Chương 228: Các Ngươi Làm Như Vậy Khiến Ta Trông Giống Phản Diện Lắm! (2)
“Ngươi buông chàng ra trước đã! Chỉ cần ngươi buông tha cho chàng, ta sẽ nói ngươi nghe liền.” Hồ ly tinh thấy Cố Thanh Phong cuối cùng cũng buông lỏng, liền vội vàng đưa ra yêu cầu. “Khà khà khà…tiểu hồ ly, xem ra ngươi vẫn chưa hiểu rõ tình hình hiện tại ha, nếu ngươi không định nói, vậy thì ta sẽ đứng trước mặt ngươi, từng chút từng chút một xử hắn ta…”
“Không! Nếu ngươi động đến một cọng lông của chàng, ta sẽ lập tức tự cắt đứt tâm mạch của mình, khiến ngươi vĩnh viễn không có được bí mật của thần nữa!” Sau khi Hồ ly tinh uy hiếp xong, liền lập tức dùng giọng điệu mềm mỏng xuống.
“Giữa chúng ta căn bản không có huyết hận thâm thù gì cả, lí do Lệ Thiên Nhận muốn được sánh ngang vương cũng chỉ vì muốn thay tổ tiên mình chứng minh trong sạch, rồi để báo thù mà thôi, từ đầu đến cuối chàng chưa hề nghĩ đến việc hại ngươi, thậm chí còn từng nói sau khi báo thù xong sẽ bù đắp cho những tổn hại của ngươi, bây giờ bọn ta thua rồi, ta bằng lòng dùng bí mật thành thần cùng những bảo vật của Hồ tộc để bù đắp cho những gì ngươi đã mất, chỉ cầu xin ngươi tha cho chàng!”
Cố Thanh Phong nghe đến đấy, chỉ quan tâm đến đúng một điểm.
Chứng minh trong sạch cho tổ tiên?!
“Hắn ta cũng là hậu nhân của Khưu Ngọc Long hả?” Cố Thanh Phong ngạc nhiên nói.
“Không sai, chàng là hậu nhân của Đan vương.”
Lúc này Cố Thanh Phong hoàn toàn bị đờ ra luôn, thì ra tên nhóc nhà ngươi con mịe nó tên là Khưu Thiên Nhận à! Khưu Thiên Nhận…Cừu Thiên Nhận?!
Vãi lờ! Tên hay quá ha!
Quả nhiên ngươi mới là phản diện.
“Nói chính xác hơn, hậu nhân của Đan vương chỉ còn lại một mình chàng.”
“Vậy Khưu Tiểu Thuý thì sao?”
“Đó là phân thân bằng xương bằng thịt của chàng, do chàng sử dụng bí thuật tách linh hồn và cơ thể của mình ra để nuôi dưỡng thành.”
“Oẹ…”
Cố Thanh Phong đột nhiên cảm thấy dạ dày mình đang nhảy sập sình, lần trước có cảm giác này là vào lúc gặp phải Ảnh yêu.
Hắn nhớ tới cảnh lúc hắn còn trong mật cảnh Ngọc Long còn trêu chọc Khưu Tiểu Thuý…oẹ…
Hỏi làm sao đột nhiên Lệ Thiên Nhận lại bị trọng thương, thì ra là do phân thân từ cơ thể hắn ra.
“Clm có phải ngươi bị bệnh nặng lắm rồi không? Làm một phân thân bằng thịt mắc gì đổi giới tính nữ luôn vậy?” Cố Thanh Phong nhìn Lệ Thiên Nhận bằng ánh mắt giận dữ.
Thoát kiếp trong gang tấc vậy, Lệ Thiên Nhận cũng không tránh được cảm giác có chút ngượng ngùng, hắn ta nghiêng mặt đi, tránh ánh mắt của Cố Thanh Phong.
Lúc này, Hồ ly tinh giải thích nói: “Chàng cũng là bất đắc dĩ bị ép thôi, bởi vì khoảng thời gian trước đột nhiên xuất hiện một ông thần đạp Ngọc Long bí cảnh một cái, khiến cho bí cảnh vốn còn một năm nữa mới khởi động lại mở ra sớm. Thuật phân thân bằng thịt là cấm thuật thượng cổ, cần phải bồi dưỡng trong một thời gian dài, chàng vốn muốn nuôi dưỡng một phân thân nam giới, nhưng vì không đủ thời gian, còn đang bị thương nên chỉ đành cái nào dễ thì làm cái đó, xương cốt của nữ nhẹ hơn của nam, cũng cần ít máu thịt hơn, cho nên mới…”
Thì ra là vậy.
Cố Thanh Phong hiểu ra, hỏi sao Khưu Tiểu Thuý thấp như vậy, còn không có vòng một vòng ba gì hết, lại còn đầu tóc bạc phơ, thì ra là hàng thủ công bị ăn bớt nguyên liệu.
“Sợ là không phải chỉ vì xương cốt nhẹ hơn đâu ha, nếu như nữ nhân không tính vóc dáng, vẻ ngoài còn ít hơn nam nhân hai cục thịt nữa cơ.”
Hồ ly tinh mặt nghệch ra, nhất thời trong đầu không kịp bắt được đài.
Khoảng một lúc sau, có vẻ như nàng ta đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, mặt vốn đã đỏ sẵn bây giờ lại càng đỏ hơn.
“Cho nên, ngươi có thể tha cho chàng được không?” Hồ ly tinh lại thảm thiết cầu xin lần nữa.
“Rất tiếc, không thể.”
“Tại sao chứ?!” Hồ ly tinh lộ ra vẻ không thể tin được nói: “Giữa hai người các ngươi không có thâm thù đại hận gì, chàng trước giờ chưa từng nghĩ đến hại ngươi, hơn nữa chỉ cần ngươi bỏ qua cho chàng, liền có thể lấy được bảo vật của Hồ tộc cùng bí mật thành thần, những thứ này lẽ nào còn chưa đủ sao?”
“Bởi vì ta ghét nhất việc người khác lừa ta! Trên thế gian này người dám lừa ta đều chết hết rồi! Hắn ta cũng không thể thoát tội.”
Ấy đợi chút!
Hình như vẫn còn một tên lừa ta ác nhất vẫn chưa chết thì phải…Bồ yêu!
À đúng rồi, Bồ yêu không tính là người, vậy thì không sao.
“Chỉ vì lừa ngươi thôi mà nhất định phải chết sao?”
“Ừa!”
Bỗng nhiên mặt Hồ ly tinh xám như tro tàn, nhưng nàng ta vẫn không muốn từ bỏ: “Chỉ cần ngươi tha cho chàng, bất kể là chuyện gì ta cũng đồng ý với ngươi, ngươi không phải thích đến Thiên Hương lâu tìm nữ nhân sao? Ta vẫn còn trinh trắng, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngươi, toàn tâm toàn ý cung phụng ngươi!”
“Khụ…khụ khụ…” Đột nhiên Cố Thanh Phong ho khan hai tiếng, nghiêm trang từ chối: “Đừng nói linh tinh, ta đến Thiên Hương lâu để rèn luyện tâm đạo, chứ ngươi nghĩ toàn bộ thực lực của ta từ đâu chui ra hả? Cố Thanh Phong ta tuyệt đối không phải loại người tham luyến mỹ sắc, có điều ta cũng không phải kiểu người tuyệt tình, thấy ngươi tình thâm ý trọng…”
“Tô Mị! Nàng không được đồng ý cho hắn!” Đột nhiên Lệ Thiên Nhận thét một tiếng giận dữ.
“Nàng hồ đồ rồi! Hôm nay ta dưới ánh mắt của người trong toàn thiên hạ bắt cóc Cố Thanh Phong, hoàng đế chắc chắn nổi cơn thịnh nộ, nàng cho rằng vương triều Đại Viêm có thể không tra ra nguồn cơn của chuyện này được sao? Chưa được mấy ngày, ta rồi sẽ bị truy nã khắp thiên hạ thôi, cho dù hôm nay không chết, cũng sẽ không sống được mấy ngày, hơn nữa không thể trở thành kẻ sánh ngang vương, không thể báo thù được, ta sống còn có nghĩa lí gì!”