Chương 422: Dao Trì thánh chủ khó giải quyết mà! (1)
Ầm!
Bỗng nhiên, hư không đang hỗn loạn bắt đầu bình tĩnh lại.
Một cột sáng màu tím chậm rãi chui ra từ động đen.
Hình dáng của tháp Chiến Thần chậm rãi hiện ra trong cột ánh sáng màu tím to lớn ấy như pháo đài chiến tranh vậy.
Lúc tháp Chiến Thần xuất hiện, hư không đen hỗn loạn nhanh chóng bình tĩnh lại, Vô Sinh Pháp Vương cũng biến mất một cách triệt để trong đó.
"Làm sao có thể thế? Pháp Vương... thất bại rồi!"
Trong mắt ba vị thánh giả Thất Sát, Phá Quân và Tham Lang hiện rõ sự chấn động.
Đường đường là một trong bốn Pháp Vương của Tà Linh giáo, thậm chí còn đốt cháy tu vi để liều mạng chiến đấu mà cuối cùng lại bị một tòa tháp trấn áp.
Sao có thể thế được?
Thần Tiêu Thánh Địa lại có bản lĩnh đến vậy!!!
Đến lúc này bọn họ mới cảm thấy hối hận tột độ.
Nếu biết trước kết quả sẽ là thế này thì bọn họ sẽ không đồng ý tính kế liên minh thánh địa cùng Pháp Vương.
Bây giờ thì hay rồi, ngay cả bản thân cũng bị liên lụy.
"Tên nhóc này đúng là một thiên tài, không ngờ lại tìm ra đại thần thông Phật Môn Tam Thế Thân, nếu sống ở Tiên giới thì ghê gớm rồi!"
Diệp Kình Thương cảm thán trong đầu Thẩm Thiên: "Tiếc rằng tên nhóc này ra đường không coi ngày nên chọc phải tên nhà ngươi."
Thẩm Thiên lau mồ hôi, thầm nghĩ gì mà tên nhóc này ra đường không coi ngày nên chọc phải bổn thánh tử?
Bổn thánh tử chỉ là một Kim Thân kỳ gà mờ yếu ớt thôi mà?
Sao ông lại nói như bổn thánh tử có thể hại chết thánh nhân vậy?
Thẩm Thiên hỏi: "Diệp lão, cái gì là đại thần thông Phật Môn Tam Thế Thân?"
Diệp Kình Thương bình tĩnh đáp: "Nó khá giống "Huyết Thần kinh" mà ngươi đang tu luyện, chẳng qua nó không cẩu thả như ngươi."
"Chỉ cao tăng cảm ngộ Phật pháp đến mức độ sâu sắc thì mới có thể nắm giữ và tu luyện đại thần thông Phật Môn Tam Thế Thân."
"Người tu luyện đại thần thông này không chỉ sở hữu thân thể hiện tại mà còn có thể ngưng tụ ra hai pháp thân khác là thân thể quá khứ và tương lai, hơn nữa tất cả đều có sức mạnh lớn."
"Điểm khác biệt ở đây là nếu Huyết Thần Tử của ngươi bị tiêu diệt thì ngươi vẫn có thể ngưng tụ ra lần nữa trong thời gian ngắn, hơn nữa tổn thất là vô cùng nhỏ."
"Còn tên nhóc đó mà không khổ công tu luyện một nghìn tám trăm năm thì đừng mơ hồi phục thân thể quá khứ vừa bị bổn tọa tiêu diệt."
"Nếu phân thân của cả ba thời kỳ đều bị tiêu diệt thì tu vi của bản thể cũng sẽ mất theo."
Thẩm Thiên hơi sững sờ: "Ặc? Yếu như vậy à? Sao thần thông của Phật môn lại gà mờ thế?"
Diệp Kình Thương trợn trắng mắt: "Ngươi cho rằng thần thông này cũng được dùng để chạy thoát thân như Huyết Thần kinh của ngươi à?"
"Nghiêm túc mà nói, đại thần thông Phật Môn Tam Thế Thân là một phương pháp tu luyện, nó đòi hỏi phải tu luyện cả quá khứ pháp, hiện tại pháp và tương lai pháp cùng một lúc."
"Đợi đến lúc cần thiết thì cả ba thế thân sẽ hoàn toàn hợp làm một, qua đó bổn nguyên, tu vi, lực chiến và chính quả đều sẽ được lột xác."
"Ví dụ như tên Vô Sinh này vốn có thiên phú sẵn nên chỉ cần độ kiếp cao lắm là mười tám, mười chín lần mà thôi."
"Nếu hắn ta thật sự có thể kiên trì đến khi ba thế thân hợp làm một, hơn nữa may mắn thăng hoa thì không chừng sẽ có thể đột phá hai mươi bốn kiếp thành chuẩn đế đấy."
Hít!
Thẩm Thiên hít một hơi lạnh, hắn hoàn toàn không có khái niệm về chuyện này.
Dù sao hắn cũng không biết độ lôi kiếp hai mươi bốn lần khó khăn thế nào, hắn chỉ là một tân binh Kim Thân kỳ nhỏ bé và yếu ớt thôi.
Đợi đã...
Thẩm Thiên bỗng nghĩ đến gì đó rồi giật giật khóe miệng.
Trong phút chốc, hắn thấy hơi muốn khóc: "Diệp lão, ý của ông là đây là một phân thân hả?"
Diệp Kình Thương gật đầu một cách hiển nhiên: "Đúng vậy! Nếu không thì sao hắn ta lại yếu đến nỗi bị lão phu giết chết trong chớp mắt như vậy?"
"Nếu bản thể của tiểu hòa thượng này ở đây thì lão phu không thể giết hắn ta một cách đơn giản như vậy, dù sao bây giờ lão phu cũng quá yếu."
Chỉ một phân thân mà đã có thể làm liên minh gồm hai thánh địa, sáu động và mười hai phúc địa chật vật như vậy rồi sao?
Hơn nữa, sư tôn nói sức mạnh của phân thân này tối thiểu là tương đương với thánh quân năm kiếp.
Vậy nếu bản thể xuất hiện thì chẳng phải tu vi sẽ mạnh ngược đời luôn sao?
Trong lúc nhất thời, Thẩm Thiên cảm thấy tê cả da đầu vì suy nghĩ hình như mình đã chọc đến boss siêu cấp rồi.
Thẩm Thiên thầm hỏi trong lòng: "Diệp lão, ông nói Vô Sinh Pháp Vương có ghi hận ta vì phân thân bị tiêu diệt không?"
Diệp Kình Thương cười nói: "Yên tâm, với tu vi của ngươi thì làm sao có thể bị ghi hận chứ?"
"Cao lắm là sau này tìm cơ hội tiêu diệt ngươi thôi."
"Đừng có dán vàng lên mặt mình."
Thẩm Thiên: "???"
Bổn thánh tử tin ông mới là lạ đó, lão già có thể nào nói chuyện mà không thở mạnh không?
Thẩm Thiên khóc không ra nước mắt: "Người chỉ huy trong chiến dịch liên minh thánh địa vây quét đâu phải ta."
Diệp Kình Thương cười nhạo: "Nếu như lão phu đoán không lầm thì tên nhóc này vốn định bố trí đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng vào ngày Thiên Ma gặp Thất Sát."
"Sau đó, hắn ta sẽ vung lưới bắt hết tất cả liên minh tiên môn rồi dùng máu của tôn giả, thiên tôn và thậm chí là thánh giả để nuôi dưỡng cho Vua Bỉ Ngạn nở hoa."
"Một khi Vua Bỉ Ngạn nở hoa, hắn ta sẽ dung hợp Vua Bỉ Ngạn một cách triệt để và tăng mạnh tu vi."
"Nếu may mắn thì không chừng hắn ta sẽ độ một, hai lôi kiếp trong thời gian ngắn."
Tháp Chiến Thần màu tím bay ra khỏi lối đi không gian nhưng không trở về Thần Tiêu Thánh Địa ngay mà vẫn trôi lơ lửng trên bầu trời cổ quốc vô lượng.
Trong phút chốc, đáy tháp phát ra lực hấp dẫn vô cùng tận rồi bắt đầu hấp thu sức mạnh của U Minh Hoàng Tuyền Vực một cách điên cuồng.
"Ngoại trừ tên Trương Long Uyên không bị ảnh hưởng gì ra, những người bị nhốt trong U Minh Hoàng Tuyền Vực đều bị áp chế tu vi một cách triệt để."
Thẩm Thiên sửng sốt: "Từ từ, ông nói gì? Tu vi của sư tôn không bị ảnh hưởng ư?"
Diệp Kình Thương lại chế nhạo: "Chứ ngươi nghĩ gì? Sư tôn của ngươi nham hiểm và che giấu sâu hơn ngươi tưởng đó!"
"Bổn tọa dám đảm bảo hầu hết biến cố xảy ra trong lần vây quét này đều nằm trong tầm kiểm soát của tên đó, bởi vậy không có gì là nguy hiểm cả."
"Do tên nhóc nhà ngươi ngu ngốc xông lên trước thôi, kiếm được danh tiếng thì sao chứ? Người có thể bóp chết ngươi sau khi ngươi rời khỏi đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng nhiều như mây ấy."
"Như vừa rồi, nếu lão phu không ngăn cản đao Tu La của tên Vô Sinh kia sau khi đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng bị phá hủy thì..."
Thẩm Thiên suy sụp: "Thì xác của ta sẽ lạnh luôn sao?"
Diệp Kình Thương bĩu môi: "Cũng không đến mức đó, tên Trương Long Uyên kia vẫn luôn chú ý ngươi, nếu ngươi gặp nguy hiểm thật thì có lẽ tên đó cũng không giấu nghề đâu."
"Nói chung, tuy rằng tên đó không hợp tính với lão phu cho lắm, nhưng nếu ngươi đã bái tên đó làm sư thì cũng nên học về phương diện này với tên đó nhiều một chút."
"Cây cao đón gió ắt sẽ gãy, trước nay có rất nhiều thiên kiêu chết vì nổi bật."
"Vì sao Thần Tiêu Thánh Địa các ngươi lại suy tàn vào chục nghìn năm trước? Vì sao tên Sở Long Hà kia bị vây đánh? Thậm chí đến cung Chiến Thần bọn ta..."
Diệp Kình Thương khẽ thở dài như nghĩ đến chuyện cũ gì đó: "Nhịn ăn nhiều mới là đạo lý!"