Chương 102: Thanh Loan muốn ở bên người đại ca mãi
Chương 102: Thanh Loan muốn ở bên người đại ca mãi Lão giả tức giận tới mức nói tục không ngừng, ánh mắt của hắn nhìn sang những thị vệ trong tộc trước mặt mình rồi bắt đầu chửi mắng.
“Vâng, vâng, vâng!”
Hai tên thị vệ người rắn liên tục đáp với vẻ mặt đầy khẩn trương, lão giả trước mắt này chính là Đại Trưởng Lão với uy danh hiển hách đó.
Có thể nói trong những năm gần đây thì Đại Trưởng Lão chính là một trong những tồn tại tối cao trong Thôn Thiên Mãng Tộc, hắn nhất ngôn cửu đỉnh, nếu như có bất kỳ ai dám không tuân theo mệnh lệnh thì chắc chắn sẽ bị ném vào hầm chứa vạn ưng, bị vô số ưng mổ tới chết.
À không, loại cảm giác này có thể nói là sống không bằng chết,
Không nên cho rằng Đại Trưởng Lão bọn hắn sẽ nhân từ mà buông tha cho bọn hắn, đã có không ít người trong tộc đã từng bị vị Đại Trưởng Lão trước mắt này ném vào hầm vạn ưng rồi, dựa theo lời của những vị đồng bào hay canh giữ ở nơi đó cho biết thì dù có chết bọn hắn cũng không dám đi vào nơi đó.
Loại đau khổ này nếu như chưa từng trực tiếp cảm nhận thì chắc chắn sẽ không thể nào thấu hiểu được, chỉ cần nghe tiếng kêu rên của nạn nhân thôi thì cũng run cả da đầu, khí huyết quay cuồng, vô số hình tượng kinh khủng được hình thành trong đầu.
“Đi nhanh lên đi.”
Thanh Thận nhìn sang hai tên hộ vệ của tiểu tôn tử Thanh Kiêu mình với ánh mắt âm trầm.
Theo hắn thì hai tên hộ vệ với tội danh hộ chủ bất lợi này phải được ném vào hầm chứa vạn ưng mới có thể tạ tội và lắng lại lửa giận của mình.
Mấy ngày sau thì không cần biết tiểu tôn tử Thanh Kiêu của mình có chịu thương tổn gì hay không nhưng mà chắc chắn hắn sẽ giết hết đám hộ vệ này để thay một loạt hộ vệ khác lên.
Những gia hỏa vô dụng này giữ lại thì có ích gì chứ? Đi theo chủ nhân cũng không xong.
Nuôi bọn hắn tốn cơm.
“Ca ca, ngươi không muốn ở lại đây thêm một chút sao?”
Một mỹ thiếu nữ với tướng mạo thanh thuần, nhan sắc tuyệt mỹ nhìn sang Thanh Hoa với vẻ mặt bất an, nàng đương nhiên không phải là đồ ngốc, tự nhiên ca ca lại bắt mình đi tìm tôn nữ của Ngũ Trưởng Lão để chơi và ở yên nơi đó thì nàng không cần nghĩ cũng biết rõ ca ca đang gặp phải một phiền toái cực lớn.
Mỹ thiếu nữ này có tướng mạo thanh thuần cùng gương mặt tuyệt mỹ, khí chất thì vô cùng nhẹ nhàng, quả thật là một nữ tử khiến cho bất kỳ nam nhân nào cũng muốn bảo hộ.
Nàng thân là muội muội nhưng trong khoảng thời gian này lại không thể làm gì để giúp ca ca cả, dù hắn đã rất cố gắng giấu diếm nhưng qua ánh mắt lo lắng, những lời căn dặn sau này phải nghe lời của Ngũ Trưởng Lão đều đã bán đứng hắn.
Hiện tại nàng cũng không còn nhỏ và dễ lừa như trước, chỉ do Yêu Tộc có quá trình phát dục hơi chậm nên hiện tại nàng chỉ cao tầm một mét sáu mươi tám mà thôi.
“Thanh Loan, những ngày sau có thể ca ca sẽ không ở bên cạnh ngươi được, những ngày mà ca ca không ở bên cạnh thì ngươi nhớ kỹ phải ở gần Thanh Nguyệt!”
Ánh mắt của Thanh Hoa nhìn muội muội với vẻ không nỡ, lão tặc kia thật sự là quá quyết đoán, chỉ một hai ngày ngắn ngủi thôi mà bản thân đã nghe được tin tức y đã phái ra tất cả thị vệ đi tìm tung tích của Thanh Kiêu.
Đoán chừng một khoảng thời gian ngắn sau bọn hắn sẽ có thể tra được tới bản thân mà thôi, dù sao người bên cạnh của Thanh Kiêu cũng có vài người biết rõ lộ trình của y, biết rõ trước khi mất tích thì y đã từng đi tìm bản thân.
Đây chính là một cái cớ hoàn hảo để lão tặc kia có thể danh chính ngôn thuận tiêu diệt mình.
Thế nên dù bị hoài nghi nhưng hắn tuyệt đối không thể thừa nhận được, tuy nhiên phòng ngừa trường hợp lão tặc này thẹn quá hóa giận sau đó trút giận lên muội muội nên hắn mới đưa nàng tới đây để tá túc.
Dù chuyện như vậy không dễ xảy ra nhưng hắn cũng phải suy tính trước tất cả mọi trường hợp, đề phong luôn có chỗ tốt lớn hơn chỗ xấu mà.
“Thanh Loan muốn mãi bên người đại ca, không muốn ca ca bị thương tổn.”
Trong mắt của Thanh Loan hiện tại chứa đầy nước mắt, ca ca của nàng trước tới nay vẫn luôn như thế, không muốn nàng phải chịu bất kỳ ủy khuất nào cả.
Nhưng vì thế nên nàng rất đau lòng khi ca ca cứ gánh chịu mọi thứ một mình như vậy.
“Không có chuyện gì đâu, qua một khoảng thời gian thì tất cả sẽ tốt lên thôi mà!”
Thanh Hoa an ủi muội muội của mình một thoáng dù hiện tại ngay cả bản thân hắn cũng hơi cảm thấy lo lắng.
Nếu như lão giả này liều lĩnh bất chấp tất cả để tiêu diệt bản thân thì hắn chắc chắn sẽ xong.
May mà những năm gần đây y vẫn rất kiêng dè các mối quan hệ mà cha mình kết giao ở ngoài.
Tuy việc những năm nay bản thân cùng muội muội bị chèn ép thì các mối quan hệ của cha sẽ không quan tâm tại nói sao đây cũng là việc riêng của Thôn Thiên Mãng Tộc, chuyện trong tộc sao có thể để người ngoài nhúng tay vào được?
Hơn nữa nếu như bọn hắn muốn nhúng tay thì đánh giá về Thanh Hoa ở trong tộc sẽ chuyến biến xấu đi, việc này khiến hắn rất bị động.
Tuy nhiên Thanh Hoa bị giết thì khác, một khi tính mạng của hắn có nguy hiểm thì các bạn bè mà phụ thân mình kết giao ở ngoài chắc chắn sẽ không ngồi yên không chú ý, nói thế nào thì đó cũng là con của bạn mình, nếu như hắn bị giết mà mình ngồi yên giả vờ không thấy thì quả thật là quá mất mặt.
“Được rồi, ca ca nhất định phải giữ gìn an toàn.”
Thanh Loan dùng bàn tay trắng nõn của mình để xoa nước mắt, nàng nhìn người ca ca đã chiếu cố mình từ nhỏ tới lớn bằng ánh mắt đao lòng.
Nếu như ca ca của nàng có mệnh hệ gì thì không biết nàng sẽ sống tiếp ra sao đây.
“Được rồi, ta phải đi ngay, nhớ kỹ là phải ở kế bên Thanh Nguyệt mới được đó.”
Thanh Hoa lại tiếp tục quay sang dặn dò muội muội của mình, hắn rất sợ tiểu muội muội này của mình lơ đãng sau đó bị thế lực của Đại Trưởng Lão bắt lấy, hắn không thể gánh chịu hậu quả to lớn như thế được.
Thanh Hoa híp mắt nhìn về phía xa, hắn biết rõ Ngũ Trưởng Lão cũng đang ở chỗ này nhưng y chỉ muốn quan sát ở một nơi gần đó.
Ánh mắt vừa rồi của hắn là nhờ Ngũ Trưởng Lão chiếu cố muội muội của mình.