Chương 276: Không ổn, chuyện sắp lớn rồi!
Vẻ mặt Thanh Phong đạo nhân không vui, trầm giọng nói: "Ngươi tìm người là có thể tới bên trong chỗ ta nháo sự sao? Tranh thủ thời gian cút cho ta!"
"Tại sao hôm nay Thanh Phong đạo hữu lại nóng như thế a."
Hầu Tinh Hải khẽ chau mày, sau đó cười lạnh nói: "Mặc dù ngươi có chút uy vọng, nhưng nói cho cùng chẳng qua cũng chỉ là một giới tán tu, chuyện Thiên Dương tông ta dựa vào cái gì mà ngươi có thể khoa tay múa chân! Việc này không thể coi thường, ngay cả Tông chủ tông ta cũng xuất động, ngươi nhất định phải cản?"
"Hầu Tinh Hải!"
Sắc mặt Thanh Phong lão đạo đỏ lên, nếu như bình thường, hắn chắc chắn sẽ không xen vào việc của người khác, dù sao Thiên Dương tông cũng có được tu sĩ Hợp Thể đại thành tọa trấn, là tông môn số một số hai, nhẫn cũng sẽ nhịn.
Nhưng là, hôm nay thế nhưng là có khách rất quý ở đây xem kịch a, ngươi tới đây phá hư, không muốn sống nữa sao?
Thanh Phong lão đạo thấp giọng, vội vàng nói: "Lúc này không giống ngày xưa, hôm nay cũng không phải ngươi có thể tới tìm người, tranh thủ thời gian mang theo đệ tử của ngươi rời đi, ta là vì muốn tốt cho ngươi!"
"Ngươi hù ta sao?"
Hầu Tinh Hải cười ngạo nghễ, khinh thường nói: "Còn vì muốn tốt cho ta, ta đường đường là Đại trưởng lão của Thiên Dương tông, tu sĩ Hợp Thể kỳ, từ trước tới nay đều là ta tốt vì người khác, không cần ngươi phải tốt với a."
Tuy nhiên, lời nói của hắn vừa dứt, đã cảm nhận được một cỗ khí thế là người sợ hãi ầm vang rơi vào đầu vai của mình, khí thế ngập trời mà lên, giống như thái sơn áp đỉnh, trực tiếp ép hắn từ trên bầu trời ép rơi xuống một đoạn.
Giọng nói thản nhiên của Diêu Mộng Cơ vang lên, "Có lời gì, lăn qua đây rồi nói!"
Trong lòng Hầu Tinh Hải trầm xuống, trên trán đã nổi lên mồ hôi lạnh, hắn từ bên trong cỗ khí thế này mà cảm nhận được sát ý và lửa giận.
Hắn rùng mình một cái, vẻ trâu bò vừa rồi trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, thậm chí cái eo cũng không được thẳng, sợ hãi rụt rè hướng về phía lâu tháp mà bay tới.
Chắp tay, cung kính nói: "Xin hỏi tiền bối là ..."
Vẻ mặt Diêu Mộng Cơ bình tĩnh, bên trong đôi mắt hiển hiện tinh quang, lạnh lùng nói: "Ta, Diêu Mộng Cơ, Lâm Tiên đạo cung!"
Áp lực trong lòng Hầu Tinh Hải càng lớn, vội vàng cười làm lành nói: "Hóa ra là Diêu tiền bối, vãn bối không biết tiền bối ở đây, quấy rầy nhã hứng của tiền bối, còn xin tiền bối thứ tội."
Ha ha, ngươi quấy rầy ta ngược lại thật ra chẳng sao cả, thế nhưng là có cao nhân ở đây, quả thực chính là không biết sống chết!
Ngươi để trong lòng cao nhân không vui, chính là đang đập tràng tử Diêu Mộng Cơ ta!
Diêu Mộng Cơ trong lòng nổi giận, đôi mắt như điện, lạnh đạm vô tình nói: "Ngươi tốt nhất cho ta một lời giải thích hợp lý!"
Hắn thấy trên mặt Lý Niệm Phàm hiện ra vẻ hứng thú, lúc này mới cố ý tra hỏi.
Hầu Tinh Hải có chút do dự, tuy nhiên ở dưới sự bức bách và áp lực, vẫn là nói ra: "Diêu tiền bối, thực không dám giấu giếm, chúng ta tới đây là vì tìm kiếm một tiểu nữ hài, báo thù cho con ta!"
Hai mắt Diêu Mộng Cơ híp lại, "Nói rõ chi tiết xem!"
Trong mắt Hầu Tinh Hải lóe lên một chút hận ý, bi phẫn nói: "Nàng này là một tên yêu nữ, thế mà tu luyện một loại ma công có thể thôn phệ tu vi người khác, con ta sinh ra trượng nghĩa, xưa nay yêu thích trừ bạo giúp kẻ yếu, lúc đầu muốn trừ đi cho thống khoái, không nghĩ tới lại bị yêu nữ làm hại, tu vi Kim Đan bị hủy hoại chỉ trong chốc lát."
Mọi người rất tự nhiên bỏ qua bộ phận lời nói đằng sau, khẽ chau mày, kinh ngạc nói: "Có thể thôn phệ tu vi người khác? Quá bá đạo, công pháp này chỉ sợ khó mà được thiên địa dung thân a?"
Hầu Tinh Hải lập tức tỏ ra quang minh lẫm liệt mà gật đầu nói: "Không sai, ma công như thế tồn tại ở phàm trần chắc chắn là mầm tai họa! Bởi vậy ta đặc biệt tới để trừ ma!"
Diêu Mộng Cơ thấy vẻ mặt Lý Niệm Phàm bình tĩnh thì khoát tay áo, nhắc nhở một tiếng, "Đi xuống đi, đi xuống đi, tìm người thì tìm người, an phận một chút, đừng ảnh hưởng tới hứng thú của người khác."
"Ai, vậy ta đi." Hầu Tinh Hải như được đại xá, vội vàng khống chế lấy độn quang lẫn vào trong đám người.
Mọi người thấy thân ảnh hắn xám xịt rời đi thì đều là len lén cười, thích hóng chuyện.
Trên lầu tháp kia thế nhưng là có tiên nhân, cái tên này thế mà đâm đầu mà đi, tự đại cái gì? Ăn quả đắng chưa?
Hầu Tinh Hải chẳng mấy chốc đã biến mất ở chỗ ngoặt, sau đó cái eo hơi cong trong nháy mắt thẳng lên, lại vẻ mặt sáng láng lên một lần nữa.
Ánh mắt quét qua năm người còn lại, mở miệng nói: "Không nghĩ tới cái đại hội giao lưu tu tiên nho nhỏ này thế mà xuất hiện tu sĩ Độ Kiếp, hơi xui xẻo chút! Tuy nhiên không sao, xem như động tĩnh hơi nhỏ chút thì một tiểu nha đầu cũng không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta! "
Đây chẳng qua chỉ là một việc nhỏ xen vào giữa, Lý Niệm Phàm cũng không để ý, tuy nhiên thế giới tu tiên thật đúng là chuyện ngoài ý muốn thi nhau nổi lên a, hiển nhiên cũng không phải rất thái bình, phương thức trực tiếp nhất chính là dùng thực lực nói chuyện.
"Thế mà có thể hấp thu pháp lực của người khác." Lý Niệm Phàm nhịn cười không nổi, điều này làm cho hắn nghĩ tới Hấp công ở kiếp trước, quả nhiên a, cái công pháp này để ở nơi đâu cũng được định nghĩa là ma công.
Diêu Mộng Cơ mở miệng hỏi mang tính thăm dò: "Lý công tử, có còn xem nữa không?"
Lý Niệm Phàm nhìn sắc trời một chút, lắc đầu nói: "Lúc này cũng không còn sớm, đi nghỉ ngơi à nha."
Một mực nhìn xem người tu tiên đấu pháp với nhau, thật ra thì cũng có chút mệt mỏi, xem nhiều cũng giống như đang xem khiêu vũ, cũng không quá có cái gì lạ cả.
Thanh Phong lão đạo đầy vẻ xin lỗi nói: "Thực sự không có ý tứ, làm mất nhã hứng của các vị."
Mọi người xuống lâu tháp, Thanh Phong lão đạo cung kính đi theo, một mực theo mọi người đi tới đại viện.
Cung kính đưa mắt nhìn Lý Niệm Phàm và Đại Hắc tiến vào viện tử của mình.
Lúc này Diêu Mộng Cơ mới nhíu mày, nhìn vào Thanh Phong lão đạo hỏi: "Thanh Phong đạo hữu, Hầu Tinh Hải này là ai?"
Thanh Phong lão đạo mở miệng nói: "Hắn là Đại trưởng lão của Thiên Dương tông, Hợp Thể sơ kỳ, Tông chủ Thiên Dương tông là một vị tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, xem như là tông môn số một số hai gần đây."
"Làm người như thế nào?"
"Làm người bá đạo." Thanh Phong lão đạo mở miệng nói mà không suy nghĩ chút nào, hắn vẫn còn canh cánh trong lòng đối với chuyện hôm nay, nói chuyện cũng không khách khí, "Các ngươi đừng nghe lời nói của riêng hắn, con của hắn cũng không phải là thứ tốt gì, làm ra không ít loại chuyện cưỡng đoạt, bây giờ bị phế cũng là hả hê lòng người."
Lạc Hoàng không thể không sợ hãi thán phục lên tiếng, "Chỉ là không nghĩ tới trên thế giới thế mà có công pháp có thể thôn phệ pháp lực của người, quả thực để cho người ta chấn kinh."
Mà ngay cả Côt Tích Nhu cũng gật đầu nói: "Quả thật làm cho người không thể tưởng tượng, công pháp này tuyệt đối không tầm thường, nếu như bị người có tâm đạt được, sợ là sẽ phải nhấc lên gợn sóng to lớn."
Thanh Phong lão đạo sớm đã nhìn ra hết thảy, cười lạnh nói: "Thiên Dương tông chỉ sợ không chỉ vì báo thù đơn giản như vậy a."
Mọi người nói chuyện phiếm được một chốc thì thi nhau cáo từ, mặc dù hiếu kỳ, nhưng đều là nhân vật có mặt mũi, sẽ không tham gia náo nhiệt một cách tùy ý.
Sắc trời theo thời gian dần trôi qua mà tối xuống, Lý Niệm Phàm đứng ở trong viện, cảm xúc có chút chập trùng, thời gian còn sớm, căn bản không ngủ được, chuẩn bị đi ra ngoài một chút.
"Kẹt kẹt." Mở cửa, đi tới đại viện.
Đã thấy Lạc Hoàng và Long Nhi cũng ở trong đại viện.
Long Nhi ngạc nhiên kêu một tiếng, "Ca ca."
"Lý công tử." Lạc Hoàng cũng lên tiếng chào hỏi.
Lý Niệm Phàm tò mò cười nói: "Các ngươi cũng chuẩn bị ra ngoài sao?"
Long Nhi gật đầu nhỏ, mở miệng nói: "Ừm, ân, ta muốn nhờ Lạc thúc thúc giúp đưa ta đi dạo chợ đêm, ca ca muốn đi cùng không?"
"Dù sao cũng rảnh rỗi, đi thôi."
Lý Niệm Phàm khẽ gật đầu, sau đó nói: "Chợ đêm nhiều người, ngươi cũng không được chạy loạn lên, còn nữa, tuyệt đối không được lộ ra đặc tính yêu quái."
Nơi này có đông đảo người tu tiên, bất kể như thế nào,. yêu tinh hiển nhiên là không nên xuất hiện một cách tùy ý.
Ba người cũng nhau đi ra ngoài.
Sau buổi biểu diễn vào ban ngay, chợ đêm buổi tối còn muốn náo nhiệt hơn so với tối hôm qua, tuy nhiên, trên bầu trời thi thoảng có độn quang bay qua, lại để cho sự náo nhiệt này nặng hơn mấy phần.
So với ban ngày, số người lục soát rõ ràng đã gia tăng, hơn nữa, ngoại trừ Thiên Dương tông ra, còn có một số môn phái nhỏ cũng bị động viên lấy gia nhập hàng ngũ lục soát.
Tuy rằng bọn họ không dám làm càn, nhưng là khí thế trầm thấp tăng thêm phần ánh mắt soi mói, quả thực để cho người ta khó mà chơi tới tận hứng.
Hơn nữa, lực chú ý của bọn hắn đều ở vào trên thân tiểu nữ hài đi qua đi lại, chỉ ngắn ngủi tầm mười phút, đã có hơn mười cái ánh mắt nhìn chằm chằm vào Long Nhi, thậm chí còn có ba lần độn quang trực tiếp buông xuống ở bên cạnh người Long Nhi.
Khiến cho lòng người bàng hoàng.
Long Nhi cau màu, ủy khuất bĩu môi, thật muốn nuốt tất cả những người này!
Sắc mặt Lạc Hoàng đã âm trầm tới cực điểm, lửa giận như là núi lửa đang tích súc lại, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị phun trào.
Đồng thời, cảnh giác trong lòng hắn cũng lên cao, sợ cao nhân trách tội với mình.
Không hiểu chuyện, không hiểu chuyện a!
Quả nhiên là một bầy kiến hôi chạy tán loạn ở dưới lòng bàn chân voi, cũng không sợ bị tùy tiện mà giẫm đạp chết!
"Lạc Hoàng."
Đúng lúc này, Lý Niệm Phàm đột nhiên mở miệng.
Lạc Hoàng giật mình một cái, vội vàng mở miệng nói: "Ai, ai, Lý công tử, ta đây."
"Ta muốn làm phiền ngươi một chuyện."
"Lý công tử cứ việc nói, cần gì phải khách khí với ta." Lạc Hoàng kinh sợ.
Lý Niệm Phàm mở miệng nói: "Trong thư của Niếp Niếp gửi cho ta có nói, nàng ta cũng tới tham gia đại hội giao lưu tu tiên lần này, nhưng là một mực không gặp được, người tu tiên các ngươi tìm người dễ hơn, ta muốn nhờ ngươi để ý tới bóng dáng của Niếp Niếp giúp ta một chút, ta thấy nơi này tương đối loạn, cũng đừng vạ lây tới nàng ta."
Hắn nhìn thấy người bay đầy trời đều đang tìm kiếm tiểu nữ hài, rất rõ ràng tiểu nữ hài thỉnh thoảng sẽ còn gặp cảnh tra hỏi, trong lòng tự nhiên không thể không lo lắng thay cho Niếp Niếp.
Thế giới tu tiên quá mức đáng sợ, nàng ta chỉ là một tiểu hài tử, cũng đừng bị gây họa.
"Lý công tử yên tâm, ta chắc chắn sẽ cố gắng hết sức!"
"Đa tạ."
Lạc Hoàng bình tĩnh đi theo bên người Lý Niệm Phàm, tâm trạng thì đang nhảy lên thình thịch, những lời Lý Niệm Phàm vừa nói không ngừng được nghĩ lại trong đầu của hắn.
Đi theo bên cạnh cao nhân, hắn biết, cao nhân nói chuyện thích nói một nửa, bởi vậy sớm đã dưỡng thành thói quen suy nghĩ nhiều.
Tiểu nữ hài, có thể có công pháp hấp thu pháp lực, đừng tai họa đến nàng ta!
Những tin tức này hiện lên ở trong đầu hắn, lập tức để Lạc Hoàng run một cái, kinh sợ mà xuất hiện mồ hôi lạnh.
Hắn không thể không nghĩ lại đêm ấy, Thiên Ma Đạo Nhân bắt Niếp Niếp đi, cuối cùng bức tự thiếp kia trực tiếp ép khô Thiên Ma Đạo Nhân, rót pháp lực Nguyên Anh vào trong cơ thể Niếp Niếp!
Cái này không phải là hấp thu pháp lực sao?
Tiểu nữ hài đang bị truy tìm kia không phải là Niếp Niếp chứ?
Đầu Lạc Hoàng phồng lên, chật vật nuốt xuống từng ngụm từng ngụm nước, chuẩn bị lại xác nhận một chút, vô cùng thấp thỏm hỏi: "Lý công tử, đối với công pháp hấp thu pháp lực kia, công tử thấy thế nào?"
Đối với vấn đề này, Lý Niệm Phàm không có chút áp lực nào đáp: "Thật ra thì, ta cảm thấy công pháp không quan hệ tới việc thiện hay ác, giống như đao kiếm, mặc dù là dùng để giết người, nhưng quan trọng ở chỗ là người sử dụng."
Cách nhìn của cao nhân đối với môn công pháp này cũng không xấu, đây là một cái tín hiệu quan trọng!
Kết hợp ám chỉ đã rất rõ ràng a!
Quả tim Lạc Hoàng nhảy lên kịch liệt, hận không thể lập tức nói ra cái tin tức động trời này cho những người khác.
Không ổn, chuyện sắp lớn rồi!