Chương 1063: Bất Tử Sơn đại biến, chư vị thiên kiêu xuất chinh! (3)
Một cái người bước ra, trang nghiêm túc mục lên tiếng: “Chư vị thiên kiêu, ta chính là Thái Hư Thánh Chủ!”
“Hôm nay ta tập trung các ngươi ở đây vốn vì thương thảo chuyện đối kháng với Tà Linh.”
“Nhưng trước khi chúng ta tới đã nhận được một tin tức bất hạnh.”
“Trên bầu trời Bất Tư sơn xuất hiện một đường hâm hư không rất lớn, mấy vạn đại quân Tà Linh đã xông vào Thập Vạn Đại sơn.”
“Mấy chục yêu tộc lập tức bị tiêu diệt, còn sót lại cũng chỉ đang đau khổ kéo dài hơi tàn, nhưng cũng không thể chèo chông quá lâu.”
“Hiện giờ Tà Linh tộc đã phát động tấn công Nam Cương toàn diện, tình thế vô cùng hiểm trở, muốn hoàn toàn táng diệt vực này.”
“Nguy cơ ở Nam Cương như lửa sém lông mày, họ đã thỉnh cầu ngũ vực trợ giúp.”
Nghe được tin này, tất cả đều biến sắc.
Tà Linh ngoại vực vốn là nguy cơ lớn nhất của ngũ vực, song phương đã triền đấu cả vạn năm, khó phân thắng bại.
Hiện giờ Tà Linh ngoại vực chủ động bộc phát ra thế công lớn như thế, tất cả mọi người đều không thể tin nổi.
Nhất thời, tâm thần ai nấy đều nặng nề.
Nhất là thiên kiêu Cầm tộc, lại càng vô cùng căng thẳng.
Nam Cương là căn cứ địa của bọn họ, gia tộc và thân nhân của họ đều ở đó.
Hiện giờ Nam Cương lâm vào nguy cơ, bọn họ có thể không lo lắng sao?
Tiểu Côn Bằng và Hoàng Cửu Thiên vốn nóng tính nhảy ra đầu tiên: “Những tên nghiệt chướng kia, tâm tặc không chết!”
“Bổn tọa sẽ lập tức quay về giết sạch bọn chúng!”
Mấy người bọn họ nhún mình nhảy lên, chuẩn bị dẫn đầu một đám thiên kiêu yêu tộc giết về Nam Cương.
Mấy người Thịnh Dương Hư vội vàng ra tay ngăn bọn họ lại.
“Đạo huynh nên tỉnh táo, hiện giờ các ngươi có quay về cũng không làm nên chuyện gì!”
“Đúng vậy! Mọi người nên bàn bạc phương pháp kỹ càng rồi hẵng hành động!”
“Trận chiến này không thể khinh thường, không thể lỗ mãng!”
Mấy người Thịnh Dương Hư vội vàng thuyết phục, cho mấy thiên kiêu yêu tộc tỉnh táo lại.
Tà Linh tộc đã phát động tấn công toàn diện, há lại không có chuẩn bị gì sao.
Hiển nhiên hành động này là nhằm vào hạo kiếp Nam Cương. Khẳng định mọi chuyện không hề đơn giản.
Nên nhớ, ở Nam Cương có rất nhiều thế lực cùng tồn tại, không chỉ có yêu tộc mà còn có cả nhân tộc, ngân linh tộc và các chủng tộc cường đại khác.
Nhưng mà ngay cả những gia tộc này cũng phải phát tin cầu viện, đủ biết trường hạo kiếp này khủng bố đến mức nào.
Mặc dù ở đây có rất đông thiên kiêu yêu tộc, nhưng trước mặt chiến tranh quy mô lớn thì chẳng có mấy tác dụng.
…
Lúc này, Thái Hư Thánh Chủ nghiêm mặt nói: “Không sai, Tà Linh tộc đã mưu đồ bí mật thật lâu cho hành động lần này.”
“Đoán chừng có khoảng mấy ngàn cường giả Thánh giai trở lên, cường giả cấp Chuẩn Tiên thì hơn trăm vị.”
“Thậm chí còn có ba vị Chân Tiên nữa, sức mạnh này đủ để hủy diệt một vực.”
“Lần này trợ giúp nhất định phải cân nhắc cẩn trọng.”
Với nội tình hiện tại của ngũ vực, đã không còn nhiều người có thể chống đỡ được tồn tại cấp Chân Tiên.
Chớ nói chi là còn bao nhiêu cường giả Tà Linh kinh khủng như thế.
Nguy cơ này đã chạm đến mệnh mạch của Nam Cương.
“Đáng chết!”
Tiểu Côn Bằng bất lực đấm ngực, phẫn hận không thôi.
Y chỉ hận mình ra đời muộn quá, thực lực còn chưa đạt tới đỉnh phong.
Nếu không, với huyết mạch của y, chú định sẽ có thành tựu vô thượng, há lại e ngại mấy tên Tà Linh này!
Lúc này, Thịnh Dương Hư khẩn trương hỏi: “Sư tôn, chúng ta nên làm thế nào?”
Thái Hư Thánh Chủ nghiêm nghị nói: “Chúng ta cũng không biết đây có phải kế điệu hổ ly sơn của Tà Linh tộc không.”
“Cho nên, các thế lực lớn không thể tùy tiện xuất động chiến lực đỉnh tiêm, nếu không sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.”
“Trường hạo kiếp này, chỉ có thể trông vào các ngươi.”
“Các ngươi, là lực lượng quan trọng để cứu vớt trường hạo kiếp này.”
Ánh mắt Thái Hư Thánh Chủ sáng lên hừng hực, vô cùng tin tưởng.
Những thiên kiêu này ít nhất cũng có chiến lực Thánh giai, mà tuyệt thế thiên kiêu còn có chiến lực cấp Chuẩn Tiên.
Những thiên kiêu ở đây vốn là sức mạnh cực lớn.
Khi bọn họ trưởng thành là lúc nhận nhiệm vụ bảo vệ ngũ vực!
“Rõ!”
Chúng thiên kiêu đều hét lớn, trong lòng bắt đầu sinh ra cảm giác vai mang sứ mệnh nặng nề.
Đã tới thời khắc sinh tử tồn vong, không ai có thể chỉ bo bo giữ mình.
Nếu bọn họ không tới trợ giúp, một khi nam Cương bị hủy diệt, các vực khác cũng khó có thể thoát mệnh.
Thái Hư Thánh Chủ hài lòng gật đầu, nói: “Các ngươi không cần lo lắng, chuyến này các Thánh địa ở Trung Châu sẽ liên hợp.”
“Chúng ta sẽ an bài một lão tổ Chuẩn Đế hộ tống các ngươi về.”
“Lại thêm lão tổ Bất Từ Hoàng tộc và Côn bằng tộc, hẳn là có thể ngăn cản chiến lực của Tà Linh đỉnh tiêm.”
“Nhưng còn lại, chỉ có thể trông vào các ngươi!”
Bởi vì hoàn cảnh đặc thù của ngũ vực, có rất nhiều tu sĩ đăng lâm vị Chuẩn Tiên đều phi thăng tiên giới.
Bởi vậy, các thế lực lớn ở ngũ vực cũng không có bao nhiêu cường giả đỉnh cao.
Những người này đều là lão tổ tông cố gắng ở lại ngũ vực để che chở hậu bối.
Nhưng những tồn tại cấp bậc này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, không thể dễ dàng xuất động.
Bọn họ còn muốn đề phòng Tà Linh tập kích, phòng ngừa Trung Châu lâm vào nguy cơ.
…
Đám người nghe vậy, áp lực trong lòng cũng ít hơn một chút.
Có cường giả cấp Chuẩn Đế đi theo, hy vọng chiến thắng của bọn họ cũng lớn hơn một chút.
Thái Hư Thánh Chủ khẽ gật đầu: “Trường hạo kiếp này không phải đùa đâu, liên quan đến sinh tử đấy, các ngươi tự quyết định đi.”
“Hiện giờ bổn tọa sẽ đimời Chuẩn Đế, chờ lão tổ xuất quan sẽ lập tức xuất phát gấp rút tiếp viện Nam Cương.”