Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 236: Nguyên tắc ôm đùi thế giới tu tiên

Chương 236: Nguyên tắc ôm đùi thế giới tu tiên
Hôm sau.
Sáng sớm.
Lý Niệm Phàm ngồi ở trong sân, có vẻ hơi mỏi mệt.
Hắn nhìn Hỏa Phượng và Đát Kỷ một chút, nội tâm nghi hoặc, muốn nói lại thôi.
Hai người bọn họ đêm qua cùng nhau ngâm trong bồn tắm tới nửa đêm? Quan hệ với nhau tới tốt như vậy từ lúc nào? Hại chính mình cả một buổi tối ngủ không ngon.
Buổi sáng hôm nay, Hỏa Phượng thế mà có thái độ khác thường, còn đuổi theo Đát Kỷ để nàng ta dạy mình đánh răng.
Tình bạn giữa các nữ tử luôn không thể giải thích được a, xem như Phượng Hoàng thì cũng chẳng có gì ngoại lệ cả.
Tuy nhiên điều này làm trong lòng Lý Niệm Phàm rất là vui vẻ, Đát Kỷ và Hỏa Phượng thân cận như vậy nói rõ các đại lão vẫn là rất dễ gần gũi nha, tạo mối quan hệ cuối cùng đều không có chỗ xấu.
Trước mắt tới xem, Tiên Ma đại chiến chỉ sợ sắp tới, nguy hiểm ở khắp mọi nơi, có thể kết bạn với nhiều đại lão thì vẫn nên kết bạn với nhiều đại lão a.
Chờ tình bạn tới, đến lúc đó chính mình mặt dày mày dạn cầu bảo vệ, bọn họ chắc chắn sẽ không tiện cự tuyệt đi.
Chính mình chỉ là một kẻ phàm nhân, bọn họ chỉ cần hơi nhấc tay chẳng phải là có thể bảo vệ được sao!
Nghĩ tới đây, hắn bắt đầu làm ra bản thảo "Nguyên tắc ôm đùi thế giới tu tiên."
Thứ nhất, hợp ý, tiên nhân cũng là người, cũng sẽ có những sở thích, ví dụ như viết chữ vẽ tranh đánh đàn vân ... vân, những thứ này chính mình vẫn là có thể mang ra được.
Thứ hai, chính mình là một người toàn năng, có tài nấu nướng, tiên nhân cũng là người, đồng dạng sẽ có ham muốn đối với ăn uống, mình có thể ra tay từ tài nấu nướng, trước mắt không có gì bất lợi.
Thứ ba, tìm kiếm tiềm lực tiến hành đầu tư, điểm này Lý Niệm Phàm rất thấu hiểu tinh túy trong đó, kiếp trước nhiều sách như vậy dù sao cũng không phải xem không, đối với cách nhìn người, tự nhận vẫn là rất chuẩn.
Thứ tư, đối với một số tiềm lực có bối xảnh xuất thân khốn khó ví dụ như từ hôn, bị phế, bị bán đứng vân ... vân, thích hợp giao hảo, tuyệt đối không thể đi được quán gần, càng không thể đi làm huynh đệ sinh tử, bởi vì dạng người này bình thường sẽ là những người chết đầu tiên.
Thứ năm, ...
Lưu loát, Lý Niệm Phàm viết một đống lớn, có tích lũy từ việc đọc nhiều sách ở kiếp trước như vậy, chính mình ôm đùi không chỉ sẽ không lộ ra vẻ hèn mọn và lộ liễu, hơn nữa chắc chắn sẽ có hiệu quả hơn.
Sau khi hoàn thành việc biên soạn sơ bộ cuồn Nguyên tắc ôm đùi thế giới tu tiên, Lý Niệm Phàm lại bắt đầu sắp xếp phần thứ hai.
Đây là một cái danh sách, tên là "Danh sách đùi!"
Từ trên xuống dưới dựa theo Lý Niệm Phàm tự nhận là đùi đẳng cấp nào tới sắp xếp.
Trước mắt Phượng Hoàng hoàn toàn xứng đáng được xếp ở vị trí đầu tiên, tiếp theo là tổ tôn ba người Thanh Vân cốc kia, rồi tới chính là Diêu Mộng Cơ, Lâm Mộ Phong ...
Lý Niệm Phàm viết tất cả những người mình có thể kết bạn vào bên trên, đương nhiên, đằng sau còn ghi chú một nhóm độ thân mật.
Đương nhiên, những này chỉ là những gì hắn nghĩ.
Độ thân mật của Hỏa Phượng được hắn ghi chú là 55%, chỉ có thể nói là, trên quan hệ hợp tác, bằng hữu chưa đầy.
Sáu mươi phần trăm là bằng hữu, bảy mươi là đồng bạn, tám mươi là tri kỷ, chín mươi là bạn tri kỷ.
Danh sách tiếp tục một mực xếp xuống dưới, Lý Niệm Phàm cũng viết cả tên Niếp Niếp lên.
"Cũng không biết bé gái này tu luyện ra làm sao rồi, cũng chớ có quên đi người ca ca như ta này a, phải tranh tới không chịu thua kém a!"
Lý Niệm Phàm lẩm bẩm tự nói một lúc, suy nghĩ một lúc, lại điền thêm luôn cả tên của gốc cây già ở Lạc Tiên thành.
Sau đó hai quyển văn kiện này, chính là tác phẩm truyền thế, giá trị bản quyền ... không cách nào đánh giá!
Lý Niệm Phàm tự đắc một trận, cảm thấy chính mình tìm ra được phương hướng cho cuộc sống, trong lòng lập tức yên tâm hơn nhiều.
Tâm tình tốt lên, chuẩn bị ra ngoài đi dạo một chút.
Hắn cười nói: "Tiểu Đát Kỷ, đi thôi, chúng ta đi Lạc Tiên thành một chuyến, thuận tiện lại đi Tịnh Nguyệt hồ ngắm cảnh tượng tuyệt đẹp của thủy triều!"
Đát Kỷ cũng vui vẻ đi theo Lý Niệm Phàm, gật đầu nói: "Vâng, ta nghe theo công tử."
Lý Niệm Phàm đi tới trước một cái thủng nhỏ, trong này đựng thức ăn thừa và xương của thức ăn thừa mà hắn đã ăn gần đây, sau khi được hắn xử lý, đã trở thành phân hóa học có hàm lượng dinh dưỡng cực cao.
Tưới lên cây, đảm bảo có thể để cho cây từ từ phát triển đi lên.
Mang theo một chút phân hóa học, Lý Niệm Phàm cười ha ha một tiếng, "Đi thôi!"
Hỏa Phượng rất tự giác biến thành một con chim đỏ nhỏ, đậu vào trên vai của Lý Niệm Phàm.
Ở bên trong Tứ Hợp viện, Đại Hắc nhìn vào bóng lưng xa dần của Lý Niệm Phàm, đột nhiên rơi vào trầm tư thật sâu.
Nó bất thình lình mở miệng nói: "Tiểu Bạch, ta cảm thấy ta khả năng sai."
Tiểu Bạch lập tức mở ra một chế độ mới, giọng nói tràn đầy từ tính, "Chuyên gia tâm lý Tiểu Bạch đã online, mời nói ra hoang mang của ngươi."
Đại Hắc đầy vẻ ủy khuất, "Ta luôn cảm thấy chủ nhân đã siêu thoát phàm trần rồi, trong mắt không có sự khác biệt giữa tiên và phàm, cũng tương tự không có phân biệt nam nữ, hiện tại mới phát hiện, hình như con hồ ly và Phượng Hoàng kia càng được sủng ái hơn, mà ta thì bị bỏ rơi, đây không phải là phân biệt giới tính sao?"
Tiểu Bạch trả lời rất lưu loát: "Theo như khoa học nghiên cứu cho thấy, không cần biết là nam hay nữ, nhất là nam nhân, lúc bên cạnh có mỹ nữ làm bạn thì chỉ số hạnh phúc sẽ tăng lên một cách đáng kể, nhưng nếu như lúc này đi theo một con chó thì chỉ số hạnh phúc sẽ rơi thẳng xuống vực sâu, đây dù sao cũng là định lý, tâm trạng không liên quan gì đến tu vi."
Đại Hắc mong đợi nói: "Vậy nếu như ta bây giờ tái tạo nhục thân thì sao?"
"Cần gì phải phiền phức như vậy, chuyên gia giải phẫu Tiểu Bạch đã online." Giọng nói của Tiểu Bạch đột nhiên trở nên vô cùng chuyên nghiệp, hắn lấy ra một cái kéo cầm trong tay, xoạt xoạt xoạt xoạt, "Nào, nằm xuống đi, đảm bảo hiệu quả cao, còn không đau nhức."
...
Lý Niệm Phàm mang theo Đát Kỷ, lại tới Lạc Tiên thành một lần nữa.
Nơi này vẫn phồn thịnh và bình yên như trước.
Chỉ mong chiến loạn sẽ không lan gần tới nơi này đi.
Ai, không phải cứ sống tốt là được rồi sao? Đánh tới đánh lui thì có ý nghĩa gì cơ chứ?
Lý Niệm Phàm phàn nàn về điều này một chút, thật ra dù ở thế giới nào thì tài nguyên cũng có hạn, muốn có nhiều hơn thì chỉ có thể dựa vào chiến đấu!
Hắn đi qua thành thị, một mực đi thẳng về cửa đông mà đi.
Khi đi tới cây Hòe thụ già từng bị lôi điện đánh kia, hắn lại là hơi sững sờ.
Thân cây to khỏe trước đó của Cây Hòe thụ già kia đã đều không còn, chỉ còn một nửa bộ rễ cháy đen đứng trên mặt đất.
Còn có mấy lão giả đang cúng bái đối với cây Hòe thụ già, bên trong đôi mắt đầy vẻ hồi ức và thổn thức.
Lý Niệm Phàm vội vàng đi tới, phát hiện cây non vừa nảy mầm vẫn còn nguyên gốc, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn mở miệng hỏi: "Lão nhân gia, cây này đã được người dọn sạch rồi sao?"
Một lão nhân trong đó mở miệng nói: "Đúng vậy a, cách đây không lâu có mấy vị tiên nhân đi ngang qua, thấy cây cổ thụ này dáng dấp thô to, còn bị lôi điện đánh trúng, còn nói cái gì lôi kích mộc, liền vui mừng chặt đi."
Một lão nhân khác tràn đầy phấn khởi nói: "Lúc ấy ta còn ở ngay tại đây, bọn họ khống chế phi kiếm, đảo vài vòng truyên không trung thì chặt đứt thân cây đi, quả là thần thánh!"
"Một số người trẻ tuổi còn muốn nhổ cả gốc rễ đi thì bị người lớn tuổi quát bảo ngưng lại."
"Nếu phải chặt thì ta là người đầu tiên không đáp ứng, cây cổ thụ đang hồi xuân, cây khô nảy mầm, bọn họ chặt sẽ bị báo ứng!"
Lập tức, mấy lão nhân bắt đầu hàn huyên lên.
Lý Niệm Phàm mỉm cười và bước tới gốc cây.
Những cành chết khô được chặt bỏ sẽ tốt hơn, phá rồi lại lập, điều này có lợi cho sự phát triển của cây con mới và tiết kiệm được nhiều công sức.
Hắn lấy ra phân hóa học đã chuẩn bị xong, tưới một chút xung quanh cây non, dùng tay chăm chút cẩn thận để đảm bảo cây non có thể phát triển tốt hơn.
Cây non này vô cùng xanh tốt, dường như phản chiếu ánh sáng mặt trời, tràn đầy sức sống.
"Cây cổ thụ, cây cổ thụ, nếu như ngươi thật sự có linh thì tranh thủ thời gian nhanh nhanh lớn lên đi, chiến loạn sắp đánh tới rồi, Lạc Tiên thành còn cần nhờ ngươi tới che gió che mưa đây này."
Lý Niệm Phàm vừa tưới vừa nói thầm: "Ngươi cho dù chết cũng không muốn tạo thành bất kỳ tổn thất nào ở trong thành, ta biết, ngươi có cảm tình đối với thành trì này, ta sẽ không đề cập tới ta tên là Lý Niệm Phàm, vậy nên không cần cám ơn ta."
Làm xong những chuyện ở đây, Lý Niệm Phàm ngẫm nghĩ một lúc và cảm thấy mình không bỏ sót điều gì, liền vỗ tay và cười nói: "Tiểu Đát Kỷ, đi thôi, đi Tịnh Nguyệt hồ!"
Tuy rằng bây giờ cổ thụ làm không được, nhưng là Lý Niệm Phàm cũng sẽ không buông tha mọi khả năng, loại chuyện này vốn chính là thuận tay là có thể làm được, có thể kết một thiện duyên tại sao phải lười biếng đây?
Hắn cũng sẽ không bởi vì nhỏ yếu mà kỳ thị bất luận kẻ nào, đến một lúc đó người ta cất cánh còn có thể mang ta đi a.
Cùng một thời gian.
Lăng Vân tiên các.
Trên bầu trời có điện quang lóe lên, sau đó một đạo kiếm mang xẹt qua chân trời, thẳng tới nơi này mà đi.
Chớp mắt đã tới!
Một người có sắc mặt hắn hồng nhuận, đôi mắt thâm thúy, tinh thần phấn chân, trên người mặc áo choàng đen càng làm cho khí thế của hắn được mở ra toàn bộ, toàn thân tỏa ra một loại sắc sảo sắc bén vô cùng, mái tóc dài bay theo gió, giống như từng chuôi lợi kiếm lóe ra vẻ sắc bén vậy.
Các đệ tử của Lăng Vân tiên các trong nháy mắt hỗn loạn lên, từng tên trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi.
Bọn họ phát hiện, chính mình chỉ là cần nhìn vào người áo bào đen này, sẽ cảm nhận được có kiếm khí vô biên bao phủ chính mình, lông tơ toàn thân dựng đứng cả lên, rất gần với tử vong.
Căn bản không sinh ra nổi một chút ý phản kháng nào.
Sắc mặt Lâm Mộ Phong thì thay đổi lớn, sợ hãi tới cực điểm, hắn lao thẳng vào đại điện, cuối cùng "Phốc" một cái, lập tức một ngụm máu phun vào trên tấm bia đá tiên nhân kia.
Lập tức bia đá tiên nhân sáng tỏ, tỏa ra ánh sáng cực hạn.
Hắn trịnh trọng mở miệng nói: "Lâm Mộ Phong Các chủ Lăng Vân tiên các, cả gan cung thỉnh thượng tiên."
Hắn vô cùng hoảng sợ, vẫn luôn dùng tâm đối đãi thiện tình với người khác, tại sao vô duyên vô cớ lại có thể có đại địch cường đại như vậy tìm tới cửa? Chẳng lẽ là vào nhầm cửa rồi sao?
Còn may lần trước đi theo cao nhân, thu được một khối bia đá tiên nhân, cũng không biết dựa vào tiên nhân này thì có đáng tin cậy hay không.
Ong ong ong!
Bia đá tiên nhân trong mờ và có khí tức đặc thù phát ra.
Chỉ có điều chậm chạp không thấy tiên nhân buông xuống.
Trên đầu Lâm Mộ Phong tràn đầy mồ hôi lạnh, đang chuẩn bị tiếp tục phun ra một ngụm máu để thúc giục, lại nghe, "Không cần kêu gọi, ta chính là chủ nhân bia đá tiên nhân này!"
Ông!
Ánh sáng trên tấm bia đá lập tức từ cửa ra vào bắn ra, thẳng tắp rơi vào trên người nam tử áo bào đen kia.
Lâm Mộ Phong một mặt ngốc trệ, sau đó vội vàng cung kính nói: "Vãn bối Lâm Mộ Phong, bái kiến thượng tiên!"
Nam tử áo bào đen lộ ra vẻ rất kích động và vui mừng, vội vàng nói: "Đệ tử bảo bối của ta đâu? Mau để cho đồ nhi ngoan của ta đi ra gặp ta!"
Lâm Mộ Phong có chút tê dại da đầu, nhắm mắt nói: "Thượng tiên, nơi này cũng không có đệ tử của ngài."
"Không có khả năng!" Nam tử áo bào đen quát lên một tiếng chói tai, "Có thể từ bên trong bí cảnh thu hoạch được truyền thừa, ít nhất cũng phải là Vô Cấu kiếm thể! Không nghĩ tới phàm trần thế mà còn có một cía kiếm thể như vậy, sinh ra chính là đồ nhi của ta!"
Nam tử áo bào đen trợn lớn đôi mắt lên, "Nói, người thu hoạch được truyền thừa của ta ở nơi nào?"
Lâm Mộ Phong sắp khóc, cười khổ nói: "Thực không dám giấu giếm, chính là kẻ hèn này."
Nam tử áo bào đen quan sát cẩn thận Lâm Mộ Phong một lát, "Ngươi cái đánh rắm! Ngươi ngay cả kiếm thể phế vật rác rưởi nhất cũng không phải là, cũng vọng tưởng đạt được truyền thừa của ta?"
Hắn nhướng mày, lạnh lùng nói: "Ta sắp đặt tới mười cái đạo khảo nghiệm, người bình thường căn bản không có khả năng xông qua, mà xem như xông qua mười cửa ải đó, phải rút ra được thanh kiếm này của ta, ít nhất thì cũng phải là Vô Cấu kiếm thể mới có tư cách, bằng không, chắc chắn sẽ bị kiếm khí vô tận xuyên tim mà chết!"
"Vì tìm một tên đệ tử làm ta hài lòng, ta đây chính là tốn công tốn sức a!"
Lâm Mộ Phong nghe được mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nghĩ thôi cũng sợ tới không chịu nổi.
Kiếm này hình như chính mình nhổ a, cũng may khi đó cao nhân nhắc nhở ta mang đèn lồng đi theo, không phải vậy vậy ta chẳng phải sớm đã thành lạnh rồi?
Khảo nghiệm biến thái như vậy, ngươi xác định ngươi là đang tìm đệ tử?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất