Chương 291
Đừng Liên Lạc Nữa
Lộc Tế Tế cùng Ngư Nãi Đường về tới trong khách sạn, cô bé dù sao vẫn là trẻ con, về đến trong phòng liền chạy tới tủ lạnh cầm nước trái cây uống, sau đó nhảy nhảy nhót nhót đi tắm rửa.
Ngư Nãi Đường tắm rửa xong lại chạy về phòng khách, lại phát hiện Lộc Tế Tế dựa vào trên ghế sa lon, hết sức chuyên chú nhìn TV khách sạn.
Trên màn ảnh TV, một bộ phim truyền hình bản địa cũ đang được phát.
"A? Lộc Tế Tế, sao ngươi bỗng nhiên lại xem loại phim cũ này, lại còn xem mê mẩn như vậy a?" Ngư Nãi Đường tùy tiện chạy tới bên cạnh Lộc Tế Tế, cầm lấy điều khiển từ xa muốn đổi sang kênh khác.
"Chớ lộn xộn." Lộc Tế Tế vỗ trán Ngư Nãi Đường một cái, đoạt lại điều khiển từ xa, đổi lại kênh vừa rồi.
Trong màn hình…
Một thân cổ trang, một tên chỉ có một cánh tay đang cùng Lý Nhược Đồng mặc áo trắng ôm nhau.
"Cô cô ~ "
"Quá nhi, ngươi sao lại không dùng hai cánh tay ôm ta… Quá nhi! Tay phải của ngươi đâu! Quá nhi…"
Ngư Nãi Đường trừng mắt nhìn một lát, cau mày nói: "Ta thật sự không rõ, cái này có gì đáng xem a."
Lộc Tế Tế nhìn màn ảnh, nhìn không rời mắt, lại híp mắt thấp giọng nói: "Chính là ~ xem rất đẹp nha ~ "
Đêm nay, có rất nhiều người tâm trạng phức tạp rối rắm không thể ngủ được.
Đối với Trần Nặc mà nói, tâm tình đêm nay là thấp thỏm.
Đối với Lý Thanh Sơn mà nói, tâm tình đêm này là sợ hãi cùng rối rắm: Mình đến cùng có nên suốt đêm chạy trốn khỏi đầu sóng ngọn gió?
Mà đối với Trương Lâm Sinh mà nói, thì lại đang rối rắm một chuyện khác.
Đối với loại chuyện bị một đứa trẻ bắt cóc mà nói, Trương Lâm Sinh ngược lại cũng không có gì rối rắm—— dù sao ở trong lòng Hạo Nam ca, cho dù là chuyện gì, một khi đã có dính líu tới Trần Nặc, lại ly kỳ như thế nào, cũng đều có thể tiếp nhận.
Về phần không cẩn thận biết được quan hệ giữa Trần Nặc cùng Lý Dĩnh Uyển cũng cực kỳ không bình thường, tựa hồ lại liên lụy đến ám sát gì đó… Cao thủ gì đó… Còn có cả lão bà của Trần Nặc…
Nhưng Trần Nặc không nói, Hạo Nam ca cũng có thể xem như chuyện này xa xa không liên quan tới mình.
Cho dù không cẩn thận biết một ít chuyện không nên biết, nhưng Trần Nặc đại gia muốn mình ngậm miệng, mình thành thành thật thật đem miệng ngậm lại, coi như không biết chứ sao.
Phí bịt miệng đều cầm a.
Khiến cho Trương Lâm Sinh cảm thấy rối rắm chính là…
Hôm qua mình cũng không trả lời lại tin nhắn và điện thoại của Khúc Hiểu Linh, sau một ngày bị bắt cóc, Khúc Hiểu Linh lại gửi đến mấy cái tin nhắn ngắn, sau đó điện thoại không có điện, về nhà sạt pin rồi mở điện thoại lên, phát hiện còn có hai cuộc gọi nhỡ.
Tin nhắn Khúc Hiểu Linh gửi tới, từ dùng phía sau càng ngày càng sốt ruột.
"Ngươi có phải không muốn để ý đến ta nữa rồi hay không?"
"Lâm Sinh, chúng ta nói chuyện rõ ràng có được hay không?"
"Ngươi sao lại tắt máy a."
"Ta biết ngươi nhất định là rất tức giận, ta xin lỗi ngươi được hay không?"
Bắt đầu là như vậy.
Về sau, đại khái vẫn một mực không nhận được hồi âm của mình, sau đó Khúc Hiểu Linh lại gửi tin nhắn đến, thời gian dần trôi qua không kiên nhẫn đã thay đổi cảm xúc.
"Hạo Nam ca, ta thật sự chỉ cùng khách hàng cùng nhau ăn một bữa cơm a."
"Trương Lâm Sinh! Chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, ngươi có cần phải nổi giận lớn đến như thế hay không?"
"Ta đã thấp kém cầu ngươi hống ngươi như vậy, ngươi còn muốn ta phải thế nào!"
"Ta là một người phụ nữ phải kiếm tiền, tiếp khách hàng ăn cơm, ta cũng không có làm chuyện khác người gì, ngươi phải quá đáng đến mức này sao!"
"Ta đã hiểu! Kỳ thật ngươi vẫn luôn một mực xem thường ta, cho nên thừa dịp chuyện này, mượn chủ ý lần này để nói chuyện, muốn phân rõ quan hệ với ta đúng hay không!"
"Trương Lâm Sinh, không nghĩ tới ngươi là người như vậy!"
"Trương Lâm Sinh, ngươi có phải là đàn ông hay không a!"
Đại khái là sau khi phát tiết một trận tính tình, cô gái này lại lần nữa hối hận.
Sau đó tiếp tục gửi thêm mấy tin nhắn mểm mỏng.
"Hạo Nam ca, vừa rồi ta là vì có chuyện giận dữ với cấp trên, thật xin lỗi a, ta không phải cố ý."
"Ngươi có thể trả lời ta một chút có được hay không, ta thật sư sai rồi, ta không nên phát cáu như thế với ngươi."
"Ta thật sự rất khó chịu a, ngươi đừng như vậy có được hay không."
Tiếp sau đó… Không có nhận được lời hồi đáp từ Trương Lâm Sinh, cô gái lại lần nữa biến thân.
"Trương Lâm Sinh, ngươi có thể đừng giở tính tình trẻ con ra có được hay không! Ngươi cũng quá hẹp hòi đi!"
"Được rồi! Ta đã hiểu rồi! Đã vậy thì mỗi người lại không cần phải liên hệ với đối phương nữa!!"
"Một chút xíu chuyện như thế, ngươi lại có thể không vượt qua được như vậy? Được được được! Ta sẽ không lại quấy rầy ngươi! Về sau ngươi cũng không cần phải liên lạc với ta! Có bản lĩnh thì đời này đều đừng liên lạc!"