Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 188 - Cháy nhà ra mặt chuột

Chương 188 - Cháy nhà ra mặt chuột


Thấy thế, dù là đám người Tiên cô lão thái hay đám Cẩu Đản đều thở phào nhẹ nhõm.
"Mở cửa!”
Triệu Khách lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiên cô lão thái, hoàn toàn không có ý muốn thương lượng với đối phương, trên thực tế cũng không cần làm vậy, nếu đối phương không mở cửa, hắn sẽ ném chìa khóa này xuống.
Như vậy có thể đạt được hai kết quả, kết quả thứ nhất vì không có chìa khóa trực tiếp nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ cùng trở về hiện thực.
Kết quả thứ hai, sau khi ném chìa khóa xuống cũng không lập tức nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ, vậy thứ chờ đợi bọn họ là cái chết.
Đây là một lần đánh cược, dùng mạng sống để cược, nhưng điều quan trọng là Triệu Khách đám bỏ ra tiền đặt cược như vậy, phải xem đám người Tiên cô lão thái có dám đặt cược với hắn hay không.
Dù là lão thái hay Trương Hải Dương, sau khi thấy ánh mắt Triệu Khách, trong lòng đều nặng nề, bọn họ biết Triệu Khách không hề thử thăm dò, mà đã đưa ra quyết định.
“Mở cửa!”
Sau khi im lặng một lát, khuôn mặt lão thái đen xì gật đầu đồng ý, nàng không dám đánh cược, Trương Hải Dương cũng không dám đánh cược, Triệu Khách đánh cược bằng mạng sống, thứ bọn họ đánh cược còn quan trọng hơn mạng sống, một người vì tín ngưỡng, một người vì mệnh căn của mình.
Dù là loại nào, đều là kết quả mà hai người theo đuổi cả nửa đời người, không có lý do gì lại phí công nhọc sức ngay lúc quan trọng này.
“Đồ đê tiện!”
Triệu Khách vung tay ném ra, ném chìa khóa cho Cẩu Đản, nói: “Ngươi phụ trách mở cửa, chúng ta phụ trách ngăn cản nàng.
Cẩu Đản nhận lấy chìa khóa, đầu tiên hơi ngẩn ra, lập tức đưa chìa khóa cho Vương Đông Lượng bên cạnh, nói: “Ta và ngươi cùng đi!”
Vương Đông Lượng thiếu một cánh tay, thực lực đã giảm đi rất nhiều, ngược lại hắn ta có thể giúp đỡ nhiều hơn.
“Cánh cửa này cần đồng thời xoay chuyển cơ quan theo hướng ngược nhau, các ngươi nghe khẩu lệnh của ta!” Trương Hải Dương đứng ở bên kia hô.
Vương Đông Lượng gật đầu, nhanh chóng đi đến trước cửa, cắm chìa khóa vào lỗ cơ quan.
“Tạch tạch tạch.”
Cơ quan chậm rãi dâng lên, phía trên có mười hai ô ký hiệu.
Cần dựa theo chỉ thị của Trương Hải Dương để đồng thời xoay chuyển cơ quan.
“Tính thêm ta nữa!”
Chu Phú Quý cũng đứng lên đi đến trước mặt Chu lão hán đang run lẩy bẩy, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét, túm lấy Chu lão hán ném hắn ta ra sau, mắng: “Cút sang một bên.”
“Rắc rắc rắc…”
Mỗi một bước xác nữ đi lên trước trên người vang lên tiếng xương cốt va chạm quái dị, phần đầu bị chém thành hai khúc, một trái một phải nhìn chằm chằm ba người Triệu Khách.
“Phì, dáng người này, thật TM đáng tiếc.”
Ánh mắt Chu Phú Quý nhìn chằm chằm điểm đỏ ở ngực xác nữ, trong cặp mắt nhỏ bé kia hiện ra vẻ bỉ ổi.
“Đừng cận chiến với nàng!”
Đây là lời khuyên mà Triệu Khách dành cho hai người Cẩu Đản và Chu Phú Quý, dù là Phi Mã cao thủ cận chiến mà hắn gặp được trong không gian khủng bố trước đó, chưa chắc đã có thể là đối thủ của xác nữ.
Triệu Khách không cảm thấy ba người bọn họ cùng đánh chính diện, có thể kéo dài được bao lâu.
“Nàng rất cứng? Vậy…”
Ánh mắt bỉ ổi của Chu Phú Quý liếc qua giữa hai chân xác nữ, lấy ra một con dao găm từ trong ngực cầm ngược trên tay, ánh mắt nghiêm nghị, nói: “Cùng tiến lên!”
Chu Phú Quý nói xong lại xông lên trước Triệu Khách và Cẩu Đản.
Thấy thế, ánh mắt Triệu Khách tối tăm, mắng: “Đồ ngu!”
Chu Phú Quý này khiến Triệu Khách cảm thấy rất hoang mang, nhưng bây giờ đã ngay trước mắt, Triệu Khách cũng không quan tâm được nhiều như vậy.
“Xà ảnh thúc phược thuật.”
Cẩu Đản đứng bên cạnh mở hai tay ra, mười ngón tay nhanh chóng hóa thành bóng rắn vượt qua Chu Phú Quý, quấn quanh trên cánh tay và cổ chân của xác nữ.
Con rắn to lớn khỏe mạnh, mỗi một con đều to như con trăn, thân thể con rắn to co lại, bắt đầu không ngừng đè ép vào bên trong.
Trong loại áp lực này, dù là một con trâu cũng có thể bị nghiền nát xương cốt trong khoảnh khắc, cũng giống với thủ đoạn mà hắn ta dùng để giết chết Lý quả phụ vào trước đó.
“Ha ha ha ha, làm rất tốt!”
Chu Phú Quý còn chưa nói xong, sắc mặt Cẩu Đản đột nhiên thay đổi, hét to: “Lùi lại!”
“A!”
Chu Phú Quý ngạc nhiên còn chưa hiểu ý của Cẩu Đản, chỉ vô thức quay đầu lại đã thấy xác nữ đột nhiên nhấc chân trái lên, bắp chân thon dài quét ngang, con rắn to quấn quanh trên bàn chân nàng lập tức bị xé ra.
Một cước mang theo mùi máu tươi đạp vào mặt Chu Phú Quý, “A…”
Sắc mặt Chu Phú Quý tái đi, cơ thể lùi lại nhưng bước chân đứng không vững, lại ngồi phịch xuống đất.
Ngay lúc này, nghe thấy giữa không trung có tiếng phi nước đại như phá vỡ không khí, rầm rầm rầm, tảng đá và thềm đá ở xung quanh lặp đi lặp lại bắn về sau, bay sượt qua da đầu Chu Phú Quý, lưỡi dao xoay tròn, lướt nhanh qua cổ chân xác nữ.
Triệu Khách kéo bàn tay một phát, chỉ thấy một tơ đao màu đỏ bị Triệu Khách kéo vắt ngang trước bắp chân xác nữ, Triệu Khách kéo về phía trước một cái lập tức khiến xác nữ mất cân bằng.
Hai chân mở ra ngã mạnh xuống đất.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất