Chương 286: Thương nghị
* * *
Nguyệt Ô Đề bị ám sát, khiến Tô Trầm thấy được một mặt tổ chức này chưa triển lộ ở trước mặt hắn, cũng đánh vỡ sự tự nguyện điểm tô cho đẹp của hắn đối với Vĩnh Sinh Điện Phủ.
Chỉ là hắn cũng biết, loại đoạn tuyệt này không phải nói đoạn liền đoạn.
Vĩnh Sinh Điện Phủ trả giá vì hắn nhiều như vậy, hắn nếu trực tiếp đoạn, đưa tới sẽ chỉ là họa sát thân.
Nhưng Mã Nhân Trạch lại ở lúc này nhảy ra, gã cường thế như một liều thuốc chất xúc tác, kích phát sự bất mãn của Tô Trầm, cũng thúc đẩy Tô Trầm hạ quyết tâm.
Hắn là thật sự không sợ!
Vì sao? Bởi vì ở trong mấy năm quá khứ, Tô Trầm và Vĩnh Sinh Điện Phủ tuy lui tới chặt chẽ, nhưng có một điểm cần phải chú ý chính là, đại đa số thời điểm đều là Vĩnh Sinh Điện Phủ trả giá vì Tô Trầm, mà không phải Tô Trầm làm gì cho Vĩnh Sinh Điện Phủ.
Chênh lệch giữa hai bên là cực lớn.
Tiếp nhận chỗ tốt từ một tổ chức khủng bố, cái này không thể nghi ngờ là có tội, nhưng khẳng định không tới mức là tội chết, sẽ căn cứ tình huống để xử lý.
Tình huống gì đây? Chính là xem ngươi làm gì cho đối phương.
Tô Trầm đã làm gì cho Vĩnh Sinh Điện Phủ?
Nói trắng ra chỉ một sự kiện: vào Táng Linh Đài lấy bảo vật.
Chính là một sự kiện duy nhất này, còn là lượng lớn Thi Linh Hoa ở trên tay Tô Trầm.
Nói cách khác, chuyện này có tính làm cho Vĩnh Sinh Điện Phủ hay không, còn có thể nói thế này hoặc thế kia. Không chứng những chỗ tốt kia chỉ béo bản thân Tô Trầm, Tô Trầm lừa gạt Vĩnh Sinh Điện Phủ, nhìn từ góc độ quan gia, không những không có tội, ngược lại có công.
Ở dưới loại tình thế này, Tô Trầm là thật sự không sợ người khác biết đến.
Cho nên hắn quyết đoán ra tay.
Kết cục tệ nhất, là chuyện hắn cùng Vĩnh Sinh Điện Phủ bị biết, nhưng niệm hắn liên lụy không sâu, chủ động bại lộ, ban trừng phạt nhất định, nhưng toàn bộ Thi Linh Hoa đều bị thu đi, Tô Trầm và Vĩnh Sinh Điện Phủ sẽ thành tử địch.
Kết cục bậc trung, là trải qua một phen điều tra, phát hiện hắn cùng Vĩnh Sinh Điện Phủ có liên lụy, lại chưa phát hiện việc Táng Linh Đài, bởi vậy chỉ cho cảnh cáo. Vĩnh Sinh Điện Phủ muốn tiếp tục gặp Tô Trầm bởi vậy khó càng thêm khó, Tô Trầm thuận nước dong thuyền khất nợ giao nộp Tỉnh Thần dược tề.
Kết cục tốt nhất, tự nhiên chính là sau khi điều tra một phen, cuối cùng cái gì cũng chưa điều tra ra, hoàn toàn tin lí do thoái thác của hắn. Không có tội mà có công.
Nhưng Tô Trầm cũng không nghĩ tới, sự tình so với kết cục tốt nhất hắn đoán trước còn tốt hơn.
Ngay cả điều tra cũng không có.
Chưa có tuần tra, chưa có hỏi thăm, tất cả như chưa từng xảy ra, chỉ có trên lệnh bài đại biểu điểm của học sinh lặng lẽ tăng ba trăm điểm cống hiến —— đó là thưởng bắt được Hà Tư Hồng.
Tô Trầm biết, đây là công lao của Thạch Khai Hoang.
Đạo sư này của mình, nhìn như cái gì cũng không quản, nhưng ở thời điểm mấu chốt lại không hàm hồ.
Nhưng bởi vậy, thời cơ mình và Vĩnh Sinh Điện Phủ xé rách da mặt ngược lại phải đẩy lui về phía sau...
————————————————
Màn đêm buông xuống.
Tô Trầm lấy ra dược tề, bắt đầu ngụy trang cho bản thân.
Đem bản thân giả trang thành bộ dáng một học viên mặt vàng, Tô Trầm ra khỏi phòng.
Thạch Khai Hoang trước sau như một ngồi ở dưới Nguyên Phù Quang Năng Trận tự hỏi —— phương pháp vô huyết trùng kích Phí Huyết cảnh là đã hoàn thành, lão gia tử lại không nhàn rỗi, đã bắt đầu nghiên cứu phương pháp vô huyết trùng kích Khai Dương.
Nhìn thấy Tô Trầm bộ dạng này đi ra, Thạch Khai Hoang nói: “Muốn đi gặp người?”
“Vâng.” Tô Trầm trả lời.
Thạch Khai Hoang thở dài: “Ngươi biết mình đang làm cái gì chứ?”
“Xin đạo sư yên tâm, đệ tử sẽ tuyệt đối không làm việc trái với đại nghĩa Nhân tộc ta!”
Thạch Khai Hoang gật gật đầu, không nói gì nữa.
Rời khỏi nguyên năng tháp, Tô Trầm đi về phía ngoài sân.
Sau khi rời khỏi Tiềm Long viện, Tô Trầm tới trong một ngõ nhỏ âm u, rẽ ngang rẽ dọc rồi đi vào trong một cánh cửa.
Vào viện, liền nhìn thấy Tang Trăn đang ngồi ở chỗ.
Nhìn thấy Tô Trầm là vào một mình, Tang Trăn thở phào một hơi: “Xem ra sự tình cuối cùng chưa tới mức tệ nhất, Tiềm Long viện chưa làm gì ngươi chứ?”
“Lần này chưa, nhưng lần sau thì khó mà nói. Mã Nhân Trạch kia của các ngươi, rất khó kết giao.” Tô Trầm đi đến góc đường đứng rồi nói.
“Không dễ kết giao là ngươi chứ nhỉ? Một lời không hợp là trở mặt.” Tang Trăn cười khổ nói.
“Tình huống lúc đó, nếu ta không quyết đoán, Mã Nhân Trạch sẽ cho rằng hắn ăn chắc ta. Cho nên ta phải cho hắn biết tay chút, cho hắn biết thái độ nên có đối với ta.”
“Phải. Nhưng lấy sự hiểu biết của ta đối với Mã Nhân Trạch, ngươi làm như vậy sẽ không khiến hắn sợ ngươi, sẽ chỉ làm hắn càng thêm kiêng kỵ và hận ngươi.”
Tô Trầm cười lạnh: “Ai u, vậy thì có ý tứ rồi, hóa ra hai bên đều là tính tình con lừa nhỉ. Nhưng ta không để ý, hắn nếu muốn đấu, ta sẽ chơi với hắn. Dù sao nợ tiền là ta, ta sợ cái gì? Cùng lắm thì vỗ tay giải tán, hắn giết ta, Tỉnh Thần dược tề cũng đừng nghĩ lấy được nữa.”
“Ngươi cần gì phải thế chứ. Mặc kệ nói như thế nào, Vĩnh Sinh Điện Phủ không có lỗi với ngươi, Tỉnh Thần dược tề cũng là ngươi vốn nên cho chúng ta.”
“Muốn Tỉnh Thần dược tề? Có thể. Bảo Mã Nhân Trạch cút đi, ta chỉ giao dịch với ngươi.”
Tang Trăn lắc đầu: “Xin lỗi, cái này ta thực sự không làm chủ được. Ta đã bị điều đi, ngày mai phải về Tam Sơn quận, đi chủ trì công việc bên kia. Bọn Dạ Mị cũng theo ta cùng nhau trở về.”
“Vì sao cứ phải như vậy?” Tô Trầm không hiểu.
Tang Trăn giận dữ nói: “Ngươi cũng biết, không có một tổ chức lớn nào là hoàn toàn thống nhất ý kiến. Có đôi khi là gió đông thổi bạt gió tây, có đôi khi là gió tây áp đảo gió đông.”
Tô Trầm đã hơi hiểu: “Ý của ngươi là, một lần này cơn gió cứng rắn áp đảo cơn gió thỏa hiệp?”
Tang Trăn yên lặng gật đầu: “Có một số người cho rằng, vũ lực, ép bức cùng tử vong mới là phong cách Vĩnh Sinh Điện Phủ nên có, mà không phải thỏa hiệp, giao dịch cùng thoái nhượng.”
“Nói cách khác, mặc kệ ta làm như thế nào, cũng không thể thay đổi cách nghĩ của bọn họ?”
“Mã Nhân Trạch bảo ta nói cho ngươi, một lần này tính ngươi thắng, nhưng điều này không thay đổi được gì. Chỉ cần ngươi còn sống, còn chưa bại lộ, nhất định phải lập tức chế tác Tỉnh Thần dược tề!”
“Kiên quyết như vậy?”
“Đây cũng là chuyện không có cách nào. Vĩnh Sinh Điện Phủ đang khai chiến với một tổ chức khác, nhu cầu cấp bách lượng lớn dược tề. Tỉnh Thần dược tề chẳng những có thể tăng lên tinh thần lực, còn có thể chống đỡ tinh thần xâm nhập, chính là thứ chúng ta cần. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Mã Nhân Trạch không để ý tất cả cũng muốn ép ngươi.”
Thì ra còn có một tầng duyên cớ này sao?
Tô Trầm nghĩ chút, trả lời: “Tỉnh Thần dược tề ta có thể cho làm các ngươi, nhưng ta muốn Dạ Mị lưu lại làm người liên hệ của ta. Nếu Mã Nhân Trạch không muốn đem cục diện trở nên tệ hơn, hắn tốt nhất nên đồng ý điểm ấy.”