Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 253: Mộng Lam

Chương 253: Mộng Lam



* * *

Đêm dần khuya.
Tô Trầm rốt cuộc hoàn thành việc điêu khắc của hắn.
Đem tượng Xích Hỏa Thứu thu hồi, Tô Trầm ngủ.
Ấn ký mộng ảo trên mu bàn tay chuyển động, mang theo Tô Trầm lại một lần nữa tới mộng thế giới.
Vẫn như cũ tòa Mộng Huyễn Thành Bảo kia, Tô Trầm nhàn nhã tản bộ trong đó, giống như đang thưởng thức phong cảnh dọc phố.
“Vân Bức!”
Mộng tinh linh Lộ Lộ lại một lần nữa đột ngột xuất hiện ở trước mắt Tô Trầm.
Tô Trầm liếc nàng một cái, sau đó tiếp tục đi về phía trước: “Chuyện gì?”
“Còn có thể có chuyện gì? Đương nhiên là về chuyện tăng lên quyền hạn!” Mộng tinh linh xoa cái tay nhỏ, nói với Tô Trầm: “Ta nói, ngươi cân nhắc nhiều ngày như vậy, còn chưa quyết định chủ ý sao?”
“Vấn đề là ta không có nhiều Giọt Nước Mộng như vậy dùng để tăng lên.” Tô Trầm phất tay nói.
Mộng chi quyền hạn có ba bậc, mỗi bậc chín cấp, mỗi một cấp đều cần lượng lớn Giọt Nước Mộng, hơn nữa từng cấp đều nhiều thêm.
Tô Trầm lại không có hứng thú ném tiền ở phương diện này.
“Không đủ Giọt Nước Mộng không sao, ngươi có thể dùng nguyên thạch mua mà, hoặc là hoàn thành nhiệm vụ ủy thác đại sảnh mộng ảo tuyên bố, có quá nhiều phương pháp có thể đạt được Giọt Nước Mộng.” Mộng tinh linh như một tiểu ác ma mê người, dụ dỗ Tô Trầm.
“Không nhiều thời gian như vậy.” Tô Trầm không thèm để ý.
“Hắc, đừng quên kẻ quyền hạn bậc cao kia đang tra nền móng của ngươi, nếu ngươi tăng lên quyền hạn trễ, sớm muộn gì sẽ bị hắn tra được!” Mộng tinh linh có chút không hài lòng, phát ra khẩu khí uy hiếp.
“Ta biết, cho nên ta tính huỷ bỏ tin tức ta lúc trước tuyên bố.” Tô Trầm trả lời.
“Ngươi nói cái gì? Huỷ bỏ?” Mộng tinh linh bị dọa giật mình, suýt nữa từ không trung ngã xuống.
“Đúng, huỷ bỏ.” Tô Trầm vừa nói, vừa đi hướng đại sảnh giao dịch tri thức: “Sau khi huỷ bỏ, tất cả cái này sẽ chấm dứt, vị quyền hạn bậc cao kia hẳn là cũng mất đi manh mối truy tra, lại nói cũng không cần thiết truy tra ta.”
“Nhưng ngươi hoàn toàn không cần thiết làm như vậy.” Mộng tinh linh hô to lên: “Chỉ cần ngươi tăng lên quyền hạn của mình, hắn không cách nào tra được ngươi. Nhưng nếu ngươi huỷ bỏ tin tức, vậy hắn không dùng...”
Mộng tinh linh cũng chưa nói tiếp.
Tô Trầm tiếp lời: “Như vậy người kia sẽ không cần tiếp tục tiêu hao Giọt Nước Mộng để ẩn tin tức nữa, mà các ngươi cũng sẽ bởi vậy kiếm bớt đi rất nhiều tiền, đúng không?”
“A, cái này...” Mộng tinh linh phát ra tiếng cười xấu hổ.
Rất hiển nhiên, lời Tô Trầm nói đánh trúng chỗ yếu hại của mộng tinh linh.
Tô Trầm đã nói: “Một chiêu tính toán hay lắm, không phải sao? Đầu tiên là lợi dụng ta tuyên bố tin tức, thông báo một số người có quyền hạn, dẫn động bọn họ tiêu hao Giọt Nước Mộng để ẩn tin tức ta phát, sau đó lại cổ động đối phương truy tra thân phận chân thật của ta, lại không cho bọn hắn, mà là cổ động ta tăng lên quyền hạn, do đó hình thành hai phương diện đối lập. Từ trong loại đối lập này, các ngươi giành lợi ích từ khắp nơi... Mộng Ảo Chi Chủ thì ra chính là làm ăn như vậy sao?”
Một chuỗi tiếng cười như chuông bạc theo đó vang lên:
“Ta đã nói, đây không phải một người trẻ tuổi dễ đối phó.”
Theo tiếng cười vang lên, Tô Trầm chỉ cảm thấy hoa mắt, cảnh tượng chung quanh đã biến đổi hẳn.
Vừa rồi còn đứng ở trên đường, trong nháy mắt, mình cũng đã đứng ở trong một gian đại sảnh của tòa thành.
Từ cửa sổ cách đó không xa nhìn ra bên ngoài, có thể nhìn thấy nơi đây vẫn như cũ là Mộng Huyễn Thành Bảo, chỉ là không biết khi nào, thế mà lại bị dịch chuyển đến trên tòa tháp cao trung tâm pháo đài.
Tuy như thế, Tô Trầm lại không sợ.
Nơi này là mộng thế giới, xảy ra chuyện như thế nào đi nữa, cũng không tính là quá hiếm lạ.
Quay đầu nhìn, chỉ thấy phía trên đại điện, trên cái ghế tựa do hai cây hoa dây leo xanh lục quấn quanh mà thành, đang có một vị ngồi mặc một thân váy dài trăm con bướm hoa sen tuyết quét đất, một đôi giày cao gót đầu nhọn thủy tinh trắng từ dưới làn váy lộ ra, trên mái tóc dài màu tím nhạt xõa ra dài tới ngang lưng, đội một cái mũ hoa ánh vàng rực rỡ được khảm vô số viên kim cương, khuôn mặt trái xoan tinh xảo, giữa mi tâm như ẩn như hiện hình vẽ một giọt nước mưa trong suốt, mắt rất to, con ngươi cũng là màu tím nhạt, vành tai nhòn nhọn, đeo một chuỗi khuyên tai hoa tím vàng, hay cho một nữ tử tuổi thanh xuân cho người ta cảm giác như mộng như ảo.
Sau lưng nữ tử như mộng ảo kia cũng có một đôi cánh, lại là trong suốt, chỉ là kích thước lại không khác gì người thường.
Thời khắc này nữ tử có đôi cánh trong suốt nói:
“Chào ngươi, ta tên Mộng Lam, là con gái Mộng Ảo Chi Chủ, cũng là bảo chủ của tòa Mộng Huyễn Thành Bảo này.”
Tô Trầm nhìn về phía Mộng Lam: “Con gái Mộng Ảo Chi Chủ? Ta tốt số như vậy? Thoáng cái đã gặp công chúa?”
“Không sai, nhưng cũng không cần kỳ quái. Bởi vì mỗi một người nắm giữ Mộng Huyễn Thành Bảo đều là con cái của Mộng Ảo Chi Chủ.”
“Mỗi một cái? Nếu ta nhớ không lầm, tòa Mộng Huyễn Thành Bảo này đánh số chính là 124?” Tô Trầm kinh ngạc nói.
“Đúng vậy. Ta chính là con gái thứ một trăm hai mươi bốn của Mộng Ảo Chi Chủ, ở dưới ta, còn có bốn trăm hai mươi sáu huynh đệ tỷ muội.”
“...” Tô Trầm hoàn toàn hết biết nói gì: “Mộng Ảo Chi Chủ lão nhân gia thật đúng là biết sinh con.”
Mộng Lam cười nói: “Đó chỉ là vì ngươi không hiểu hình thái sinh mệnh của Ảo Mộng tộc chúng ta. Ảo Mộng tộc sinh sản sinh mệnh cũng không như nhân loại các ngươi, thông qua lưỡng tính sinh sôi nảy nở sinh dục, chúng ta có phương thức đặc thù của mình. Mộng Ảo Chi Chủ qua mỗi một đoạn thời gian đều sẽ ngưng tụ ra một hạt giống mộng ảo, hạt giống mộng ảo này, là tiền thân của sinh mệnh chúng ta. Hạt giống mộng ảo thông qua hấp thu lực lượng tinh thần, cũng chính là Giọt Nước Mộng thai nghén lớn mạnh, cuối cùng hình thành Ảo Mộng tộc ta. Đối với Ảo Mộng tộc mà nói, tình cảm cha mẹ con cái cũng không có ý nghĩa, quan hệ chúng ta như cây sồi cùng hạt giống cây, cùng nhau tồn tại ở trong thế giới mộng cảnh Huyễn Mộng Chi Chủ dệt ra này, cùng nhau cấu thành tấm lưới mộng cảnh này. Mộng Võng là liên hệ có ý nghĩa duy nhất giữa chúng ta, cái gọi là con cái chỉ là thuận tiện cho các ngươi nhận biết mà thôi.”
“Thì ra là như thế.” Tô Trầm đã hiểu: “Mộng Ảo Chi Chủ chính là một cái cây tổ, mà các ngươi chính là hạt giống cây hắn gieo, cùng nhau xây dựng ra một cánh rừng rậm.”
“Không sai!” Mộng Lam vỗ tay cười nói: “Ngươi quả nhiên rất thông minh, ta vừa nói ngươi đã hiểu.”
Tô Trầm gật gật đầu: “Ta vốn đang kỳ quái, đường đường Mộng Ảo Chi Chủ, sao có thể có hứng thú tính kế ta một nguyên sĩ nho nhỏ như vậy. Ngươi vừa xuất hiện, ta trái lại đã hơi hiểu. Hóa ra tính kế ta không phải Mộng Ảo Chi Chủ, mà là ngươi vị mộng ảo bảo chủ này.”
“Lời cũng không thể nói như vậy.” Mộng Lam lập tức nói: “Mộng Ảo Chi Chủ dệt ra mộng thế giới, cấu tạo mộng chi pháp tắc, đó là bất luận kẻ nào cũng không thể vi phạm. Ta cũng không tính kế ngươi, chỉ là đang vận dụng quyền hạn trong pháp tắc cho phép để làm việc.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất