Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 226: Hai Chọn Một

Chương 226: Hai Chọn Một

Bóng người Lệ Thiên Nhận xuất hiện trước mặt, biểu cảm vừa kinh ngạc vừa nghiêm túc. Hắn ta lúc này cực kì tàn tạ, toàn thân trên dưới là bụi đất, thương tích chi chít, máu dính khắp người.
“Rốt cuộc ngươi là kẻ nào!”
Cố Thanh Phong không thèm trả lời, mà cười tà ác nói: “Không phải ngươi nói đừng ép ngươi phải ra tay sao? Bây giờ ta ép ngươi rồi đó, ngươi làm được gì đây?”
Sắc mặt của Lệ Thiên Nhận lại càng thêm trầm xuống, thâm độc hơn: “Ngươi mau buông các cô ấy ra!”
“Khà khà khà…người muốn ta buông tha cho hai ả sao? Được thôi, vậy chúng ta chơi một trò chơi đi, hai chọn một, hai ả này ta chỉ có thể tha cho một người, ngự tỷ hay là loli đây? Quyền lựa chọn trong tay ngươi, ta đếm tới ba, nếu như quá thời gian, thì cả hai ả đều phải chết.”
Cố Thanh Phong gian tà cười bắt đầu đếm ngược: “Một…”
Sắc mặt Lệ Thiên Nhận lộ ra vẻ giận dữ không thể khống chế được nữa, hắn ta rất muốn nhào lên phía trước, nhưng nhìn hai mạng người còn nằm trong tay Cố Thanh Phong, hắn ta lại đành gồng mình lên đè xuống cơn giận của mình.
“Hai…”
“Ta chọn Lý Tiểu Thuý!”
!~
“Ố?” Trong mắt Cố Thanh Phong chớp hiện lên một tia ngạc nhiên: “Lolli sao? Nếu là ta ta nhất định sẽ chọn con hồ ly tinh này, được thôi, cà rốt hàng chay mỗi người một sở thích, cho ngươi.”
Nói xong, Cố Thanh Phong liền ném Khưu Tiểu Thuý sang đó, Lệ Thiên Nhận vội vàng lao lên ôm lấy.
“Ê, tiểu hồ ly, ngươi bị người ta bỏ rơi rồi, có gì muốn trăn trối nữa hay không?”
Giọng nói của Cố Thanh Phong vừa dứt, liền có ngay dị biến xảy ra.
Chỉ thấy cơ thể của Lệ Thiên Nhận cùng Khưu Tiểu Thuý toả ra ánh sáng chói loá xoá hết bóng tối đêm nay, hai người biến thành hai bóng người ánh sáng.
Sau đó, cảnh khiến cho Cố Thanh Phong phải bất ngờ đã xuất hiện.
Hai người này vậy mà lại chầm chậm hợp lại thành một với nhau.
“Vãi beep! Người Saiya hợp thể hả?”
Chớp mắt, ánh sáng tan đi, không thấy Khưu Tiểu Thuý đâu nữa, chỉ còn lại mình Lệ Thiên Nhận giữa đời.
Hắn ta vốn thoi thóp yếu đuối mình đầy vết thương vậy mà vào lúc này khí tức liền bắt đầu bạo phát, tăng lên liên tục!
Tông sư Thất trùng, Bát trùng, Cửu trùng…Đại tông sư bán bộ Hoá Long!
“Cảm giác không cần phải khống chế giấu đi thực lực của mình thật không tệ.” Lệ Thiên Nhận lành lùng nói.
“Cố Thanh Phong, ta thừa nhận, là ta coi thường ngươi rồi, vốn tưởng rằng sức mạnh của ngươi cũng chỉ ngang với tông sư thông thường thôi, nhưng không ngờ ngươi đã đạt tới cấp độ Đại tông sư rồi. Có điều chỉ đành dừng ở đây thôi, ngươi chỉ là một đại tông sư dùng máu thịt hoá thành, còn ta, mới là Đại Tông sư hàng thật giá thật! Bây giờ ngươi buông cô ấy ra, mọi chuyện mới có hướng hoãn hồi.”
“Tiểu Lệ à, ngươi huênh hoang quá rồi, chắc không phải vừa nãy ngươi thực sự cho rằng ta đã ra tay hết sức rồi đấy chứ?” Cố Thanh Phong cợt nhả nói.
“Ta chỉ sợ mới đó đã đánh chết ngươi, nên mới ra tay có một phần công lực thôi.”
“Hư, thùng rỗng kêu to.” Rõ ràng Lệ Thiên Nhận không tin lời Cố Thanh Phong, trong thế giới quan của hắn ta, tự mình tu điên tu khùng đến cấp bậc Tông sư thì được, nhưng đến mức Hóa Long, tuyệt đối là không thể nào!
“Ầy, là sai lầm của ta, khiến ngươi hiểu nhầm khuôn mặt đáng thương của ta thành kẻ yếu đuối, có điều ngươi có một câu rất hay, đó chính là…cảm giác không cần phải che giấu thực lực của mình nữa thực sự rất tuyệt!”
Lời này vừa nói dứt.
Đùng!
Một linh thể uy nghiêm hình rồng to lớn đến mức khó lòng tưởng tượng được bùng phát từ trên người Cố Thanh Phong, bay thẳng lên trời xanh.
Vân mây trên trời đột ngột đổi sắc, vô số áng mây như bị gió điên cuồng giằng xé, thành những mớ vụn nát.
Sức mạnh trấn áp kia gần như hiện thành thực thể, dùng Cố Thanh Phong làm trung tâm, dưới chân hắn lập tức sụp xuống, mặt đất không ngừng sinh ra những màng tơ nhện lấp đầy lỗ hổng rộng cả ngàn dặm!
Những làn khí cuồn cuộn như thuỷ triều trào lên, dâng lên phủ khắp bốn phía.
Khắp nơi nó lướt qua, cây cối tứ phía như bị không khí làm nổ tung, bay tán loạn mọi nơi.
Cố Thanh Phong tiện tay vứt Hồ ly tinh sang một bên, sau đó khởi động khớp tay vài vòng, sau đó mặt mũi lạnh lùng đi về phía Lệ Thiên Nhận.
“Không…không thể nào! Loại uy lực của linh hồn thế này…cho dù là trên cả Đại Tông sư cũng không bằng, rốt cuộc ngươi là thứ gì vậy!”
Con ngươi Lệ Thiên Nhận lúc này như rã ra, toàn thân run rẩy, lông tóc trên người đều dựng đứng cả lên, mồ hôi không ngừng túa ra từ trán.
Khuôn mặt của hắn ta vì kinh ngạc mà méo mó đến cùng cực, bởi vậy mà cũng không thể thể hiện ra biểu cảm gì nữa, đồng tử của hắn ta cũng như bị chấn động, không ngừng co rút.
Nỗi sợ hãi như con virus không ngừng bò khắp người hắn ta, hắn ta muốn chạy trốn, nhưng lại chạy không nổi.
Bởi vì bắp thịt toàn thân hình như đã mất đi hết tri giác, ngoài trừ run rẩy, không còn phản ứng thêm được gì khác nữa.
Chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn Cố Thanh Phong càng ngày càng đến gần, bóng hắn phản chiếu qua đồng tử mỗi ngày một lớn hơn.
Cố Thanh Phong càng đến gần, loại áp bức khiến người ta khiếp sợ giống như cả toà núi Thái Sơn đàng đè nặng trên người Lệ Thiên Nhận, ép đến mức cổ của hắn ta không gắng gượng nổi nữa, đành cúi đầu phục tùng, nặng đến độ khiến đầu gối của hắn ta cũng phải cong xuống, quỳ rạp dưới nền đất.
Lệ Thiên Nhận không ngóc nổi đầu lên đành nhìn chằm chằm xuống mặt đất, chầm chậm, có một đôi chân xuất hiện trước tầm mắt của hắn ta.
Những viên sỏi đá dưới mặt đất vì sự xuất hiện của hắn mà không ngừng rung lắc, nảy lên không trung cách mặt đất khoảng một thước, sau đó vụt vụt vài tiếng hoá thành bột mịn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất