Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 530: Ngươi cho rằng bản Côn không cần mặt mũi sao? (2)

Chương 530: Ngươi cho rằng bản Côn không cần mặt mũi sao? (2)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­
Bây giờ quay lại khu vực bên ngoài hỗn độn hải vực thí luyện cũng không phải lựa chọn tệ.
Nghĩ vậy, Thẩm Thiên nhìn kỹ trán bốn vị công tử.
Sau đó hắn cười nói: “Thôi được, các vị đã khăng khăng như thế, Thẩm mỗ cũng không ép mọi người ở lại.”
“Nếu mọi người tin tưởng Thẩm mỗ, sau khi quay lại vòng ngoài tinh đảo, thử đi thăm dò hải vực theo hướng đông xem.”
“Có lẽ sẽ gặp được một vài tinh đảo khá tốt, không biết chừng còn có được thu hoạch bất ngờ.”
Ừm, Thẩm Thiên đã nhìn được cơ duyên của bốn người này ở hòn đảo phía đông trên trán họ mà.
Mặc dù cơ duyên này không thể sov ới côn bằng pháp, thậm chí còn không sánh nổi với năm trăm lẻ hai viên hải thần tinh lệ, nhưng thịt ruồi cũng là thịt.
Có thể tiện tay kiếm thêm chút khí vận vẫn tốt mà.
“Hải vực phía đông sao? Bạch mỗ hiểu rồi, đa tạ Thẩm huynh nhắc nhở!”
Được Thẩm Thiên nhắc nhở, lại liên tưởng tới mấy tin đồn bát quái liên quan đến Thẩm Thiên nghe được từ chỗ Lý Vân Phong.
Bạch công tử mừng rỡ ra mặt: “Lát nữa chúng ta sẽ tới vùng hải vực phía đông tầm bảo, nếu có thu hoạch, nhất định sẽ không quên ân chỉ điểm của Thẩm huynh.”
“Vân Phong huynh đã nói với Bạch mỗ về quy định của Thẩm huynh rồi, thần giáo Năm Năm, Bạch mỗ hiểu.”
Dứt lời, Bạch công tử nghịch ngợm nháy nháy mắt.
Thẩm Thiên vẫn mỉm cười. Cơ duyên vốn có của bốn người này cộng thêm có bổn Thánh tử chỉ điểm, hẳn là tám chín phần mười ăn chắc rồi.
Lại thêm một đợt khí vận nhập kho nữa. Quả thật là đắc ý.
Nhưng nghe đến tên “Thần giáo Năm Năm” kia, sắc mặt Thẩm Thiên đen lại.
Rốt cuộc đám hỗn trướng Lưu Thái Ất và Lý Vân Phong kia nói gì với bên ngoài? Sao lại truyền tới cả Bắc Hải thế này?
Cái gì mà Thần giáo Năm Năm?
Cái này gọi là Tiên Sư Giáo, đã được tẩy trắng sạch sẽ rồi cơ mà!
Cứ như thể Thẩm mỗ nói cho các ngươi biết cơ duyên của các ngươi ở đâu là vì tham tiền của các ngươi vậy.
Đây là bôi đen người trong sạch một cách trắng trợn mà!
Quá tổn thương người ta!
Lúc đầu Thẩm mỗ cũng không định lấy tiền, nhưng các ngươi nói chuyện làm tổn thương người khác như vậy, đã thế Thẩm mỗ không từ chối khoản thù lao này nữa!
Hừ!
Đây là phí danh dự của Thẩm mỗ!

Sau một hồi chuyện trò cười đùa uống rượu ăn uống, mọi người chia nhau hành động.
Tứ đại công tử và Ngọc Biên Tiên thực lực yếu hơn, chuyển ra vòng ngoài Hỗn Độn Tinh đảo thí luyện, mà Tề Thiếu Huyền, Thẩm Thiên cùng Ngao Ô thì tiếp tục thâm nhập vào sâu hơn.
Ừm, đáng lẽ với thực lực của mình thì Ngao Ô cũng phải rời đi, trả lại cho Thẩm Thiên và Tề Thiếu Huyền thế giới riêng của hai người.
Nhưng Ngao Ô khiến người ta không chịu nổi kia lại có thể cho Thẩm Thiên và Tề Thiếu Huyền cưỡi!
Cả Thẩm Thiên và Tề Thiếu Huyền đều tu luyện Chân Long đế kinh, đều có thể phối hợp với Ngao Ô thi triển thủ đoạn liên kích, chiến lực tăng cao.
Trong đó, Thẩm Thiên thì không vấn đề gì, dù sao thủ đoạn mạnh nhất của hắn cũng không phải Chân Long đế kinh.
Nhưng nếu Tề Thiếu Huyền và Ngao Ô liên thủ, chiến lực có thể tăng thêm mấy phần, đây là nguyên nhân tu vi của Ngao Ô quá yếu.
Nếu Ngao Ô cũng đột phá được cảnh giới Niết Bàn, đồng cấp với Tề Thiếu huyền, vậy hai người liên thủ có thể phát huy ra chiến lực gấp mấy lần, không gì sánh được.
Bởi vậy, tạm thời y ở bên cạnh Tề Thiếu Huyền tương đối phù hợp.
Sau khi tách năm vị đồng bạn ra, Thẩm Thiên, Tề Thiếu Huyền, Ngao Ô, tính cơ động của tổ hợp hai người một rồng này càng cao.
Bọn họ một đường xông xáo trong Hỗn Độn hải vực, trên đường cũng gặp một vài hải thú cường đại tấn công.
Trong đó có dị thú của Hỗn Độn hải vực, còn cả dị thú vốn là thiên kiêu bên ngoài bị hỗn độn đại trận nguyền rủa biến thành, nhưng đều có một đặc điểm chung, là thực lực cực kỳ mạnh.
Phàm là sinh linh sinh tồn được ở nơi sâu trong Hỗn Độn hải vực, thực lực sẽ không dưới cảnh giới Tôn Giả.
Trên cơ bản đều là Tôn Giả cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu cực mạnh, có thể so với mấy vị Tôn Giả cảnh đỉnh phong bên ngoài liên thủ.
Có đôi khi đám hung thú này còn liên thủ vây công ba người, mang đến áp lực trước nay chưa từng có.
Dù là Tề Thiều Huyền cùng Ngao Ô liên thủ thi triển bí kỹ long kỵ cũng mấy lần suýt gặp rủi ro, may mà có Thẩm Thiên ở bên cạnh áp trận.
Điều này cũng khiến cho Tề Thiếu Huyền và Ngao Ô càng thêm tâm phục khẩu phục sức chiến đấu của Thẩm Thiên.
Dù sao, khi con hàng này bộc phát có thể một kiếm giết gọn dị thú đã bước nửa chân vào Hóa Thần kỳ, lợi hại đến mức không có bằng hữu.
Chiêu kia như ngân hà từ cửu thiên trút xuống, như kiếm quyết trích tiên nơi ngoại vực, cho dù Tề Thiếu Huyền đã từng thấy không chỉ một lần.
Nhưng mỗi lần Thẩm Thiên thi triển vẫn khiến cho y rung động, kinh diễm, si mê.
Điều này khiến cho Tề Thiếu Huyền càng thêm chấp nhất với Thẩm Thiên. Đây mới là tấm gương trên con đường tu tiên của y.
Chỉ cần kiên định đuổi theo Thẩm huynh, cố gắng thu nhỏ chênh lệch với hắn.
Một thời gian nữa, nhất định Tề mỗ có thể trở thành thiên hạ đệ nhất.
Ừm, là “thiên” trong Thẩm Thiên.

Thẩm Thiên không biết sau khi bọn họ rời đảo Côn Bằng mấy ngày cũng có một đội thí luyện giả khác tới đảo Côn Bằng.
Đoàn người này chính là Côn Minh, Ngạc Thông Thiên và Bích Huyền Thanh.
Bọn họ đều là thế lực không hòa hợp với đảo Hắc Long ở Bắc Hải, do Thái Hư Côn tộc đứng đầu.
Côn Minh ở Niết Bàn cảnh đỉnh phong, là đội trưởng đội thí luyện lần này, cũng là người có chiến lực mạnh nhất.
“Tòa đảo này nhìn rất không tệ, khí tức hỗn độn nồng đậm vô cùng, xem ra có cơ duyên lớn ở đây. Chúng ta chọn tòa đảo này đi!”
Ngạc Thông Thiên thỏa mãn nhìn tòa đảo, đề nghị với Côn Minh.
Nên nhớ, dù trong Hỗn Độn hải vực có rất nhiều tinh đảo, nhưng có một phần huyễn thuật ẩn chứa trong đại trận.
Nơi nào khí tức hỗn độn càng nồng đậm, cơ duyên ẩn chứa trong đó càng lớn.
Đại đa số thiên kiêu rất khó tìm được hòn đảo có khí tức hỗn độn nồng đậm như thế này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất