Nơi Tình Yêu Đến Có Cả Mèo Và Chó

Chương 4

Chương 4
Tiểu Tiểu nhìn thấy người bạn chó thân thiết của mình, vui vẻ vặn vẹo cái mông chạy tới.
Tôi vừa đi theo, vừa siết chặt Hoa Hoa.
Hoa Hoa im lặng một lúc, nhỏ giọng: "Sắp nghẹt thở chết mèo rồi."
Tôi vội nới lỏng tay.
Hoa Hoa nằm trong lòng tôi. Đột nhiên, có vài con mèo đi tới, Hoa Hoa vội vàng vùi đầu vào lòng tôi.
Bạn của Tiểu Tiểu là một con chó Border Collie xinh đẹp trong khu, tên là Mân Côi.
Tiểu Tiểu: "Hế nhô Mân Côi."
Mân Côi: "Chào Tiểu Tiểu."
Tiểu Tiểu "gâu" một tiếng về phía tôi.
"Giới thiệu với mày, đây là Hoa Hoa, tên đầy đủ là Khương Hoa Hoa."
Mân Côi nhìn chằm chằm vào bóng lưng trong vòng tay tôi, do dự: "Lạ nhỉ, sao tao cảm thấy con mèo này hơi quen mắt."
Hoa Hoa không nói một lời, vùi đầu sâu hơn. Vừa lúc đó, mấy con mèo kia cũng đi tới. Chúng ngửi thấy mùi quen thuộc, cuối cùng đều đồng loạt nhìn về phía tôi.
"Kia là..."
"Là mùi của đại ca!"
Hoa Hoa cố gắng nín thở giả chết. Mấy con mèo càng lúc càng xích lại gần.
Tôi kinh ngạc, đại ca gì cơ? Nhìn biểu hiện của Hoa Hoa, tôi cảm thấy mình có lẽ đã biết chuyện gì đó. Vì thể diện của con trai, tôi lập tức đặt Hoa Hoa xuống.
Tôi thì thầm: "Bé cưng, đừng chạy lung tung nhé."
Hoa Hoa không trả lời tôi, ngẩng đầu lên, không còn vẻ mặt ban nãy nữa, trở nên kiêu ngạo, tao nhã.
Mấy con mèo đứng thành hàng trước mặt Hoa Hoa: "Đại ca!"
Hoa Hoa: "Ừm."
Có một con mèo Mướp do dự nhìn tôi, "Đại ca, lúc nãy sao mày lại ở trong vòng tay của con người này?"
Hoa Hoa bình tĩnh: "Con người chỉ là kẻ quỳ dưới chân vua. Cô ấy chỉ đang phục tùng tao thôi."
Mèo Mướp kính cẩn: "Đại ca oai phong!"
Một con mèo khác cũng hỏi nhỏ: "Anh Hoa, sao cô ấy lại gọi anh là bé cưng?"
Hoa Hoa liếc mắt một cái, "Mày nghe lầm rồi, bé cưng mà cô ấy gọi là nó."
Mắt Hoa Hoa nhìn về phía Tiểu Tiểu. Tiểu Tiểu nghe thấy quay đầu lại.
"Đúng vậy, tôi là bé cưng của mẹ!!!"
Mân Côi chợt hiểu ra: "Hóa ra không nhầm, nó chính là đầu gấu mèo."
Đầu gấu mèo… Tôi gượng cười nói chuyện với chủ của Mân Côi.
Con tôi sao lại đi làm đại ca xã hội đen vậy chứ.

Về đến nhà, tôi kéo Hoa Hoa và Tiểu Tiểu lại gần bên mình.
Tôi giả vờ vô tình nói: "Hoa Hoa có nhiều bạn ở ngoài quá nhỉ, toàn là những người mẹ chưa từng gặp đấy."
Tiểu Tiểu: "Hoa Hoa, mẹ sắp phát hiện ra mày là trai hư rồi đấy."
Hoa Hoa lạnh lùng: "Đại ca một khu phố nhỏ thôi, có gì lạ đâu. Đây thì đã là gì mà hư, tao còn chưa thống trị cả Trái đất cơ."
Tôi: "..."
Chúng tưởng là chúng chỉ đang "meo meo" và "gâu gâu". Nhưng thực tế thì mẹ nghe được hết.
Tôi xoa đầu con mèo nhỏ, rồi lại giả vờ vô tình nói: "Hoa Hoa không được chạy ra ngoài lung tung nhé, mẹ không tìm thấy sẽ lo lắng lắm đấy."
Hoa Hoa trầm ngâm một lát. Nó hỏi Tiểu Tiểu: "Có phải mẹ bị hội chứng sợ xa cách không?"
Tôi: "?"
Suýt nữa thì tôi không nhịn được cười.
Tiểu Tiểu cọ vào chân tôi: "Không biết, chó nhỏ không hiểu. Chó nhỏ chỉ biết suốt ngày bám lấy mẹ thôi."
Hoa Hoa cao ngạo đứng dậy, đặt chân lên chân tôi, nằm lên đó.
"Thôi được rồi, loài người đúng là yếu đuối. Không có tao, mẹ không thể sống tốt được, vậy thì tao đành miễn cưỡng ở bên mẹ nhiều hơn một chút."
Tôi mím môi. Xoa xoa lưng con mèo nhỏ.
Bộ lông ấm áp, mềm mượt.
Có một con mèo nhỏ đang nổ máy xe máy một cách lén lút.
Ai thì tôi không nói đâu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất