Chương 166: Ta dâng hoa cúc cho Tiên sư (2)
Thẩm Thiên EQ rất cao, nhìn thấy vẻ mặt người này liền hiểu ra ngay.
Cũng đúng, cơ duyên trong giới Tu Tiên có sức hấp dẫn cực lớn, sao có thể tuỳ tiện dứt bỏ?
Người ta nói “tu tiên giả tất tranh với trời', người kia không nỡ rời đi cũng bình thường.
Được rồi, ai bảo ngươi là người có duyên với bổn Thánh tử, hơn nữa còn có ơn tất báo hiểu cách đáp lễ!
Thẩm Thiên nhẹ nhàng thở dài, lấy trong Thương Minh giới ra mười tờ Lôi Bạo phù: “Đứa ngốc này, đứa ngốc này, được rồi!”
“Nếu ngươi còn tiếc nuối cơ duyên ở bình nguyên kia thì hãy tự xông xáo đi! Những lôi phù này cho ngươi đấy!”
Nói xong Thẩm Thiên Thẩm Thiên lấy một tờ trong mười tờ Lôi Bạo phù ném lên bầu trời khiến nó nổ tung giữa không trung.
“Nếu gặp phải nguy hiểm không thể nào chống cự được, những tờ lôi phù này có lẽ có thể giúp ngươi giữ được hy vọng sống.”
Ầm!
Tiếng nổ kịch liệt khiến sắc mặt người có duyên kia thay đổi: “Uy lực mạnh quá.”
Nên biết gã chẳng qua mới chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, uy lực của Lôi Bạo phù này có thể so được với hậu kỳ.
Nói cách khác lực phá hoại của mỗi tờ Lôi Bạo phù này có thể đủ để nổ chết mấy kẻ như gã.
Người có duyên này không phải kẻ ngu, gã biết trên thị trường loại lôi phù cực phẩm này rất ít, giá cả cũng cực cao.
Cho dù là những người có nhiều mối quan hệ nhờ các tiên môn cường đại mua giúp thì cũng phải tốn khoảng ba trăm linh thạch, thậm chí là nhiều hơn.
Nếu không có bối cảnh và chỗ dựa, mua trên thị trường chính quy thậm chí phải tốn bốn năm trăm linh thạch.
Nói cách khác, những tờ Lôi Bạo phù Tiên sư cho lúc này nếu dùng linh thạch để mua phải tốn khoảng ba đến năm ngàn linh thạch.
Trong lúc nhất thời trong lòng người có duyên, độ tin cậy của lời Thẩm Thiên tăng lên gấp mấy lần trong nháy mắt.
Dù sao tiên sư khí độ siêu phàm, hơn nữa còn có thể tiện tay ném ra mười tờ lôi phù cực phẩm.
Tồn tại cấp bậc này đi lừa gạt một Trúc Cơ sơ kỳ như ta làm gì?
Những Linh Cúc ta tặng Tiên sư còn chưa chắc đã đáng tiền bằng lôi phù đó.
...
Người có duyên gật đầu: “Tiên sư ân cần dạy bảo, tại hạ ghi nhớ, mấy ngày tiếp theo sẽ không tiến vào bình nguyên.”
Trong lòng gã đã đưa ra quyết định, mấy ngày tiếp theo bán xong Linh Cúc mình sẽ ở lại trong thành Mê Vụ tu luyện.
Một mặt bế quan chuẩn bị đột phá Trúc Cơ trung kỳ, một mặt cũng muốn xem thử phát triển tiếp theo như thế nào.
Tiên sư nói nơi này có lẽ có đại biến cũng không biết rốt cuộc là đại biến gì.
Hiếu kỳ là thiên tính của con người, gã quyết định ở lại thành Mê Vụ xem náo nhiệt.
Dù sao thì phòng ngự trong thành Mê Vụ cũng rất cường đại, ngay cả Tôn giả Nguyên Anh cũng có không dưới mười vị.
Chỉ cần ở lì trong thành Mê Vụ, cho dù bình nguyên Mê Vụ có xảy ra nguy hiểm cũng không cần phải lo lắng gì!
Trong lòng mang theo suy nghĩ này, người có duyên tặng Linh Cúc cho Thẩm Thiên xong liền bay vào thành Mê Vụ.
Thẩm Thiên nhìn bóng lưng thiếu niên kia rời đi vui mừng cười.
Trong bình nguyên Mê Vụ chắc chắn có điều kỳ lạ, nhưng hắn biết trước không thể thuyết phục tất cả mọi người.
Được rồi, tùy duyên vậy!
Nếu có duyên với ta, chỉ điểm một câu là được.
Nếu không nghe lời khuyên, cho mười tấm Lôi Bạo phù hộ thân cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ.
...
Kể ra, nếu như tên kia gặp nguy hiểm, dùng Thần Tiêu Lôi Bạo phù thoát thân thành công thì cũng có thể mở rộng tiêu thụ Thần Tiêu Lôi Bạo phù.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên không khỏi khen ngợi bản thân mình.
Bổn Thánh tử quả là người thông minh cơ trí.
…
Nam Cương, dãy Thiên Bằng.
“Nhân loại đáng chết, dám tàn sát con ta. Ghê tởm!”
Tiếng gầm gừ sắc nhọn vang vọng khắp vạn dặm, một con thần thú bằng màu vàng kim vô cùng to lớn bay vút lên trời.
Nó xòe hai cánh dài chừng ngàn trượng, toàn thân như được đúc từ thần kim, đón ánh mặt trời sáng rực rỡ, che khuất cả bầu trời.
Đây là một con hung cầm vô cùng đáng sợ, toàn thân đều cháy lên màu vàng đỏ thần diễm, lợi trảo ép hư không xung quanh phải đóng băng, không thể không thừa nhận uy năng của nó.
Đây là Tam trưởng lão tộc Thiên Bằng, cũng là một trong những Chúa tể tối cao của dãy Thiên Bằng, tại cả Nam Cương là một bậc đại năng tuyệt thế!
Trưởng lão yêu tộc cũng giống như trưởng lão Thánh địa của nhân tộc, đều là chế độ trưởng lão cả đời.
Chỉ cần còn sống và không có tộc nhân nào có thực lực vượt qua bọn họ thì bọn họ vẫn là người cầm quyền trong tộc.
Chế độ này khác với chế độ ngàn năm đổi quyền trong Thánh địa của nhân tộc, nhưng chính chế độ này đã cho yêu tộc sức cạnh tranh mạnh hơn.
Có thể nói, thần bằng này có thể đảm nhiệm vị trí Tam trưởng lão cao cao tại thượng trong Bằng tộc thì thực lực của lão ta chắc chắn có thể xếp vào một trong năm vị trí đầu tiên của Bằng tộc.
Ngoại trừ Tộc Vương của tộc Thần bằng và hai vị trưởng lão, trong Bằng tộc, thực lực của ông ta là mạnh nhất.
Năm xưa lão ta đã từng quát tháo khắp Đông Hoang, xé nát một vị Thái Thượng trưởng lão của Thánh địa nào đó, gan cực lớn.
Có thể nói đây tuyệt đối là một vị Chủ tể vô pháp vô thiên, sẽ không chịu bất kỳ ấm ức nào!
Khi nghe tên con trai mình bị Bích Liên Thiên Tôn đánh giết, lại còn nướng nó lên ăn thịt ngay trước mặt mọi người, lão ta phẫn nộ.