Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu

Chương 33 Trần Viễn cho hoa khôi của trường leo cây

"Các ngươi xem, người này có phải là Trần Viễn, tên cặn bã được bêu danh ở trên diễn đoàn của trường hay không!"

"Đậu xanh, thật đúng là hắn, tên cặn bã chó chết, ta phi!"

"Ta không đọc trên diễn đàn của trường, nhưng một người nào đó trong nhóm lớp của ta đã gửi ảnh của hắn vào nhóm, muốn người thịt hắn!"

"Cái tên này ta biết a, trước kia thường xuyên lượn lờ ở ngay dưới lầu ký túc xá nữ sinh, ta nói làm sao lại trông quen tới như vậy, thì ra không chỉ là một tên cặn bã, còn là một tên điên biến thái thích nhìn lén!"

Trần Viễn rõ ràng là đã xem thường uy lực diễn đàn của trường học.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, một đường đi tới thế mà lại có nhiều nữ sinh biết hắn như vậy, đồng thời còn chỉ chỉ trỏ trỏ vào hắn.

Những bức ảnh của hắn thậm chí còn được lan truyền đến các nhóm lớn.

Thời đại công nghệ thông tin.

Chuyện tốt thì chẳng ra khỏi cửa, chuyện xấu thì truyền xa ngàn dặm.

Công thêm có người đang âm thầm cố ý bôi đen.

Trần Viễn mà không cẩn thận thì có khi bị lại bị người coi là chuột chạy qua đường hô đánh.

Hắn vốn đang suy nghĩ.

Xem hôm nay có thể may mắn phát triển thêm được mấy đối tượng liếm cẩu nữa hay không.

Nhưng dựa vào tình hình lúc này, những nữ sinh kia nhìn thấy hắn như thẳng chẳng khác nào nhìn thấy ôn dịch vậy, chỉ sợ tránh còn không kịp.

Tình hình như thế này thì còn phát triển thế nào?

Sức nóng của dư luận, có thể làm lửa cháy ra cả một đồng cỏ a.

Bạo lực mạng, không thua kém bạo lực ngoài đời thật một chút nào.

Lúc này, chuông điện thoại di động của hắn vang lên, Lâm Thư Đồng gọi điện thoại cho hắn.

Trần Viễn suy nghĩ một chút, vẫn là ấn nghe.

"Này, Trần Viễn, ta đã biết chuyện xảy ra ở trên diễn đàn của trường học, không nghĩ tới việc tặng bữa sáng cho ngươi lại sẽ tạo thành ảnh hưởng trái chiều lớn tới như vậy, tuy nhiên ngươi đừng lo lắng, vô luận người bên ngoài nói ngươi như thế nào đi nữa, mắng ngươi ra làm sao đi nữa thì ta vẫn sẽ không rời khỏi ngươi, bởi vì ta biết, ngươi không phải là một tên cặn bã như những gì mà người khác đang nói, trước kia ta đã bỏ lỡ ngươi, bây giờ ta lúc nào cũng vậy mỗi một giây, mỗi một phút ta đều đang hối hận, xin ngươi lại cho ta thêm một cơ hội nữa, được không?"

Giọng nói của Lâm Thư Đồng trở nên nghẹn ngào, thái độ vô cùng chân thành.

Trong lời nói, hèn mọn như chó.

Giống như Trần Viễn trước đây đối với nàng.

Lời nói nghe tha thiết chân thành như thế.

Tâm trạng Trần Viễn, không hiểu sao lại hơi có một chút dao động.

Hắn nhớ tới trước đây khi mới quen biết Lâm Thư Đồng, nữ tử này trong mắt hắn là tốt đẹp ra làm sao, đáng yêu giống như linh tinh cỡ nào!

Tình cảm mà hắn dành cho Lâm Thư Đồng cũng không phải là một lời hai câu là có thể nói rõ ràng.

Có lẽ trước đây theo đuổi Lâm Thư Đồng, hoàn toàn chính xác chỉ là vì quên đi Tiêu Nhược Vũ.

Nhưng hắn không thể không thừa nhận, từng có một đoạn thời gian như vậy, hắn thực sự từng yêu Lâm Thư Đồng, đồng thời yêu còn rất sâu.

Tầm quan trọng của Lâm Thư Đồng ở trong mắt hắn.

Vượt xa Từ Nhạc Nhạc, thậm chí còn vượt trên cả Triệu Ngọc Kỳ hoa khôi của trường.

Hắn đã từng hy vọng rằng, Lâm Thư Đồng cũng có thể thực sự yêu hắn

Nhưng bây giờ ... không có gì có thể quay trở lại.

Hắn luôn nhớ rất rõ về cái ngày chia tay ấy.

Lâm Thư Đồng dùng một bộ sắc mặt ghê tởm, nói ra những lời nói ác độc tới cỡ nào, lại chà đạp lên tôn nghiêm của hắn ra làm sao!

Mà bây giờ chỉ là bởi vì nàng ta phát hiện Trần Viễn có tiền.

Giống như muốn cứu vãn?

Ngươi không thể không nói cũng quá thực tế đi!

Trước đây Trần Viễn gần như quỳ trên mặt đất và cầu xin nàng ta đừng chia tay, nàng ta có cho Trần Viễn một cơ hội dù là nhỏ nhất không?

Trước đó ngươi đã đối xử với ta như vậy, tại sao bây giờ ta phải mềm lòng làm gì.

"Lâm Thư Đồng, ta nói với ngươi một lần cuối cùng, ta đã không còn yêu ngươi, mời ngươi sau này đứng có lại tới làm phiền ta! Được không?"

Trần Viễn dùng giọng điệu vô cùng cứng ngắc và lạnh lùng để nói, sau đó thì cúp điện thoại.

"Không! Trần Viễn ngươi không thể đối với ta như vậy!"

Lâm Thư Đồng gào khóc lại gọi lại.

Trần Vẫn từ chối nghe máy!

Nàng ta lại gọi lại.

Trần Viễn dứt khoát tắt máy luôn.

"Tút tút, số máy quý khách vừa gọi hiện tại đã tắt máy, xin quý khách vui lòng gọi lại sau ...."

Nghe thấy giọng nói nhân tạo phát ra từ trong điện thoại.

Điện thoại Lâm Thư Đồng rơi xuống mặt đất.

Vào lúc này, nàng ta cảm thấy quả tim của mình, đau giống như bị kim đâm vậy.

Giống như sức lực toàn thân lập tức đều bị rút sạch.

"Tại sao, trái tim ta, đau quá!"

"Đau quá!"

Lâm Thư Đồng khóc.

Khóc điên cuồng.

Hơn 20 năm qua, nàng ta chưa từng có một giây phút nào khiến cho nàng ta cảm thấy tan nát cõi lòng tới như thế.

Nàng ta thực sự yêu Trần Viễn!

"Tại sao? Tại sao lại không thể cho ta một cơ hội!"

"Ta yêu ngươi, ta thực sự yêu ngươi!"

Lâm Thư Đồng vừa khóc vừa gào thét.

Một mình nàng ta ngồi ở trên đường cái.

Đối với việc không gọi được điện thoại mà khóc lóc kể lể không ngừng.

Tuyệt vọng làm cho người đau lòng.

Sau khi Trần Viễn tắt máy.

Tâm trạng cũng có hơi không được tốt cho lắm.

Lần này, hắn làm thật rất quả quyết.

Nam nhân cuối cùng cũng phải học cách trưởng thành.

Không thể cứ mềm lòng mãi như vậy được.

Học cách từ chối, chỉ để bản thân không bị tổn thương!

Nhưng vẫn cảm thấy trong lòng hơi trống rỗng.

Trần Viễn đi vào trong một quán ăn, gọi hơn chục món ăn và ăn một bữa tiệc linh đình.

Sự trống rỗng trong lòng đôi khi có thể được lấp đầy bằng một cái bụng no.

Trần Viễn uống hết hai chai rượu.

Sau đó hắn ta say khướt trở về phòng ngủ.

Khả năng bởi vì tố chất thân thể của hắn đã từng được cường hóa, hai chai rượu vào trong bụng, thế mà còn có thể giữ được sự tỉnh táo vậy cũng đã rất lợi hại rồi!

Về tới phòng ngủ, hắn nằm xuống là ngủ luôn.

Không cần biết bên ngoài trời đất sụp đổ như thế nào, hắn cứ ngủ cái đã tỉnh lại rồi nói sau.

Nhưng Trần Viễn dường như đã quên mất!

Hôm nay hắn còn có một số chuyện còn chưa làm.

Ví dụ như, Từ Nhạc Nhạc mời hắn tới ăn bữa tối do chính nàng ta tự mình xuống bếp.

Lại ví dụ như, buổi tối hôm nay Triệu Ngọc Kỳ có buổi LiveStream rất quan trọng với việc quảng cáo sản phẩm, cần có đại lão thần hào 'Tịch Mịch Nhất Căn Yên' online tới cổ động.

Trần Viễn say thành cái dạng này.

Ngay cả điện thoại cũng tắt máy.

Tự nhiên cũng chỉ có thể để cho các nàng leo cây!

······

Tám giờ tối.

Triệu Ngọc Kỳ mở LiveStream.

Đến mười giờ tối.

Nhân khí ở bên trong phòng LiveStream của nàng ta vẫn vậy vẫn thưa thớt.

"Kỳ Kỳ, ngươi đã liên hệ được với Trần Viễn chưa? Cũng đã hai tiếng rồi, tên kia làm sao còn chưa xuất hiện?" Ngô Tiểu Phi có hơi sốt ruột mà hỏi.

Bởi vì Trần Viễn không xuất hiện, nên không được thưởng quà lớn.

Không lên được bảng xếp hạng giờ.

Triệu Ngọc Kỳ LiveStream đã được hai giờ rồi, lượng người xem trong phòng LiveStream chỉ có hơn hai ngàn người, so với 300 ngàn người online vào mấy ngày trước thì quả thực là ngày đêm khác biệt!

LiveStream quảng cáo sản phẩm đặt hàng tiêu thụ giống như cũng không quá lý tưởng.

"Buổi sáng ta đã nói với hắn, hắn cũng đã đồng ý với ta, ta lại không ngờ tới hắn vậy mà lại cho ta leo cây!"

Triệu Ngọc Kỳ thiếu chút nữa thì tức tới nổ phổi.

Nàng ta đường đường là nữ thần hoa khôi của trường, trước kia lúc phân phó những nam sinh kia làm việc, chỉ biểu hiện tùy tiện một chút, đối phương còn không phải đều vội vội vàng vàng làm cho nàng sao?

Hôm nay lần LiveStream này, là của một khách hàng vô cùng quan trọng của nàng ta.

Chỉ nhìn vào tình huống tiêu thụ và hiệu quả quảng cáo trong lần LiveStream này.

Điều này quan hệ tới việc đánh giá lưu lượng người xem của nàng cùng với tiềm năng phát triển trong tương lai.

Vì để đảm bảo điều này.

Buổi sáng hôm nay, nàng ta đích thân đi tặng bữa sáng cho Trần Viễn, còn tặng cho hắn một chiếc điện thoại IP 12 Pro để bày tỏ tâm ý.

Thế nhưng là, Trần Viễn lại cho nàng leo cây!

Quá đáng!

"Có lẽ, Trần Viễn là có chuyện gì khẩn cấp cần phải xử lý, trong lúc nhất thời cũng không để ý tới ta được, điện thoại di động của hắn cũng không gọi được, gửi tin nhắn Wechat cho hắn cũng không thấy hắn trả lời, chắc là có chuyện gì đó quan trọng!"

Triệu Ngọc Kỳ tím lý do để tự giải thích cho Trần Viễn.

"Chuyện gì mà quan trọng tới như vậy, chuyện đã đồng ý với người ta rồi vậy mà còn có thể đổi ý?"

Hơn nữa Kỳ Kỳ ngươi có biết hay không, Tịch Mịch Nhất Căn Yên thế nhưng là lại lên hót search Weibo, cái tên này đã tặng cho Streamer Tiểu Thâm Thâm ở trên nền tảng Shark TV tới hơn 12 ngàn phát Hỏa Tiễn siêu cấp.

Đây chính là hơn 12 ngàn phát Hỏa Tiễn siêu cấp a!

Ròng rã hơn 25 triệu đồng!

Buổi sáng hắn còn có thời gian để tặng mấy chục triệu đồng cho nữ Streamer của Shark TV, buổi tối lại không tới thăm ngươi!

Hắn đây rõ ràng là không có để ngươi vào trong lòng a!

Ngô Tiểu Phi nói xong.

Triệu Ngọc Kỳ nhanh chóng lấy ra một chiếc điện thoại di động khác, mở hot search trên Weibo ra.

Quả nhiên.

Một dòng chữ to 'Tịch Mịch Nhất Căn Yên Thần hào đệ nhất trên Shark TV', đứng thứ năm trên tìm kiếm hót của Weibo.

Nhấp mở một cái, bên trong tất cả đều là ảnh chụp màn hình với đầy rẫy những phát bắn Hỏa Tiễn.

Ngoài ra còn có ảnh chụp màn hình phòng LiveStream của Streamer Tiểu Thâm Thâm có mức độ nổi tiếng vượt quá 4 tỷ.

"Đáng ghét, quá đáng!"

Triệu Ngọc Kỳ tức tới nghiến răng nghiến lợi.

Làm nữ thần hoa khôi của một trường, nàng ta chưa từng bị một tên nam sinh nào xem nhẹ như thế.

Nàng ta cho rằng, Trần Viễn đã sắp bị nàng ta nắm vào trong lòng bàn tay.

Căn bản chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của nàng.

Nhưng mà ai có thể ngờ.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất