Chương 160: Ngạo Thiên Tiên sư tái xuất giang hồ (1)
Lúc này Trương Vân Hi đã hoàn toàn ngăn cản công kích của Phược Tiên đằng, Thẩm Thiên điều khiển Liên Xạ Thần thương bắt đầu điên cuồng bắn về phía rễ của gốc Phược Tiên đằng.
Tần Cao và Quế công công cũng không cam chịu yếu thế, điều khiển m Dương Phá Yêu thương vô cùng linh hoạt, áp sát công kích Phược Tiên đằng.
Tỏa sáng nhất còn có Tần Vân Địch, chuyên gia chế tạo bom, hắn ta giỏi nhất là xác định mục tiêu tầm xa cho phát nổ.
Lúc này hắn ta đang bấm Động Pháp quyết, ba mươi sáu cây m Dương Phá Yêu thương thình lình bắn điên cuồng về phía Phược Tiên đằng.
Không chỉ như vậy, m Dương Phá Giáp lôi màu bạc cũng điên cuồng tấn công gốc Phược Tiên đằng.
Rất nhanh, rễ của gốc Phược Tiên đằng cấp bốn chồng chất vết thương, chất lỏng màu xanh đen phun ra.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, không cần nửa canh giờ mọi người đã có thể chém được nó mà không hề tổn hao gì.
Vậy mà lúc này linh vụ cũng đang ép sát đến, với tốc độ lan tràn này, cùng lắm nửa khắc nữa sẽ bao vây đám Thẩm Thiên.
Ánh mắt Trương Vân Hi lộ ra tia lạnh lẽo, ấn ký thiểm điện kim sắc chỗ mi tâm bộc phát ra tia sáng vô cùng lấp lánh, lan tràn toàn thân.
Giờ khắc này, nàng ta và dị tượng Bạch Hổ Khiếu Thương Khung sau lưng hoàn toàn dung hợp với nhau, cả người giống như một Canh Kim Thần Hổ khổng lồ màu bạch kim.
Rừ!
Tiếng hổ gầm chấn động toàn bộ bình nguyên Mê Vụ, Canh Kim Bạch Hổ đột nhiên phóng tới Phược Tiên đằng.
Nó không để ý đến những vết thương do gai của bụi dây leo tạo ra mà đột nhiên cắn một cái lên bụi Phược Tiên đằng.
Trong nháy mắt này, một lượng chất lỏng cực lớn phun ra.
Rễ Phược Tiên đằng đứt rồi!
Đúng vậy, đường kính của Phược Tiên đằng khổng lồ chừng một trượng, dưới sự công kích toàn lực của Trương Vân Hi cuối cùng cũng bị chặt đứt.
Dị tượng hóa thành Canh Kim Bạch Hổ đã chặt đứt rễ của bụi Phược Tiên đằng, ngậm chặt trong miệng không chịu nhã.
Phược Tiên đằng đang giãy dụa, đáng tiếc nó đã rời khỏi rễ nên sức mạnh giảm đi nhiều.
Rất nhanh, nó đã bị Canh Kim Thần Lôi đánh tan sinh cơ, không còn chút sức chống cự nào.
Hơn nữa còn một đoạn rễ nhỏ đang giấu dưới đất đang điên cuồng phun chất lỏng cũng bị đào ra.
Muốn tế luyện Phược Tiên tác, sử dụng Phược Tiên đằng càng hoàn chỉnh càng tốt, bởi vì bên ngoài có thể Phược Tiên đằng vốn có thần văn trời ban.
Thần văn trời ban hoàn chỉnh có thể khiến Phược Tiên đằng trở nên cứng cáp hơn, sau khi tế luyện thành Phược Tiên tác uy lực cũng sẽ cường đại hơn rất nhiều.
Nếu chỉ có một nửa gốc Phược Tiên đằng thì đúng là vẫn có thể luyện chế được Phược Tiên tác nhưng uy lực sẽ giảm đi hơn phân nửa.
Sau khi bụi Phược Tiên đằng cấp bốn này được đào ra hoàn toàn, linh vụ đã cách đám Thẩm Thiên rất gần.
Mọi người vội vàng chạy về phía thành Mê Vụ, không dám có chút lơ là.
Loại thể nghiệm này... khiến Thẩm Thiên bỗng nhiên có dự cảm như sắp phải chạy loạn trốn khỏi tận thế.
Sắc mặt Trương Vân Hi hơi tái nhợt, đợt miễn cưỡng bộc phát quá tải ban nãy thực sự gây ra áp lực không nhỏ cho nàng ta.
Cộng thêm phải chặt đứt Phược Tiên đằng với tốc độ nhanh nhất nên mấy đợt tấn công cuối cùng của Phược Tiên đằng Trương Vân Hi đã không hề né tránh.
Cường độ công kích này có thể còn mạnh hơn cả đòn tấn công toàn lực của Nguyên Anh kỳ, cho dù có Bạch Hổ Minh Quang giáp hộ thân cũng không hề dễ dàng chống đỡ được.
Có điều Trương Vân Hi không hổ là nữ hán tử, dù thương thế không hề nhẹ nhưng vẫn không hề rên lấy một tiếng khiến Thẩm Thiên âm thầm bội phục.
Trương Vân Hi vừa chạy về phía thành Mê Vụ vừa điều khiển lôi đình luyện hóa Phược Tiên đằng.
Rất nhanh, thân và rễ Phược Tiên đằng vốn đã đứt lìa một nữa gắn lại với nhau.
Trương Vân Hi bình tĩnh nói: “Sư đệ, sợi dây leo này khá to đấy, tặng đệ này!”
“Sau này tìm Kim Liên sư thúc tế luyện lại đủ để sư đệ dùng trước khi đột phá Nguyên Anh kỳ.”
Thẩm Thiên liền vội vàng lắc đầu: “Như vậy sao được, đây là cơ duyên sư tỷ liều mạng mới có được.”
Trương Vân Hi nhìn thẳng Thẩm Thiên: “Có Phược Tiên tác cấp bốn hộ thân, sư đệ sẽ an toàn hơn rất nhiều.”
Thẩm Thiên lắc đầu, Phược Tiên tác cấp bốn hắn thực sự cũng rất thích, nhưng vấn đề đây là cơ duyên của Vân Hi sư tỷ.
Mình cướp đi cơ duyên của Vân Hi sư tỷ, vận khí của nàng ta lỡ như vì thế mà giảm bớt đến lúc đó ai sẽ bảo vệ ta?
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên kiên định nói: “Sư tỷ lời ấy sai rồi.”
“Trong lòng ta, sự an toàn của sư tỷ rất quan trọng, trong chúng ta tu vi của sư tỷ cao nhất.”
“Nếu thật sự luyện chế ra Phược Tiên tác cấp bốn dĩ nhiên trong tay sư tỷ mới phát huy ra được uy lực lớn nhất.”
“Chỉ khi sư tỷ có thể phát huy thực lực càng mạnh thì chúng ta mới có thể an toàn hơn trong Bình nguyên Mê Vụ này, sư tỷ thấy như thế nào?”
Trương Vân Hi bày tỏ mình đã bị thuyết phục, nhất là câu “an toàn của sư tỷ rất quan trọng”.
Vậy là, sư đệ quả nhiên vẫn quan tâm đến ta!
“Sư đệ nói rất có lý, vậy để ta tế luyện nó.”
Tần Vân Địch thu Phược Tiên đằng vào không gian giới chỉ, chuẩn bị trở về thành tế luyện.
Dù sao cái này cũng quá lớn, thật sự muốn tế luyện nhất định phải loại bỏ tất cả tạp chất, chỉ lưu giữ lại phần tinh hoa.
Đến lúc đó sợi dây leo khổng lồ dài chừng vài trăm trượng có thể sẽ thu nhỏ chỉ còn lại vài trượng nhưng uy lực sẽ mạnh hơn so với bây giờ.
...