Chương 1059: Lấy một địch trăm, tư thái Chí tôn! (2)
Thịnh Dương Hư thôi động Hư Không Cổ Kính, mang theo vĩ lực to lớn vô biên trấn áp Thẩm Thiên.
Hai vị tuyệt thế thiên kiêu liên thủ, uy thế tràn ra không gì đỡ nổi, dường như muốn vỡ vụn cả thiên địa.
Hai mắt Thẩm Thiên lóe sáng, hắn khẽ quát lên?: “Đến hay lắm!”
Hắn nhún mình nhảy lên, chủ động đón đòn tấn công của hai người.
Hỗn Độn Tinh Thần kiếm xuất hiện trong tay, quét ra kiếm mang vô tận, vạch phá ngàn dặm hư không, đột nhiên tấn công mặt trên của Hư Không Cổ Kính.
Keng!
Hư Không Cổ Kính rung lên kịch liệt, không thể ngăn nổi sức mạnh này mà nổ bắn ra.
Thịnh Dương Hư hơi biến sắc, cố gắng thu lại Hư KHông Cổ Kính.
Đồng thời, y thôi động Hư Không pháp, trốn vào trong không gian vô ngần, muốn táng diệt khu vực này.
Trong chốc lát, dường như thiên địa bị đè ép làm một, muốn chôn vùi hết thảy sinh linh bên trong.
Thẩm Thiên đổi hướng công kích, đột nhiên chụp vào một bên Hư Không, chôn vùi pháp tắc vô tận.
Chốc lát, hư không vỡ vụn.
Bỗng một cái bóng xuất hiện, rơi xuống hư không.
Thịnh Dương Hư kinh hãi, hoàn toàn không ngờ nổi Thẩm Thiên có thể tìm ra được vị trí của mình.
Lúc này, Hạng Trọng Lâu cũng giết tới, sức mạnh của trùng đồng nhiếp nhân tâm phách, như muốn chôn vùi hết thảy.
Trong con mắt y diễn hóa ra kiếp luân diệt thế, uy thế ngập trời, tràn đầy sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Ánh mắt Thẩm Thiên khẽ chuyển, hai tay quanh quẩn thần quang vô tận, chói lòa.
Cùng lúc đó, thiên địa kỳ vật trong cơ thể hắn cùng điều động, hội tụ giữa hai bàn tay, tỏa ra quang mang càng mạnh.
“Phá Thương Nguyên Thủ!”
Thẩm Thiên nhàn nhạt hô lên, mang theo uy nghiêm không thể kháng cự.
Hắn huy động Phá Thương Nguyên Thủ, bất chợt đánh ra diệt thế kiếp luân.
Răng rắc.
Một tiếng vang nhỏ.
Diệt Thế Kiếp Luân diễn hóa từ hạo kiếp chi lực bị lại cứng rắn đập vỡ thành mảnh vụn, tản ra tứ tán.
Hạng Trọng Lâu cũng bị phản chấn, không thể ngăn được mà lùi lại, dẫm nát hư không vô tận.
Tất cả mọi người đều thấy rõ cảnh tượng này.
Lại bại!
Lần này là hai vị tuyệt thế thiên kiêu liên thủ, vậy mà đều không thể thắng được Thẩm Nguyên.
Người này, mạnh đến mức đáng sợ.
…
Thẩm Thiên đảo mắt một vòng, nhàn nhạt nói: “Các ngươi cùng lên cả đi!”
“Nếu không, các ngươi không có bất kỳ cơ hội nào đâu!”
Chúng thiên kiêu nghe vậy đều nhìn nhau.
Bọn họ đã thấy rõ tình hình chiến đấu, xác định được lời của Thẩm Thiên không ngoa.
Nếu không liên thủ, bọn họ không có tí hy vọng nào.
“Xin Thẩm huynh chỉ giáo!”
Gần trăm thiên kiêu đồng thời ôm quyền. Bọn họ đã đạt thành nhận thức chung, sẽ liên thủ xuất chiến.
Thẩm Thiên khẽ gật đầu, nói: “Tới đi!”
Chúng thiên kiêu nghe vậy, cơ thể bộc phát ra uy thế vô tận.
Mỗi người bọn họ đều đang thúc giục pháp thuật vô thượng trong tộc, dự định sẽ toàn lực xuất thủ.
Trong chốc lát, thiên địa bị dị tượng vô tận bao bọc, hạo đãng liên miên.
Khí tức, dị tượng hạo đãng, chói lòa lóa mắt.
Thần năng vô tận mạnh mẽ bộc phát, chiếu rọi thiên địa.
Có dị tượng âm nguyệt, liệt dương trong vắt sáng lạn, cũng có dị dạng đại hải mênh mông vô bờ.
Còn có đủ loại dị tượng chân long, thần hoàng, kỳ lân, huyền vũ đủ loại.
Gần trăm vị thiên kiêu đồng thời ra tay, uy thế kinh thiên động địa, khiến cho nhật nguyệt thất sắc.
Một màn này khiến cho tất cả mọi người đều rung động vạn phần.
Ngao Liệt tự lẩm bẩm: “Dám can đảm đồng thời khiêu chiến gần trăm vị tuyệt thế thiên kiêu, thực là khoáng cổ tuyệt kim.”
“Cho dù trận này Thẩm huynh có lạc bại cũng đáng được nổi danh thiên cổ!”
“Dù sao cũng chưa từng có kẻ nào lớn gan như vậy, lại dám đưa ra yêu cầu bực này.”
Mặc dù biết chiến lực của Thẩm Thiên cường đại, nhưng Ngao Liệt cũng không cho rằng hắn có thể địch nổi nhiều thiên kiêu như vậy.
Dù sao thì, đủ thay đổi về lượng sẽ dẫn đến thay đổi về chất.
Mặc dù mỗi người đều không bằng Thẩm Nguyên, nhưng nếu họ liên thủ lại còn không đánh lại hắn sao?
Chắc chắn không thể có khả năng này!
Thẩm Hiểu lại vô cùng tin tưởng, nói: “Ta tin, sư tôn nhất định sẽ thắng!”
…
Gần trăm vị thiên kiêu cùng nhau xuất động, uy thế mênh mông vô biên.
Đối mặt với cỗ lực lượng này, dù là cường giả cấp Chân Tiên cũng phải kiêng kỵ lùi bước.
Thẩm Thiên nghiêm túc, cảm nhận được một tia áp lực.
Đương nhiên, xác thực chỉ có một tia.
Thẩm Thiên bấm bấm ngón tay, sau lưng hiện ra một quang động mờ mịt, tỏa ra khí tức mạnh mẽ.
Sau lưng hắn, chín cái bóng bước ra, phong thái cái thế.
Người nào cũng giống hệt như Thẩm Thiên, áo trắng không tì vết, khí tức siêu phàm.
Những người này chính là chín phân thân mà Thẩm Thiên thi triển Diễn Hóa Thương Sinh tạo ra, ác chiến quần hùng.
Một màn này khiến cho chúng thiên kiêu đều sững sờ.
Bảo sao Thẩm Thiên dám khiêu chiến nhiều người một lúc như vậy, thì ra hắn còn có thủ đoạn biến thái này.
Nhưng tên đã lên dây, không bắn không được.
Gần trăm thiên kiêu tề động, phóng tới chín phân thân của Thẩm Thiên.
Song phương lập tức quấn lấy nhau ác chiến, bắn ra thần năng vô tận.
Nhưng càng đánh chúng thiên kiêu lại càng kinh hãi.
Bởi vì bọn họ đã phát hiện ra, những phân thân này đều cực kỳ cường đại.
Chín phân thân của Thẩm Thiên chia đều mỗi người đối kháng với mười vị thiên kiêu mà không có tí áp lực nào.
Những phân thân này diễn dịch ra mười mấy loại pháp môn, huyền ảo khó lường, tương tự với truyền thừa của các thiên kiêu.
Hoàn toàn là đánh bại chúng thiên kiêu bằng chính lĩnh vực bọn họ am hiểu nhất.
…
Mà bản thể của Thẩm Thiên đang đối mặt với nhóm thiên kiêu cao cấp nhất vây công.
Thịnh Dương Hư và Hạng Trọng Lâu chủ công phía trước, bên cạnh còn có tiểu Côn Bằng và Hoàng Cửu Thiên.
Phía sau, Ngọc Hư Tử thôi động đạo pháp vô tận diễn hóa tiên thiên đạo thể đến cực hạn, bắn ra đạo ý vô tận.
Còn cả vị thiên kiêu khống chế âm dương nhật nguyệt kinh khủng cũng áp bách tới.