Chương 105: Hóa ra ám chỉ của cao nhân là ở chỗ này
Tần Mạn Vân suy nghĩ quay cuồng.
Nàng ta nhớ rõ, chính sư phụ mình bởi vì không thể hoàn thành hoàn mỹ ám chỉ của Lý công tử, bởi vậy ngay lúc đó mới không lấy được khúc phổ này.
Nhưng là ... Lý công tử thế mà nhờ người ta mang khúc phổ tới!
Chuyện chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy!
Trước khi sư phụ bế quan đã nhắc nhở, bảo mình nhất định phải lĩnh ngộ mỗi một cái ám chỉ của cao nhân, cố gắng hoàn thành chuyện mà cao nhân nhắn nhủ một cách hoàn mỹ, vậy nên chính mình không thể chủ quan!
Đôi mắt của nàng nhìn về phía Lạc Thi Vũ, ngưng trọng nói: "Thi Vũ, Lý công tử thế nhưng có lời gì để ngươi chuyển giao cho ta không?"
Lạc Thi Vũ nhíu mày suy nghĩ một lúc, lắc đầu nói: "Không có a."
"Không phải chứ, Lý công tử chắc chắn sẽ có một loại ám chỉ nào đó mới đúng!" Lông mày Tần Mạn Vân nhăn tít lại.
Lạc Hoàng mở miệng nói: "Lý công tử ngược lại là bảo chúng ta chú ý bất kỳ một hoạt động cỡ lớn nào gần đây cho công tử, không biết ngươi có biết đây là ý gì không?"
"Hoạt động cỡ lớn?" Tần Mạn Vân lắc đầu, cảm thấy vô cùng đau đầu.
Nếu như sư phụ mình không bế quan thì tốt, dựa vào tài trí của hắn chắc chắn có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của Lý công tử.
Chính mình quả nhiên vẫn còn quá non.
Tần Mạn Vân chỉ có thể mở miệng nói: "Đây cũng không phải là ám chỉ mà là chỉ rõ, nghĩ đến ăn hẳn không tầm thường! Ta sẽ cho người hỏi thăm một chút, không cần biết là phàm nhân hay là người tu tiên, nhưng phàm là hoạt động cỡ lớn gần đây nhất, đều phải lưu ý cẩn thận mới được."
Lạc Hoàng cũng nói: "Ta cũng sẽ để cho ngươi của ta để ý, nếu như là hoạt động mà Lý công tử muốn tham gia thì chắc chắn không thể xem thường."
Tần Mạn Vân vội vàng nói: "Lý công tử thế nhưng còn có dặn dò gì không?"
"Hẳn là không." Lạc Hoàng nói không chắc chắn.
"Không thể mơ hồ không rõ như vậy, chúng ta nhất định phải bảo đảm tuyệt đối không có sai sót mới được!" Tần Mạn Vân lắc đầu, lập tức nói: "Nếu như thuận tiện, còn xin Lạc Hoàng có thể nói với ta một chút mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, nhất là mỗi một câu nói mà Lý công tử nói! Xin nhờ!"
Lạc Hoàng khẽ mỉm cười nói: "Đây là cần phải, thật ra thì ta cũng rất muốn trong lời nói của Lý công tử có ám chỉ gì khác hay không, mọi người cùng nhau tìm hiểu cũng tốt, như vậy có thể giải quyết vấn đề tốt hơn cho Lý công tử!"
Lập tức, hắn và Lạc Thi Vũ bắt đầu kể những gì mà Lý công tử nói lại một lần nữa.
Tần Mạn Vân thì tập trung tinh thần lắng nghe, thi thoảng suy nghĩ, nhớ tới lời dạy bảo của sư phụ mình, nàng ta thậm chí còn lấy bút ra viết vào một số câu nói có trọng điểm.
Trong lúc đó, bên trong đôi mắt Tần Mạn Vân bộc phát ra tinh quang trước nay chưa từng có, kích động nói: "Lặp lại lời nói vừa rồi của Lý công tử lại một lần nữa!"
Lạc Thi Vũ hơi sững sờ, học giọng điệu của Lý Niệm Phàm nói: "Ăn chực thì không có, ngươi cũng biết, trong khoảng thời gian gần đây không yên ổn, không cách nào đi ra ngoài, mấy ngày nay ta ăn đều tương đối đơn giản."
"Đã hiểu, ta đã hiểu!" Tần Mạn Vân vô cùng kích động mà viết in đậm câu này.
Lạc Thi Vũ và Lạc Hoang đều bu lại, đều nóng lòng mà hỏi: "Ngươi biết cái gì rồi?"
Tần Mạn Vân dùng dao chia câu này thành hai phần, "Các ngươi xem, trong câu này thật ra ẩn chứa hai cái ám chỉ, thứ nhất, Lý công tử nói gần đây không yên ổn, để hắn không cách nào đi ra ngoài! Mà thứ hai thì là hắn ăn tương đối đơn giản!"
"Thì ra là thế, thì ra là thế!"
Lạc Hoàng và Lạc Thi Vũ thi nhau hiện ra thần sắc bừng tỉnh hiểu ra, đối với Tần Mạn Vân chính là bội phục không thôi.
Không hổ là Thánh nữ của Lâm Tiên đạo cung, phần suy đoán này thật rất tinh tế, khó trách có thể nhận được sự ưu ái của cao nhân, nếu không có nàng ta, chúng ta sẽ bỏ lỡ ám chỉ quan trọng như vậy của cao nhân, thiếu chút nữa ủ thành đại họa.
Ám chỉ đơn giản như vậy làm sao chúng ta lại không phát hiện ra, quá không nên a!
"Chỉ là ... gần đây làm sao lại không yên ổn rồi?" Tần Mạn Vân hiếu kỳ nói.
Nàng ta gần đây một mực ở Lâm Tiên đạo cung, cũng không có để ý chuyện bên ngoài.
"Nếu như ta đoán không sai, hẳn là chỉ những Ma Nhân kia!" Lạc Thi Vũ mở miệng nói: "Bọn chúng gần đây không hiểu vì sao bắt đầu hoạt động, hơn nữa mục tiêu đúng là phương hướng Càn Long tiên triều chúng ta."
"Chẳng lẽ đám Ma Nhân này vì Lý công tử mà tới?" Tần Mạn Vân lẩm bẩm, sau đó quả quyết nói: "Bất kể như thế nào, nhất định phải áp dụng hành động!" Ta sẽ cho người đi tìm hiểu tin tức đám Ma Nhân kia, nếu như có thể, trực tiếp diệt luôn!
Nếu như là chuyện của cao nhân, tự nhiên không thể chậm trễ một chút nào.
Nói là làm ngay, Tần Mạn Vân lập tức hạ lệnh để cho người bắt đầu chuẩn bị đi.
Sau đó, bọn họ cùng nhau nhìn về phía ám chỉ thứ hai còn lại.
Tần Mạn Vân ung dung mở miệng nói: "Nếu như ta đoán không nhầm, Lý công tử đây là muốn ăn thịt rừng, mà thịt rừng chính là chỉ yêu quái."
Đối với phương diện này nàng ta không có kinh nghiệm, lần trước Lý công tử chính là đi vào rừng lấy đi tính mạng của Ngân Nguyệt Yêu Hoàng!
"Dường như ta đã hiểu ra một chút."
Lạc Thi Vũ như có điều suy nghĩ nói: "Ta có để ý qua, Lý công tử rất thích tới một quán cá ở Lạc Tiên thành để mua cá, nhưng gần đây, bởi vì Tịnh Nguyệt hồ có thủy yêu xuất hiện, dẫn tới chất lượng cá của ngư dân kia giảm xuống, vì thế Lý công tử còn phàn nàn qua, muốn ăn cá cũng không ăn được."
"Tin tức quan trọng như vậy làm sao bây giờ ngươi mới nhớ tới?" Đôi mắt Tần Mạn Vân lập tức sáng ngời, vội vàng hỏi: "Thủy yêu là Ngư yêu sao?"
Lạc Thi Vũ gật đầu nói: "Nghe nói là một Bảo Ngư tinh."
"Bào Ngư cũng là cá! Lý công tử nói muốn ăn cá, không sai chắc chắn là chỉ Bào Ngư tinh này!" Trên mặt Tần Mạn Vân hiển lộ ra thần sắc kích động, "Việc này không thể chậm trễ, chúng ta tranh thủ thời gian xuất phát đi tới Tịnh Nguyệt hồ, cùng nhau bắt giữ Bào Ngư tinh này!"
Lạc Hoàng và Lạc Thi Vũ kích động vạn phần, cuối cùng có thể vì cao nhân làm ra cống hiến của mình.
Bọn họ chuẩn bị đứng lên nói lời từ biệt, đã thấy năm tên trưởng lão của Lâm Tiên đạo cung khống chế lấy độn quang rơi vào bên trong đại điện.
Năm người này đều mặc một thần trường bào màu xám trắng, râu dài tóc dài, tiên khí nhẹ nhàng.
Chỉ có điều, sắc mặt của bọn hắn đều có chút không tốt, đại trưởng lão cầm đầu nhíu mày nhìn về phía Tần Mạn Vân, ngưng trọng nói: "Mạn Vân, nghe nói vừa rồi ngươi liên tục hạ mấy cái mệnh lệnh, hơn nữa còn chuẩn bị đối phó một đám Ma Nhân, đúng hay không?"
Tần Mạn Vân khẽ gật đầu, trịnh trọng nói: "Quả thực như vậy, những chuyện này đều quá khẩn cấp, nhất định phải hoàn thành ngay đầu tiên!"
"Thế nhưng là bởi vì cao nhân mà ngươi gọi?" Nhị trưởng lão mở miệng hỏi.
Tần Mạn Vân gật đầu.
Lông mày năm vị trưởng lão cùng nhíu một cái.
Đại trưởng lão than nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "Vị cao nhân đó đến tột cùng là thần thánh phương nào? Không chỉ khiến Cung chủ đưa tặng Huyền Băng ngàn năm quý giá nhất của chúng ta ra ngoài, hiện tại ngươi còn phải xuất động toàn bộ lực lượng Lâm Tiên đạo cung vì đó mà làm việc, đến cùng là vì cái gì?"
Tần Mạn Vân hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói: "Chuyện liên quan tới cao nhân, người biết càng ít thì càng tốt, còn xin tha thứ Mạn Vân không cách nào bẩm báo, các ngươi chỉ cần biết cảnh giới vị cao nhân này còn ở trên cả tiên nhân, sẽ là tạo hóa lớn nhất của Lâm Tiên đạo cung chúng ta trong vô số năm qua, biết như vậy là đủ rồi."
Trên cả tiên nhân?
Tạo hóa lớn nhất?
Vẻ mặt của năm vị trưởng lão có hơi thay đổi không ngừng, "Ngươi biết chính mình đang nói cái gì không?"
Loại tuyên bố này to gan lớn mật đến mức ngay cả đứa nhỏ ba tuổi cũng không tin!
Nhưng, lời này thế nhưng lại là từ trong miệng của Cung chủ và Thánh nữ nói ra, để bọn hắn không thể không tin.