Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 194: Hoan nghênh người mới gia nhập

Chương 194: Hoan nghênh người mới gia nhập
Cùng với tiếng la hét của mọi người, từ bức tượng, một luồng không khí đen mờ tràn ra, và thiên địa bắt đầu đổi màu.
Dị tượng đặc biệt, dâng trào cuồn cuộn.
Cảnh tượng như vậy lập tức để tinh thần đám đông thôn dân kia chấn động, càng thành kính hơn.
Trước bức tượng, một người mặc áo bào đen đứng ở đó, người áo bào đen này che lại mặt của hắn, chỉ có thể nhìn thấy một mảnh tối tăm.
Lúc này, hai tay của hắn giơ lên trên trời, ngửa đầu nhìn trời, "Ma Thần đại nhân, nhìn vào đám tín đồ trung thành này đi, mời tới phàm trần, chúc phúc phàm trần, để chúng sinh thoát khỏi bể khổ!"
Xung quanh thôn trang, hơn mười người tu tiên vây quanh, sắc mặt bọn họ cực kỳ khó coi, pháp quyết trong tay kết động không ngừng, ánh sáng rực rỡ tỏa ra vạn trượng, hỏa diễm, hơi nước vây quanh bọn họ, trông vô cùng thần dị.
Mà đối diện bọn họ, đồng dạng cũng có hơn mười tên Ma Nhân, khói đen dậy sóng, bao chùm thôn trang vào trong đó, những khói đen kia quay cuồng thành sóng biển màu đen, tạo thành một bức tường màu đen vây quanh thôn trang làm bình chướng.
Người tu tiên tấn công như thế nào cũng khó mà công phá bình chướng màu đen kia.
"Ngu xuẩn, ngu xuẩn a!"
Một lão giả mặc đạo bào trôi nổi đứng ở bên ngoài thôn trang, tức giận đến không chịu được, nhịn không được gào thét lên tiếng.
Bái Ma Thần có tác dụng không?
Ma Thần buông xuống sẽ cứu các ngươi sao?
Bị Ma Thần mê hoặc dễ dàng như vậy sẽ biến thành khôi lỗi, các ngươi không có đạo tâm sao?
Nhìn lên bầu trời kia càng lúc khói đen càng dày đặc, đã hình thành vòng xoáy màu đen, toàn thân hắn run rẩy, vẻ mặt hắn thay đổi không ngừng.
Cuối cùng, hắn khẽ thở dài, "Lấy kiếm tới!"
Những người tu tiên còn lại đều thay đổi sắc mặt, một người tu tiên tương đối trẻ nhịn không được tiến lên hai bước, ngưng giọng nói: "Sư tôn, chuyện này ..."
"Không cần nhiều lời, lấy kiếm ra!" Trong đôi mắt lão giả hiện ra vẻ kiên định.
Đệ tử kia cắn răng, gỡ kiếm đằng sau xuống đưa cho lão giả.
Đây là một thanh trường kiếm màu đỏ, dáng vẻ có phong cách tương đối cổ xưa, mang theo một cỗ khí sát phạt.
"Sư tôn, thật phải làm như vậy sao? Vậy sau này, tâm ma của ngươi ..."
"Không cần nhiều lời! Nếu thật để Ma Thần buông xuống, chúng ta đều phải chết." Lão giả cầm trường kiếm trong tay, "Không quan trọng, tội lỗi sát phạt để cho một mình ta tới gánh chịu đi."
Hắn không do dự nữa, đứng sừng sững ở trong không trung, theo một tiếng khanh vang lên, trường kiếm ra khỏi vỏ, lôi ra một đạo hỏa mang thật dài, như là Hỏa xà vắt ngang ở trên bầu trời vậy.
Sắc mặt hắn ngưng trọng, linh lực toàn thân dậy sóng, "Các vị đồng môn, giúp ta ... trảm ma!"
Người tu tiên còn lại đều đưa mắt nhìn nhua, khẽ thở dài, cuối cùng làm ra động tác dứt khoát, trong cơ thể lập lòe hình thành một pháp thân nhỏ, đông đảo linh lực cùng nhau tràn vào trong cơ thể của lão giả.
"Hôm nay trời xanh làm chứng, lão hủ trừ ma vệ đạo, bất đắc dĩ mà giết chóc, tự nguyện hao tổn đạo tâm, không liên quan gì tới những người khác!" Giọng nói của hắn bình thản, truyền khắp trong vùng thiên địa này.
Sau đó giơ trường kiếm lên.
Lập tức, khói đen đầy trời kia thế mà bị kiếm khí bổ ra một đường vết rách!
Hỏa diễm dậy sóng như là một con Long đang nổi giận, bùng phát từ thanh kiếm dài, chiếu sáng thế giới, khiến một ánh sáng dài xuất hiện trong thế giới vốn dĩ bị bao phủ bởi bóng tối.
Ngay sau đó, trường kiếm quét ngang mà xuống!
"Hô hô hô!"
Những nơi đi qua, khói đen trong nháy mắt hóa thành hư vô, ánh lửa thế không thể đỡ, lôi cuốn lấy thiên uy cuồn cuộn, chém thẳng về phía trong thôn trang!
"Xuy xuy xuy!"
Hỏa diễm trảm vào trên vòng xoáy màu đen kia, lập tức để vòng xoáy kia xuất hiện run rẩy, giống như sắp vỡ tan ra.
Hỏa diễm (ngọn lửa) tiếp tục hướng xuống, giống như muốn bổ vòng xoáy ra và chiếu sáng thôn trang.
Toàn bộ thôn trang như rơi vào tận thế, hỏa diễm kia chính là thiên thạch, một khi rơi xuống, thôn trang trong nháy mắt sẽ biến mất trên đời!
Đồng thời xóa đi hơn ngàn vị thôn dân kia!
Trên mặt đám người tu tiên hiện lên vẻ không đành lòng.
Người tu tiên là nghịch thiên mà đi, con đường vấn đạo nơm nớp lo sợ, mở tông môn bảo vệ một phương bình an, đây là vì thiện, nhưng chiếm được thiên đạo ngợi khen thì sẽ khiến cho con đường vấn đạo của mình càng thông suốt hơn.
Mà một khi làm ác, trên tay nhiễm tính mạng của quá nhiều phàm nhân, đạo tâm chắc chắn sẽ bị hao tổn, nhẹ thì khó tiến thêm nữa, nặng thì sinh ra tâm ma, đạo tâm sụp đổ!
Chớ đừng nói chi là độ kiếp, cơ bản độ kiếp chắc chắn phải chết.
Bởi vậy, không phải vạn bất đắc dĩ, người tu tiên không có khả năng chủ động đi ức hiếp phàm nhân, càng không có khả năng chủ động đi đồ sát phàm nhân, ngoại trừ tà tu.
Tuy nhiên một khi bước vào con đường tu tiên vậy thì khác, đều là người tu tiên, có kiểu nói lấy mạnh lấn yếu, bởi vậy, con đường tu tiên rất tàn khốc, rất nhiều người tu tiên tình nguyện lựa chọn làm phàm nhân, an an ổn ổn sống hết đời, tuy nhiên phàm nhân thì lại muốn bước vào tu tiên bởi chưa nếm trải được sự tàn khốc trong đó, đây là thuộc kiểu trong chán ngoài thèm.
Lão giả một hơi chém chết một thôn trang, cũng đã đoạt tuyệt con đường sau này của chính mình!
Tuy nhiên, dị biến chợt hiện.
Vòng xoáy trên bầu trời giống như thủy triều, từ phía trên nghiêng mà xuống, từ trên đỉnh đầu Ma Nhân này quán đỉnh mà xuống!
Vào lúc này, khí thế Ma Nhân kia tăng vọt ầm ầm, trên mặt của hắn lộ ra vẻ cuồng nhiệt, cười ha ha, "Đa tạ Ma Thần đại nhân chúc phúc, đa tạ Ma Thần đại nhân chúc phúc!"
Vừa dứt lời, hắn bay lên không trung, mặt ngó về phía ánh lửa kia, trong mắt lập lòe ánh sáng đỏ.
Cổ tay hơi duỗi ra.
Lập tức, khói đen xung quanh cùng nhau hội tụ về phía hắn, trên tay hắn ngưng tụ thành một quả cầu màu đen, quả cầu này lúc đầu còn trong suốt, theo hắc khí càng tụ càng nhiều, dày đặc như mực, nhìn một cái cũng làm cho người ta phải sợ mất mật.
Sau đó hắn khẽ vung lên, quả cầu màu đen kia bay về phía ánh lửa kia.
Theo một tiếng xùy vang lên, quả cầu trực tiếp cắt đứt ánh lửa kia, sau đó rơi vào bên trong đám người tu tiên.
"Ầm!"
Khói đen bộc phát!
Sắc mắt đám người tu tiên kia lập tức trở nên trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.
Người áo đen ngửa mặt lên trời cười to, ngạo nghễ đứng ở trên không trung, "Thấy không, đây chính là lực lượng của Ma Thần đại nhân! Chỉ cần các ngươi mang tâm tư thành kính, Ma Thần đại nhân không chỉ có thể ban cho các ngươi được sống,c òn có thể phục sinh thân nhân của các ngươi!"
Ánh mắt của đám thôn dân kia lập tức càng trở nên cuồng nhiệt hơn, vây quanh bức tượng kia, "Ma Thần đại nhân, Ma Thần đại nhân!"
Đúng lúc này, một tên thư sinh, từ đằng xa chậm rãi đi tới.
Hắn đi chân đất, cau mày, thu hết cảnh tượng vừa rồi vào trong mắt.
Vào lúc này, hắn đối với đạo của mình sinh ra chất vấn càng lớn.
Ma Thần trong miệng mọi người, thật ra thì giống như chính mình đang truyền đạo, sư đồ Đường Tăng bên trong Tây Du ký, một đường dướng tây chính là đang truyền đạo, chỉ có điều truyền bá đạo khác mà thôi.
Chỉ là, công dụng của những đạo này là gì?
Những thiên địa chí lý mà mình hiểu ra kia lại có ý nghĩa gì?
Hắn bước từng bước một, đã đi tới cổng thôn trang.
Đám người tu tiên kia vô lực nằm trên mặt đất, vội vàng lên tiếng nói: "Không nên đi vào!"
"Thư sinh ngươi chẳng lẽ cũng bị Ma Thần mê hoặc rồi sao?"
Mạnh Quân Lương ngoảnh mặt làm ngơ, hắn nhấc chân bước vào trong thôn trang, đi về phía bức tượng Ma Thần kia.
Hả?
Đám Ma Nhân kia cũng hơi sững sờ, lại có một tên tới gia nhập?
Xem ra còn là một thư sinh, sau này có thể mượn nhờ thư sinh này tới gieo rắc hạt giống ma thần, chắc chắn sẽ có hiệu suất cao hơn.
Ma Nhân đứng ở trên không trung mỉm cười, mở miệng nói: "Lại có một người mới tới, mọi người vỗ tay hoan nghênh!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất