Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 343: Toái Giới Thần Phù

Chương 343: Toái Giới Thần Phù

Chương 343: Toái Giới Thần Phù Nội tâm hắn vốn là một người cực kỳ cao ngạo, Loạn Không này không những có suy nghĩ muốn phi lễ với Tinh Nguyệt, thậm chí vừa nãy còn muốn giết người cướp bảo.
Hơn nữa thương thế hiện giờ của hắn chính là do Loạn Không này gây nên.
Vương Đằng không muốn mượn tay người khác để đánh bại và giết chết Loạn Không.
Huống chi Vương Đằng biết quan hệ giữa bản thân với vị Đạo Tử Cổ Tộc Tần Cửu Ca này không tốt như Loạn Không tưởng tượng.
Tần Cửu Ca và hắn vẫn chưa quen biết nhau được bao lâu.
Tần Cửu Ca còn có ân tình to bằng trời biển đối với hắn.
Vương Đằng không phải là người không biết điều như vậy, nếu như bởi vì chuyện của mình mà khiến Tần Cửu Ca mới quen biết chưa bao lâu phải đích thân ra tay, nói không chừng sẽ khiến người ta chán ghét, như vậy Vương Đằng quả là mất nhiều hơn được.
Hơn nữa Vương Đằng cũng cực kỳ tự tin vào tương lai của bản thân, tự tin rằng mình sẽ mạnh hơn Loạn Không này.
“Như vậy sao được, chẳng phải có lợi cho hắn rồi sao?”
Nét mặt của Tần Cửu Ca hơi khựng lại, nói với Vương Đằng, Vương Đằng không hổ là Khí Vận Thần Tử rất đứng đắn, nếu là Tần Cửu Ca, bất luận là mượn sức của ai, cứ giết Loạn Không trước đã rồi tính.
Đương nhiên cho dù là Vương Đằng có bảo Tần Cửu Ca giết chết Loạn Không ngay lúc này, Tần Cửu Ca cũng sẽ không làm như vậy.
Lời Tần Cửu Ca nói bây giờ cũng chỉ là nói cho Vương Đằng nghe mà thôi.
Hơn nữa quan trọng nhất là khí vận của Khí Vận Thần Tử Loạn Không vô cùng hùng hậu.
Dựa vào đặc tính Khí Vận Thần Tử này của hắn, chưa đợi Tần Cửu Ca ra tay giết hắn, nhất định sẽ có nhân tố không thể kháng cự nào đó xuất hiện và cứu hắn.
Ví dụ một loạt những tình tiết máu chó như là đột nhiên có một cường giả rất mạnh xuất hiện, trước mặt Khí Vận Thần Tử đều rất có khả năng thành hiện thực.
Vương Đằng nghe lời Tần Cửu Ca nói, sự cảm kích trong lòng dành cho Tần Cửu Ca lại càng mãnh liệt hơn.
Đạo Tử bây giờ vẫn còn suy nghĩ cho hắn.
Kết bạn là phải tìm người giống như Tần Cửu Ca vậy.
Đôi mắt của Vương Đằng đột nhiên dừng lại, nhìn vào Luân Hồi Đế Cảnh trong tay của Loạn Không.
Thần sắc hơi lộ vẻ dữ tợn, bản thân hắn hiện tại muốn sau này có thể đích thân giết chết Loạn Không, nhưng không có nghĩa là sẽ để y được lợi.
Cái gương đang tỏa ra thần quang trên tay Loạn Không tuyệt đối là đồ tốt.
“Không giết ngươi, nhưng ta muốn cướp hết bảo vật trong tay ngươi.”
Vương Đằng vùng vẫy đứng dậy, nhìn chằm chằm vào cái gương trên tay Loạn Không, coi bộ rõ ràng là muốn cướp lấy cái gương trong tay Loạn Không.
Sắc mặt Loạn Không phẫn nộ đến cực điểm, đây rõ ràng là chó cậy gần nhà mà.
Bằng không với tu vi Nhân Hoàng Tam Trùng của bản thân cộng thêm chí bảo Luân Hồi Đế Cảnh, còn không thể đè chết được Vương Đằng hay sao.
Loạn Không thấy Vương Đằng đang nhanh chóng xông về phía mình, trong lòng nổi giận đùng đùng.
Bảo vật quan trọng nhất trên người hắn có thể nói chính là Luân Hồi Đế Cảnh.
Cho dù với tu vi của bản thân còn chưa thể phát huy được năng lực của nó, nhưng chỉ dựa vào việc bản thân hiện giờ đã lấy được Luân Hồi Đế Cảnh thì thật sự không có kẻ cùng cảnh giới nào có thể đánh lại được hắn.
“Không được, tuyệt đối không được, Luân Hồi Đế Cảnh tuyệt đối không thể bị cướp mất.”
Loạn Không phẫn nộ hét lên trong lòng, mắt hắn nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, giống như chỉ cần Vương Đằng cướp bảo vật của hắn thì hắn sẽ liều mạng với Vương Đằng đến mức kẻ sống người chết vậy.
Dù gì thì trước khi cướp được bảo vật Loạn Không cũng là một tu sĩ rất mạnh, hắn hiểu rất rõ Luân Hồi Đế Cảnh trong tay mình có giá trị đến mức nào.
“Toái Giới Thần Phù.”
Loạn Không cắn răng, trong ánh mắt lộ vẻ đáng tiếc, chỉ thấy Loạn Không từ trong Nhẫn Trữ Vật của mình lấy ra một tấm cổ phù vẽ đầy những phù ngữ cổ xưa.
Toái Giới Thần Phù này là một trong những bảo vật quý giá mà Loạn Không đã cất giữ rất lâu, được hắn mang theo bên mình xem như là vũ khí bí mật vậy, mãi vẫn không nỡ dùng.
Nhưng mà liên quan đến chuyện được mất bảo vật Luân Hồi Đế Cảnh này, Loạn Không vẫn là không chút do dự mà quyết định sử dụng nó.
Sau khi Loạn Không bóp nát Toái Giới Thần Phù trong tay, sau lưng hắn có một con đường cực kỳ dày và rộng hiện ra, nhân tiện cũng bao lấy Loạn Không vào trong.
“Muốn đi ư, để bảo vật lại!”
Hiện giờ Tần Cửu Ca cảm thấy chỉ cần bản thân đi theo phía sau Vương Đằng thì không cần phải để tâm đến phản phệ mà khí vận của Loạn Không mang đến nữa.
Dù sao thì khí vận trên người Vương Đằng và Loạn Không cũng đang áp chế lẫn nhau.
Tần Cửu Ca nhanh tay nhanh mắt, chính vào lúc Loạn Không sắp sửa lợi dụng Toái Giới Thần Phù để rời khỏi nơi này, hắn lập tức kéo lấy Luân Hồi Đế Cảnh trên người Loạn Không.
Đi theo phía sau Khí Vận Thần Tử cắt rau hẹ sảng khoái như vậy đấy!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất