Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 78 Nữ thần!

Chương 78 Nữ thần!
Hoàng hôn buông xuống.
Sau khi Trương Thắng ăn xong ở căng tin thì nhận được một cuộc điện thoại.
Trong điện thoại có một giọng nói sửng sốt.
“Mẹ nó hóa ra cậu là một sinh viên!”
“Cháu chưa bao giờ nói rằng cháu không phải là một sinh viên...”
“...”
Sau khi nghe Trương Thắng trả lời, đầu dây bên chợt giống như bị kẹt lại, im lặng hồi lâu sau đó vang lên một tràng cười khổ bất đắc dĩ.
Ngay sau đó điện thoại cúp máy.
Năng lượng mới thực sự là xu hướng trong tương lai.
Nhưng năm 2009...
Năm 2009 của thế giới này là thời đại của cuộc khủng hoảng tài chính, tư bản hoảng loạn.
Anh ta bỏ công việc ở trường đại học sau đó chạy ra ngoài lập nghiệp kêu gọi đầu tư, còn là ngành năng lượng mới mà tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, hơn nữa bản thân cũng không phải là chuyên gia đàm phán giỏi.
Ai sẽ bỏ tiền cho bạn?
Bạn thực sự cho rằng đó là một cuốn tiểu thuyết YY thành thị nào đó, bá khí vừa chấn động, tùy ý nói vài câu là tư bản sẽ quỳ xuống đầu tư tiền cho bạn sao?
Tư bản khát máu.
Đối với bọn họ mà nói trao đổi bình đẳng là lỗ vốn, nếu không lột da bạn ra thì đã coi như đã là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn rồi.
Đầu tư vào một thứ gì đó viển vông và một người kém may mắn với rất nhiều nợ nần ư?
Sao có thể được?
Thang Vũ cố chấp...
Chính vì sự cố chấp này mà anh ta có thể nổi bật từ một vùng nông thôn nhỏ vào đầu những năm 1990, thi đậu đại học Yến Kinh, sau khi tốt nghiệp tiến sĩ, anh ta ở lại đại học Yến Kinh để giảng dạy.
Nhưng cũng chính vì sự cố chấp này mà anh ta đã thấy triển vọng tương lai của nguồn năng lượng mới, anh ta bỏ việc và dồn tất cả những gì mình có vào đó, để rồi gia đình tan nát.
Khởi nghiệp...
Không phải là chuyện đơn giản như vậy.
Hiện thực luôn tàn khốc như vậy, chấp nhận hiện thực có thể là một loại cúi đầu, cũng có thể là một loại trưởng thành?
Ai biết được.
Nhưng trên thực tế Thang Vũ còn giỏi hơn những doanh nhân bình thường thất bại trong việc khởi nghiệp.
Anh ta có trình độ học vấn, kỹ năng và một số bạn cùng lớp đã chân thành giúp đỡ anh ta.
Chưa nói tới lãng tử quay đầu, chỉ nói ít nhất cứ đợi làn sóng khủng hoảng tài chính này hoàn toàn qua đi rồi mới nhìn vào tình hình thị trường.
Trương Thắng cất điện thoại vào túi, lơ đãng nhìn lên cảnh hoàng hôn phía xa.
Màu đỏ thẫm treo cao trên bầu trời, ánh hào quang phản chiếu xuống mặt đất nhuộm đỏ một mảng cho mảnh đất này...
Thành phố đại học phương xa người đến người đi, ai cũng như đang tận hưởng khoảng thời gian ngắn ngủi chưa bị tư bản đánh gục, họ mỉm cười thật rạng rỡ.
Cuộc sống vừa yên bình vừa tươi đẹp như vậy khiến Trương Thắng rất thoải mái.
Trương Thắng quan sát một lúc lâu, cho đến khi hoàng hôn buông xuống và mặt đất bắt đầu mờ dần, hắn mới đứng dậy và đi về phía quán cà phê internet ở phía xa.
Tối nay không có tiết học, vì học kỳ vừa mới bắt đầu, các môn tự chọn còn chưa chính thức đưa vào lịch trình nên Trương Thắng có nhiều thời gian hơn, có thể viết thêm mấy chương nữa.
Đôi khi Trương Thắng thực sự cảm thấy mình khá kỳ lạ.
Trong đầu hắn có vô số ý tưởng, xem ra nếu muốn, hắn có thể thử đi đường tắt lộn xộn một chút.
Nhưng...
Với thân phận bây giờ của hắn, bất cứ thứ gì kiếm được tiền nhanh chóng chắc chắn chỉ là một canh bạc.
Tiền đặt cược và vốn liếng của hắn quá nhỏ, nếu lúc này hắn bước vào thị trường tài chính, hắn chỉ có thể tàn nhẫn xé nát nó, hơn nữa, ngoài vốn ra hắn còn phải chấp nhận rủi ro.
Trương Thắng từng thích nhảy múa trên lưỡi dao, lấy đi từng chút vốn ban đầu, tích lũy kinh nghiệm và phát triển hết lần này đến lần khác trong các trò cờ bạc...
Cuối cùng hắn đứng trên đỉnh nhìn xuống tất cả chúng sinh bên dưới, cũng từng bị tố cáo, tuy không đến mức vào tù nhưng hắn vẫn gặp nhiều rắc rối, bị chỉnh đến mức muốn chửi cha mắng mẹ.
Đây là kết quả khi bạn đi đường tắt.
Sau khi đi đến quán cà phê internet, Trương Thắng ngồi ở tư thế quen thuộc, bật máy tính và đăng nhập vào hậu trường của “mạng Tiếng Trung Khải Minh”.
Trương Thắng không có nhiều hy vọng vào “Phá Vỡ Bầu Trời”.
“Phá Vỡ Bầu Trời” đã nằm ngoài bảng xếp hạng ngày hôm nay.
Sau khi rơi khỏi danh sách, nhất định sẽ là một cuộc hành trình cô đơn, khi kết thúc hành trình, hắn chỉ có thể nhận được một vài tràng pháo tay và cổ vũ rải rác.
Nhưng một câu chuyện trước sau gì cũng phải có mở đầu và kết thúc.
Có lời giải thích cho bản thân coi như sự trưởng thành và đó cũng có lời giải thích cho độc giả.
Hắn vốn tưởng rằng sau khi ký hợp đồng, hậu trường vẫn sẽ trống rỗng, gì cũng không có, hắn giống như thường ngày nhìn bộ sưu tập và bình luận là tốt rồi nhưng mà hắn lại không ngờ hậu trường lại hiện ra một tin tức đề cử.
Hắn hơi ngạc nhiên...
Trong ấn tượng của hắn, có vẻ như Kỳ Lân đã phải chịu rất nhiều áp lực nhưng không ai ngờ rằng anh ta lại thực sự xin tiến cử hắn.
Trương Thắng dựa theo tin tức đề cử xem vị trí đề cử một chút.
Chẳng những được đề cử mà vị trí đề cử cũng không tệ lắm, rất dễ thấy, đồng thời do hưởng lợi từ quan hệ đề cử vị trí mà số liệu của “Phá Vỡ Bầu Trời” đang tăng vọt.
Nhìn số liệu tăng vọt, số lượng khen thưởng và phiếu đề cử ngày càng tăng, Trương Thắng vẫn bình tĩnh như trước.
Trong một quán cà phê internet...
Hắn tiếp tục viết trong im lặng.
Mặc dù hắn có một máy tính xách tay.
Nhưng...
Ở ký túc xá thì không tiện lắm.
Vẫn quen ở quán cà phê internet hơn.
Chà, sau khi nhận được khoản tiền nhuận bút đầu tiên, hay là xem xét đến việc thuê một căn phòng?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất