Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 635: Đệ nhất thiên hạ này, trong lòng chua xót quá đi

Chương 635: Đệ nhất thiên hạ này, trong lòng chua xót quá đi
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­
"Thiên Nhi, dâng trà!"
Giọng của Thần Tiêu thánh chủ lãnh đạm, lại khiến trong mắt những thánh nhân kia lóe ra ánh sáng mong đợi.
Rất nhanh đã có thánh giả nở nụ cười ấm áp đứng dậy, trong mắt ông ta lộ ra vẻ hơi xót ruột, lấy một tấm gương từ trong ngực ra.
Vị thánh giả đó đưa gương cho Thẩm Thiên: "Nghe danh Thần Tiêu thánh tử phong tư tuyệt thế, thiên phú tuyệt thế, lại là đứa con được số mệnh chiếu cố đã lâu, hôm nay vừa gặp quả nhiên danh bất hư truyền."
"Đây là thánh khí "Huyền Quang Kính", bên trong chứa Thái Ất Huyền Thanh Tử Quang, vừa công vừa thủ, tặng cho thánh tử làm quà gặp mặt!"
Thánh khí làm quà gặp mặt?
Khi lời nói của vị thánh giả kia vang lên, tất cả hậu bối xung quanh đều hít một hơi khí lạnh.
Phải biết kia là thánh khí đấy, rất nhiều tồn tại cấp thiên tôn đều không có thánh khí bên người, giá trị của nó đủ khiến đại đa số tồn tại cấp thiên tôn đỏ con mắt.
Ngay cả lá trà ngộ đạo màu bạc, ngày thường định giá cũng chỉ ngang với một món thánh khí, vị thánh giả này lại chịu mang thánh khí ra làm quà gặp mặt tặng Thẩm Thiên, thật là khiến người ta rung động.
Ngay cả bản thân Thẩm Thiên lúc này cũng hơi bối rối.
Không phải nói một cái lá cây mới có giá trị bằng một món thánh khí hay sao? Sao bây giờ vị tiền bối này uống ly trà đã trực tiếp tặng một món?
Vì lá trà này phù hợp với đế bia truyền đạo hay sao? Cái này cũng quá xa xỉ rồi!
"Tiền bối quá khen, thánh khí này vô cùng quý giá, Thẩm mỗ quả thực thẹn không dám nhận."
"Thánh tử khiêm nhường rồi, ngươi dung mạo tuyệt thế, Huyền Quang Kính tặng cho ngươi cho dù không có tác dụng đánh giết, ngày thường thưởng thức dung nhan anh tuấn của mình cũng tốt mà."
"Tiền bối, thật sự không cần đâu!"
"Thánh tử hãy nhận lấy đi!"
"Tiền bối, ngài không nên như vậy!"
"Chẳng lẽ thánh tử không coi trọng cái gương này của bổn tọa, hay là không coi trọng bổn toạ!"
"Chuyện này... Ai, nếu tiền bối ưu ái như thế, vãn bối đành xấu hổ mà nhận lấy, mời tiền bối uống trà."
Thẩm Thiên vội vàng rót một ly trà ngộ đạo màu bạc từ trong ấm ra, cung kính đưa tới trước mặt vị thánh giả kia.
Những thánh giả khác thấy một màn trước mắt, trực tiếp ngu người luôn!
"Khốn kiếp, lại trực tiếp tặng thánh khí, đây không phải là nâng giá trà hay sao!"
"Tên đó mới đầu đã tặng thánh khí, nếu bổn tọa không tặng thánh khí há chẳng phải mất hết thể diện?"
"Mất thể diện ngược lại là chuyện nhỏ, vấn đề là một chiếc lá trà ngộ đạo cũng chỉ có thể pha ra chút nước trà như vậy, nếu không tặng thánh khí, không được chia nước trà thì làm sao đây?"
"Tử Phủ thánh chủ chó chết, Tử Phủ thánh địa gần đây không phải không ưa Thần Tiêu thánh địa hay sao? Sao lão ta lại nhảy ra phối hợp với Thần Tiêu thánh chủ?"
"m mưu, đây tuyệt đối là âm mưu trần trụi!"
...
Lúc này trong lòng tất cả thánh giả đều điên cuồng chửi mẹ, thậm chí ngay cả Tề Thiếu Huyền bên cạnh Tử Phủ thánh chủ lúc này cũng hơi hoài nghi nhân sinh.
Từ khi nào sư tôn giàu có như vậy, không phải ông ấy vẫn luôn khóc than nghèo với bổn thánh tử hay sao?
Ông ấy nói thánh địa cằn cỗi không có bảo bối, bảo bổn thánh tử không có việc gì thì đi ra ngoài xông pha nhiều vào.
Ông ấy nói sư phụ cho chỉ là bối cảnh, mình đánh chiếm gây dựng lên mới là giang sơn!
Bổn thánh tử còn tin chắc không nghi ngờ, hơn nữa một mực coi đó là lời răn dạy sư tôn khích lệ mình, ngày ngày thức dậy đều đọc hai lần.
Những năm gần đây, vì tìm bảo vật giúp Tử Phủ thánh địa lớn mạnh hơn, ngài biết bổn thánh tử đã cực khổ thế nào không?
Bây giờ thì sao!
Ta, Tề Thiếu Huyền, đồ đệ ruột của ngài còn chưa có thánh khí.
Bây giờ ngài tiện tay lôi một món thánh khí ra làm quà gặp mặt tặng Thẩm huynh? Đây là ý gì!
Đệ nhất thiên hạ này cũng làm lòng người ta chua xót quá đi mất thôi!
Không nhắc tới lúc này người xung quanh đang đau lòng cỡ nào, chí ít khi Tử Phủ Thánh chủ đón lấy ngộ đạo trà thì ánh mắt đã nóng rực.
Ông ta nhẹ nhàng ngửi ngửi hương trà, chỉ cảm thấy tâm thần tươi sáng thanh tịnh, cả thánh hồn cũng trở nên trong suốt, rất nhiều nan đề khi tu hành trước kia đều được giải quyết dễ dàng chỉ trong chốc lát.
Cho dù không gặp vị truyền đạo đế bia này, chỉ dựa vào hiệu quả này của chén trà ngộ đạo, Tử Phủ Thánh chủ đã có thể tiến hành bế quan sâu một lần, nhanh chóng tăng tiến tu vi.
Điều này cũng khiến cũng khiến cho Tứ Phủ Thánh chủ vốn vẫn tiếc của tới đau lòng vì Thẩm Thiên đã tiêu tán không ít chỉ trong phút chốc.
Dù sao, với tồn tại đẳng cấp như Thánh chủ, mặc dù Thánh khí trân quý thật đấy, nhưng nhiều hơn hay ít đi một hai kiện cũng không ảnh hưởng nhiều đến thực lực.
Còn ngộ đạo trà, mặc dù là tiêu phẩm, nhưng có thể tăng cường thực lực cho bản thân.
Được hay mất, chỉ có ông ta là rõ.
Hiện giờ nếu Tử Phủ Thánh chủ đã đứng trước truyền đạo đế bia, giá trị của lá trà kim ô ngộ đạo này chắc chắn có thể tăng lên mấy lần, thậm chí mấy chục lần ấy.
Dù sao đây cũng là thái dương đế kinh, nếu thực sự có thể lĩnh ngộ ra tinh yếu hạch tâm, một hai kiện Thánh khí không thể so với giá trị này, thậm chí mười mấy món Thánh khí cũng không sánh nổi!
“Không hổ là ngộ đạo trà cấp ngân huy, quả nhiên trà này chỉ tiên giới mới có, nhân gian nào được nếm mấy lần?”
“Thơm. Thật là thơm!”
Tử Phủ Thánh chủ nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, chép chép miệng.
Trong chốc lát, thánh quang vô tận từ trong cơ thể Tử Phủ Thánh chủ bắn ra mãnh liệt, nhuộm nửa bầu trời thành sắc tím.
Trong hư không ẩn ẩn có tiếng tụng kinh vang vọng, siêu phàm thoát tục. Đó là đạo pháp sở tu của Tử Phủ Thánh chủ hiển hóa, trời người hợp nhất!
“Các vị đạo hữu, trong lòng bổn tọa đang cố vô tận cảm ngộ, ta đi ngộ đạo. Thất lễ.”
Dứt lời, Tử Phủ Thánh chủ uống một hơi cạn sạch nước trà trong chén, đi thẳng tới truyền đạo đế bia.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất