Đao thứ hai đã thành, hiện tại chỉ còn nhìn đám thương nhân này có nhảy vào hay không mà thôi.
Chỉ cần có hơn năm phần thương nhân nhảy vào thì quyền chủ động kia sẽ rơi vào tay mình, nếu như không vào tay mình thì sẽ có hơi xấu hổ.
Về phần văn võ bá quan, Hứa Thanh Tiêu cũng đúng thật là có đối sách.
Chỉ là phải xem chuyện này có thể thông qua vào ngày mai hay không.
Ngay vào lúc này.
Một tin tức cũng đã truyền khắp toàn bộ kinh đô Đại Ngụy.
Hộ bộ tuyên bố thông cáo vì khởi động công trình guồng nước, thiếu một số tiền lớn cho nên cần có thương nhân trong kinh đô quyên tặng ngân lượng.
Thông cáo tuyên bố chưa tới một canh giờ thì đã có người ngo ngoe lục tục quyên tặng cao nhất chừng hai trăm lượng, thấp nhất là một văn tiền, nhưng vào đúng lúc này, chuyện phú thương Trương Như Hội quyên tặng mười triệu lượng bạc lập tức làm toàn bộ kinh đô Đại Ngụy bùng nổ.
Không ai ngờ tới thế mà Trương Như Hội lại quyên tặng mười triệu lượng bạc, thậm chí từ trên xuống dưới Hộ bộ ai nấy cũng đều trợn tròn mắt. Lúc tuyên bố cáo thị bọn họ còn đang rất tò mò xem cao người quyên tặng nhiều nhất sẽ cho bao nhiêu ngân lượng.
Đa số người đều suy đoán chắc sẽ là một vạn lượng bạc.
Thật không ngờ đến chính là Trương Như Hội vậy mà sẽ quyên tặng mười triệu lượng bạc, đến cả Hộ bộ Thượng thư Cố Ngôn cũng đều bị kinh động. Sau khi xác nhận việc này xong ông còn công khai khen ngợi Trương Như Hội yêu nước.
Muốn viết một bản tấu chương về Trương Như Hội để bẩm báo lên thánh thượng, còn văn chương mà Trương Như Hội cho người viết thì cũng dõng dạc vô cùng, dân chúng kinh đô đều nhao nhao đàm luận việc này.