Chương 130: Kẻ thù cũ của Lan phi nương nương (1)
Thẩm Thiên chu môi, được, ta đây không cần lợi ích mà cũng là sai sao?
Hắn bất lực nói: “Nhưng chia 50% thì nhiều quá, hay là chia 10% thôi!”
Thánh Chủ lạnh lùng nói: “10% không được, Thánh Địa không thể chiếm lấy nhiều như thế được, ít nhất phải được 40%!”
“Hay là 20% thôi?”
“30%, giá chót!”
Bóng hình đằng sau màn sương sấm sét rất cao lớn và vững vàng.
Giọng nói của người nam nhân bên trong còn mang theo vẻ uy nghiêm: “Hơn nữa, Thánh Địa sẽ phái những trưởng lão am hiểu chế tạo vũ khí đến hỗ trợ cho việc nghiên cứu của con. Đồng thời còn tiến hành bảo vệ sự an toàn của con nữa.”
Nói đoạn, chỉ trong nháy mắt, thần thức của Thần Tiêu Thánh chủ đã vượt qua vạn trượng triến thẳng vào một toà Linh Phong màu vàng.
“Kim Liên sư muội, mau đến Thánh Chủ phong.”
Kim Liên phong nằm ở phía tây của Tiểu thế giới Thần Tiêu, phương vị của hệ Kim trong ngũ hành.
Trên toà Linh Phong tọa được bố trí pháp trận đặc biệt, có thể chuyển hóa Linh mạch bình thường thành linh thạch khoáng mạch tự nhiên phát ra linh khí Kim hành nồng đượm, hỗ trợ người tu luyện.
Đệ tử của Thần Tiêu Thánh Địa có ngũ hành thuộc Kim, đa số đều ở Kim Liên phong, thanh thế rất to lớn.
Lúc này, những đệ tử chân truyền của Kim Liên phong đang trò chuyện.
A: “Biết gì chưa? Thánh Địa của chúng ta đã chọn được người làm Thánh Tử rồi.”
B: “Gì cơ, đã chọn được Thánh Tử rồi? Là ai vậy, là đại sư huynh, Nhị sư huynh hay Tam sư tỷ?”
A: “Đồ ngốc, Tam sư tỷ là Thánh Nữ mà. Biểu ca của ta và Lý Vân Phong sư huynh ở Hạo Nhiên phong thân thiết với nhau lắm.”
A: “Lý Vân Phong còn nói với huynh ấy là, Thánh Tử không phải là đại sư huynh hay Nhị sư huynh mà là người ngoài.”
B: “Sao có thể là người ngoài? Một đệ tử không thuộc bản môn lên đảm nhiệm chức Thánh Tử thì làm sao người ta phục được?”
C: “Đại sư huynh bình dị dễ gần, Nhị sư huynh tu vi cao cường, ai trong hai người họ lên làm Thánh Tử cũng được, chứ một người ngoài thì dựa vào đâu?”
A: “Mọi người không biết rồi! Nghe Lý Vân Phong sư huynh nói, Thánh Tử mới này là một tuyệt thế giai nhân.”
A: “Người này tinh thông thuật tìm linh đoạn khoáng, phàm là những linh khoáng thạch được chọn, không có cái nào là không chuẩn xác đến dọa người.”
A: “Người đó đã tìm lại được tín vật Long Hổ bội của Thánh Chủ bản môn trong một linh khoáng phường nào đó.”
Cảm nhận được khát vọng trong ánh mắt của các sư huynh đệ đồng môn, A càng nói càng hăng.
A: “Các ngươi có biết tổ huấn lâu đời của bản môn là gì không?”
B: “Xin sư huynh chỉ giáo.”
A: “Chậc chậc, tổ huấn này ghê ghớm lắm đó.”
A: “Dựa theo tổ huấn của bản môn, Long Hổ bội có một qui tắc.”
A: “Bất cứ ai tìm được Long Hổ bội về cho Thánh Chủ thì sẽ lên làm Thánh Tử, được lấy Thánh Nữ làm vợ!”
B: “Khiếp, điều luật gì bá đạo thế? Nếu Thánh Nữ sư tỷ không đồng ý gả thì sao?”
A: “Không đồng ý thì làm được gì? Đó đã là luật rồi, đối với Thánh Địa, tổ huấn là tuyệt đối.”
A: “Ta nói nhỏ cho các người nghe, nghe biểu ca của ta nói, Thánh Nữ sư tỷ đã cùng với Thánh Tử mới lên này ‘song tu’ qua rồi.”
C: "Xì, thật hay giả vậy, song tu kiểu gì, song tu kiểu của đại sư huynh với Nhị sư huynh hay là kiểu khác?”
A: “Phí lời, ngươi nói một nam một nữ cùng song tu với nhau thì dùng kiểu gì? Có người còn nghe thấy tiếng kêu nữa kìa.”
B: “Nhưng nhìn Thánh Nữ sư tỷ không giống như loại cúi người vì nam nhân!”
A: “Còn cách nào khác chứ! Tổ huấn rành rành ngay trước mắt, sư tỷ chỉ có thể khuất phục thôi!”
C: “Quá đáng! Chỉ vì cái tổ huấn lâu đời kia mà Thánh Nữ sư tỷ phải dâng hiến tấm thân thanh khiết của mình đi sao?”
B: “Nhị sư huynh một lòng si mê Thánh Nữ, nếu biết được Thánh Nữ bị ép hiến thân chắc sẽ trở mặt với Thánh Địa luôn quá!”
A: “Chuyện này cho hai ngươi biết thì được nhưng mà đừng có đồn bậy ra ngoài, vì ta đã hứa với biểu ca rồi.”
B/C: “Sư huynh yên tâm đi, bọn này tuyệt đối kín miệng, không nói ra đâu!”
A lại nhấn mạnh: “Nhất là Nhị sư huynh, đừng để đến tai huynh ấy đấy.”
B/C: “Yên tâm, bọn này không phải loại người đó đâu!”
… …
Hai người vừa dứt lời, liền nghe thấy giọng nói từ đằng sau tới: “Ở đâu ra tin này vậy?”
Kèm theo tiếng nói đó, trên Kim Liên phong, một cơn gió nhẹ lướt qua, mang theo hương thơm cơ thể người nói.
Một nữ tử mặc váy dài màu bạc duyên dáng, nàng bước từng bước khoan thai đi đến.
Mỗi một bước nàng đi, Linh Khí bao quanh dưới chân như màn sương.
Mà cơ thể của nữ tử này mảnh mai như thể không có xương, dưới màn sương Linh Khí càng mị hoặc.
Có thể nói nàng ấy là tuyệt thế mĩ nhân, mỗi một nụ cười của nàng đều mang theo sự mê hoặc.
Đàn ông trên đời không ai là không đổ.
Khoảnh khắc nàng xuất hiện, ba người đệ tử đó quên cả cúi người hành lễ, đến nỗi không dám ngẩng đầu lên: “Bái kiến Chưởng Mạch.”
Đúng thế, nữ tử này chính là một chín đại trưởng lão Hoá Thần kỳ của Thần Tiêu Thánh Địa thế hệ này – Chưởng Mạch Kim Liên sư tôn của Kim Liên phong.
Nghe nói, Kim Liên thiên tôn cũng từng là Thánh Nữ của Thánh Địa, thiên tư tài tình, dung mạo như hoa, không hề kém cạnh Trương Vân Hi.
Thời đó, Kim Liên thiên tôn cao ngạo lạnh lùng, bao nhiêu nhân vật kiệt xuất theo đuổi cũng không buồn ngoáy đầu nhìn lại. Cho đến một lần gặp được người con gái đó.
Đó chính là trở ngại lớn nhất trong cuộc đời Kim Liên thiên tôn, dung mạo của nữ tử đó vượt qua cả Kim Liên.
Người đó thánh thiện lại quyến rũ, xinh đẹp lại đoan trang, rõ ràng tu vi chỉ thuộc hàng bình thường nhưng lại sở hữu khí chất thiên tiên.
Sự xuất hiện của nàng ta khiến Kim Liên thiên tôn cảm thấy sắc đẹp của mình bị mờ nhạt đi, thậm chí thiếu điều nảy ý nghĩ xấu xa.
Nàng cảm thấy khí chất thanh thuần của mình không bằng, sợ rằng cả đời này cũng không thể nào bì được với nữ tử đó.
Cho nên Kim Liên thiên tôn ra đi, bắt đầu tu luyện Ý Ngoại và thu được Tuyệt Thế Mê Công.
Nhiều năm qua đi, nội công mê lực của Kim Liên thiên tôn càng ngày thâm hậu, sức hấp dẫn ngày một cao.
Mười năm sau, khi bà ấy chuẩn bị tìm lại nữ tử kia để phân cao thấp thì phát hiện đối phương đã sớm qua đời.
Tin tức này đã khiến Kim Liên thiên tôn rất phẫn nộ, đem sự tiếc nuối và bất kham đầy ắp trong lòng đổ vào việc luyện nội công mê lực.
Bây giờ lại thêm mười năm trôi qua, nội công mê lực của bà ấy đã chạm đến đỉnh cao, mỗi một nụ cười đều khiến đối phương mê muội.
Bà rất tự tin cho rằng, cho dù nữ tử tự xưng là ‘Lan’ kia có hồi sinh sống lại đi chăng nữa thì bà cũng sẽ không thua!
… …