Chương 58: Uy hiếp
Một người đi qua lỗ hổng của quán rượu bước vào.
Một bộ áo xanh, tay chắp sau lưng, cứ thế thản nhiên bước tới, trông như hàng xóm tới chơi, gương mặt còn mang nụ cười nhưng hai mắt đã hiện chút sắc đỏ.
Thần thái hắn hiền lành, nhưng khi hắn bước vào, toàn bộ quán rượu đều im bặt.
“Thường tiên sinh.”
“Thường lão đại.”
“Thường Diệp.”
Một tên không có mắt gọi thẳng tên, lại bị người bên canh giơ tay bịt miệng lại.
Tinh Hồng Ma Châm, Thường Diệp.
Lại như một người áo xanh bình thường, Thường Diệp đứng trước mặt Tô Trầm, mỉm cười nhìn hắn, nói lại câu vừa rồi.
Thấy Thường Diệp đến, trong lòng Tô Trầm cũng thầm căng thẳng.
Nguyên Sĩ Phí Huyết cảnh hơn Dẫn Khí cảnh hẳn một đại cảnh giới, trong Phỉ Thúy Cốc này đã có thể coi là thế lực đứng đầu.
Ngay cả hắn cũng để ý tới quán rượu nhỏ của mình ư?
Hay… chỉ để ý tới thanh đao?
Hay… chỉ thuận miệng nhắc tới?
Tô Trầm không biết khả năng nào mới đúng, nhưng ánh mắt nhìn Thường Diệp lại không chuyển đi nổi.
Cậu trả lời: “Không bán.”
Trong quán rượu, tất cả mọi người hít một hơi lạnh.
Không ngờ tên Mặt Quỷ từ chối thẳng thừng như vậy.
Đơn giản, trực tiếp, thậm chí chẳng hề suy nghĩ.
Gương mặt Thường Diệp cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc: “Ngươi không hỏi giá à?”
Tô Trầm mặt không biến sắc lấy Liệt Hồn Pháp Châu ra: “Giá của ngươi ta sẽ không hài lòng.”
Nguyên khí cửu phẩm mặc dù hiếm có nhưng tuyệt đối không phải vật vô giá.
Nếu Thường Diệp chịu đưa giá cao, không cần chờ đến Tô Trầm, bản thân Lang Đao chắc chắn đã tự bán ra.
Cho nên cuối cùng vẫn là vấn đề giá tiền.
Lo lắng vấn đề giá cả với một Nguyên Sĩ Phí Huyết cảnh, chẳng bằng dứt khoát không bán.
Thường Diệp nói: “Nếu ta nhất định phải mua thì sao?”
“Vậy chỉ có chiến một trận.” Tô Trầm trả lời lạnh băng.
Tất cả mọi người lại kinh ngạc.
Mẹ nó, trực tiếp tuyên chiến với một Phí Huyết cảnh, ngươi tự tìm đường chết à?
Thường Diệp lại chẳng hề tức giận chỉ nhìn chằm chằm vào hạt châu màu đen trong tay Tô Trầm, hắn không biết đó là gì nhưng vẫn cảm thấy chút uy hiếp từ vật đó: “Xem ra ngươi rất chắc chắn sẽ đối phó được ta?”
Tô Trầm lắc đầu: “Không dám chắc, nhưng ta có tỷ lệ rất lớn làm ngươi bị thương, có tỷ lệ rất nhỏ chạy trốn được, lại có quyết tâm trăm phần trăm không cúi đầu.”
Liệt Hồn Pháp Châu, Tinh Thần Chi Nhãn phối hợp cùng tốc độ Yên Xà Bộ cùng Đạp Vân Chiến Ngoa. Tô Trầm quả thật có niềm tin rất lớn tấn công được đối thủ.
Nếu lại thêm vào Súng Lửa Liệp Hỏa, cậu càng chắc chắn hơn.
Nhưng vấn đề là cậu chỉ chắc chắn tấn công được đối thủ chứ không biết kết quả của một đao chém xuống đó sẽ ra sao.
Khả năng lớn nhất là cậu tấn công được đối thủ, đối thủ lại có Nguyên khí hoặc Nguyên kỹ như vòng bảo hộ Tử Tinh ngăn lại.
Khả năng thấp hơn chút là cậu tấn công được đối thủ, đối thủ cũng đỡ được nhưng bị thương nhẹ dưới uy lực của Huyết Đồ.
Thấp hơn tiếp nữa là cậu tấn công được đối thủ, đối thủ cũng đỡ được, nhưng lại trọng thương dưới Huyết Đồ.
Gần như không thể thì là cậu tấn công được đối thủ, đối thủ trực tiếp tử vong.
Nhưng chỉ cần có khả năng, đã đủ rồi.
Cậu tin đối phương sẽ không muốn liều mạng với mình.
Cường giả cũng có tôn nghiêm của cường giả.
Ra tay nhưng lại khiến bản thân bị thương, thắng cũng không võ, ngược lại khiến người ta nhìn ra nội tình, cũng sản sinh cảm giác ‘chẳng qua chỉ thế thôi’.
Cường giả cũng có đối thủ của cường giả.
Ra tay, lại khiến bản thân bị thương, chẳng khác nào cho đối thủ cơ hội.
Cường giả cũng có khẩu vị của cường giả.
Lợi nhuận của quán rượu có lẽ không thấp, nhưng còn chưa đến mức khiến một Phí Huyết cảnh bỏ qua thể diện tới cướp đoạt của tiểu bối.
Cũng như cường giả khdc sẽ không tới đây đào mỏ nghèo quặng Tinh Ngân.
Người khác nhau, vị trí khác nhau, suy nghĩ và nhu cầu cũng khác nhau.
Hoàng đế không cần đòn bẩy vàng.
Tô Trầm không cần Thường Diệp e ngại bản thân, cậu chỉ cần khiến đối phương cảm thấy ra tay với mình chẳng những không kiếm được bao lợi lộc lại tự đánh mất thể diện bản thân, không chừng còn khiến đối thủ cạnh tranh có cơ hội. Vậy là đủ.
Quả nhiên nghe vậy Thường Diệp cười ha hả nói: “Quả nhiên là người can đảm. Mặt Quỷ, có hứng thú làm việc cùng ta không?”
Lời lại xoay chuyển, bắt đầu lôi kéo Tô Trầm.
Tô Trầm vẫn lắc đầu: “Ta thích tự do, không muốn gia nhập cùng ai.”
“Không hỏi điều kiện à?” Thường Diệp hỏi: “Tỉ như Thuật Hấp Thu trung cấp trở lên.”
Tất cả mọi người nóng mắt.
Thuật Hấp Thu càng cao cấp càng khó kiếm, nghe giọng điệu Thường Diệp thì có vẻ ngay cả Thuật Hấp Thu cao cấp cũng có thể có.
Tô Trầm vẫn kiên quyết lắc đầu, thứ Thường Diệp có thể cho, Tô gia cũng có. Ngay chỗ Tô gia cậu còn chẳng muốn lấy, sao lại lấy từ tên Thường Diệp này.
Thường Diệp cũng chẳng tức giận, gật đầu nói: “Thế à. Vậy cũng tốt, nhớ kỹ lời ngươi nói đấy, Mặt Quỷ.”
Tô Trầm đáp lễ: “Đa tạ sự chỉ đạo của Thường tiên sinh, Mặt Quỷ hiểu rồi.”
Tô Trầm đã hiểu ý tứ của Thường Diệp.
Thật ra hắn không hứng thú với Thiên Lang Đao.
Thứ hắn hứng thú thật ra là bản thân Tô Trầm.
Những lời vừa nói chẳng qua chỉ là thử cam đảm cùng khí độ của Tô Trầm, thấy Tô Trầm quả thật có chút can đảm bèn tiện thể lôi kéo. Mà Tô Trầm không hề do dự cự tuyệt cũng là biểu lộ hắn có chỗ dựa.
Điều này khiến Thường Diệp triệt để từ bỏ ý đồ đối phó với cậu.
Có điều trước khi đi hắn cũng để lại lời cảnh cáo Tô Trầm, ám chỉ Tô Trầm nhất định phải nhớ kỹ lời mình vừa nói, phải theo hai chữ ‘tự do’ đến cùng. Nếu cậu theo người khác, cẩn thận hắn sẽ hạ thủ trước.
Người khác ở đây đương nhiên chỉ hai vị Phí Huyết cảnh khác.
Mắt thấy Thường Diệp đi khỏi, tâm trạng căng thẳng của Tô Trầm lúc này mới buông lỏng. bàn tay còn nắm Liệt Hồn Pháp Châu đã ướt đẫm mồ hôi.
Đối mặt với một Phí Huyết cảnh, áp lực thật sự quá lớn.
Nhưng bất kể ra sao, Tô Trầm rốt cuộc cũng qua đượ cửa ải này.
Khi Thường Diệp đi khỏi, ánh mắt mọi người nhìn Tô Trầm đều phát sinh biến hóa.
Đây chính là một tên trâu bò dám ưỡn thẳng cổ trước mặt Phí Huyết cảnh, chỉ chớp mắt đã giết năm Dẫn Khí cảnh, diệt đi một phần sáu kẻ mạnh trong Phỉ Thúy Cốc. Một kẻ hung ác có can đảm hạ độc, đánh lén, dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Đối mặt với kẻ ác độc hung mãn trâu bò như vậy, tốt nhất đừng khinh thường.
—— —— —— —— —— —— ——
Uy danh xây dựng trên máu và mạng sống, rõ ràng là thứ dễ chấn nhiếp mọi người nhất. Trận chiến ở quán rượu Trích Tinh đã dập tắt tâm tư của đám người tham lam đối với quán rượu.
Việc làm ăn của Tô Trầm cũng theo đó ổn định lại, cho dù cậu không trong quán rượu cũng không ai dám gây sự.
Chuyện này khiến Tô Trầm có nhiều thời gian hơn, có thể ra ngoài đi săn.
Một tháng trôi qua, Nguyên kỹ của cậu đã càng lúc càng thuần thục, cảnh giới cũng chính thức tiến lên Dẫn Khí nhị trọng, từ mười bảy Hoàng Tinh tăng lên hai mươi ba Hoàng Tinh, còn nhanh hơn một tháng trước. Chuyện này là do thực lực cậu tăng cường, mà ở Phỉ Thúy Cốc tỷ lệ gặp Hung thú cũng cao hơn.
Có điều tất cả cộng lại cũng không bằng tốc độ tăng trưởng của cải của Tô Trầm.
Chỉ trong một tháng, Tô Trầm đã kiếm được một vạn hai ngàn viên Nguyên thạch, đây là còn chưa tính thu hoạch từ chỗ năm người Lang Đao.
Ba người Lang Đao đã cung cấp cho Tô Trầm hai mươi lăm cân Tinh Ngân, bốn trăm viên Nguyên thạch, một món Nguyên khí cửu phẩm, hai thanh đao kiếm tinh chế bạch luyện, mặc dù không phải Nguyên khí nhưng cũng là cực phẩm trong đao kiếm bình thường. Ngoài ra còn một gốc Tiên Tử Thảo, đây là một loại thảo dược tu hành hiếm có, được cất giữ trong hộp ngọc.
Hai vợ chồng Bạch Phàm gia sản cũng không tệ, có mười sáu cân Tinh Ngân, tám trăm Nguyên thạch, ngoài ra còn một hạt châu Nguyên kỹ, bên trên có ghi chép một loại Nguyên kỹ đao thuật có tên là Lôi m Đao. Ngoại trừ nkc chuyên để truyền thừa trong gia tộc, đại đa số Nguyên kỹ châu đều chỉ dùng được một lần, viên của bọn họ cũng vậy. Không biết hai vợ chồng Bạch Phàm lấy được Nguyên kỹ châu này từ đâu nhưng cả hai đều chỉ dùng kiếm, cho nên cất lại không dùng, lại làm lợi cho Tô Trầm, vừa lấy được lập tức học tập.
Uy lực của Lôi m Đao không lớn, sau khi vận dụng lực sát thương tăng lên cũng chỉ có hạn, nhưng khả năng áp dụng rộng rãi, vận dụng được cả trong viễn trình lẫn cận chiến, có thể dùng trên chiến đao cũng có thể dùng trên chưởng đao, thậm chí phi đao, khi cận chiến cũng có thể phát động. Hơn nữa Nguyên kỹ này tiêu hao ít Nguyên lực, có thể sử dụng liên tục, tăng cường uy lực mỗi chiêu mỗi thức, nhìn nhìn qua thì tác dụng không lớn nhưng uy lực tích lũy lại rất khả quan, là điển hình cho Nguyên kỹ hiện đại.
Không tính Thôn Nguyệt Thiên Lang Đao, thu hoạch từ năm người này cũng gần bằng lợi nhuận cả tháng vất vả của Tô Trầm, lại còn là làm ăn độc quyền lũng đoạn thị trường. Chẳng trách đám quái nhân thường nói giết người phóng hỏa vàng mới đầy lưng, có điều điều kiện tiên quyết là ngươi phải giết được người ta chứ không phải bị giết.
Nhưng đây còn chưa phải lợi nhuận cuối cùng của Tô Trầm, đại đa số Nguyên thạch đều bị cậu đổi thành Tinh Ngân, giá thu mua chỉ có một nửa cho nên giá trị thực tế còn cao hơn nữa. Như thế tính lại, một tháng qua đi, trên tay Tô Trầm giờ tổng cộng có khoảng ba vạn Nguyên thạch.
Không tính tới thu hoạch từ việc giết người, chỉ riêng thu hoạch mỗi tháng hai vạn Nguyên thạch cũng đủ khiến vô số người động tâm.
Không thể cướp đoạt trắng trợn không có nghĩa là không có cách làm khác.