Chương 440: Uy Hiếp Đến Từ Thiên Nhân (2)
Tương truyền, sau khi đạt đến Thiên Nhân cảnh, là có thể điều động được sức mạnh đất trời, đúc kết được Thiên nhân pháp tướng, đúng thật là có sức mạnh sánh vai với trời đất. Mà đạt đến Thiên quân cảnh, đó tựa như biến thành quân chủ của đất trời này vậy, có thể khiến trời nguyện theo người phù hộ vậy.
Thiên tôn thì lại sánh vai với đất trời, uy năng cụ thể tạm thời chưa biết, huống chi là cao hơn nữa, đẳng cấp quá thấp, không tiếp xúc nổi.
Giữa lúc Cố Thanh Phong nhàn tản quan sát, đột nhiên, từ chỗ xa xăm nào đó có một luồng khó tức lao đến khoá chặt lấy hắn.
Sắc mặt hắn hơi thay đổi, hơi kinh hoàng nghi hoặc nhìn về phía Huyết Hà thượng nhân cao cao tại thượng kia.
“Tìm thấy ngươi rồi!” Huyết Hà thượng nhân nhếch miệng cười một tiếng, bấy giờ quay về phía Cố Thanh Phong đứng, vồ mạnh một cái.
Ngay lập tức, trên bầu trời cũng sinh ra một bàn tay khổng lồ, giống như núi sụp, đè mạnh xuống phía dưới.
Ối đệt!
Làm thế nào lão già khú đế này tìm được bản tôn?
Đột nhiên, Cố Thanh Phong nghĩ tới hồn đăng mà những người Kiếm Môn kia từng nhắc đến hồi trước. Cái gì mà sau khi đệ tử trong môn phái bị giết, thì hồn đăng trong tông môn sẽ tắt, đồng thời cũng sẽ để lại ấn ký trên người kẻ giết hắn.
Địa Ngục Môn mặc dù không phải Đế Đình tiên môn, nhưng cũng là đại phái nhất lưu bấy giờ, có loại thủ đoạn này cũng chẳng lạ.
Tận mắt nhìn thấy bàn tay khổng lồ kia kéo theo gió lốc ụp mạnh về phía mình, Cố Thanh Phong không kịp nghĩ nhiều, lập tức tiêu trừ đại tiểu như ý, khôi phục lại bản thể.
Sự xuất hiện của hắn lập tức thu hút tất cả sự chú ý của mọi người, những cường giả đứng ở đây đều muốn nhìn xem, người dùng sức mạnh đè đầu cả đám thiên kiêu, rốt cuộc là ai?
Cố Thanh Phong không còn lòng dạ này để ý đến ánh nhìn của mọi người nữa rồi, đối mặt với một chưởng của Thiên nhân cảnh, phải dùng toàn lực đối phó, tuy dựa vào Trấn Ngục Long Tượng Thể tiểu thành, không đến nỗi bị một chưởng đập chết, nhưng chắc chắn sẽ bị thương.
“Kiếm đến!”
Ngay khi hắn quát to một tiếng.
Đùng—!
Ngay sau lưng Cố Thanh Phong vang lên từng tiếng kiếm kêu, chúng nối nhau thành từng mảnh, tiếng vang tựa sấm nổ.
Tức thì, kiếm quang bắt đầu xuất hiện, một luồng, hai luồng, ba luồng… Một trăm luồng, năm trăm luồng, một ngàn luồng!
Hơn một ngàn chuôi Thần kiếm loé lên Thần quang đột nhiên hiện ra.
Cảnh này thoáng chốc dọa mọi người ở đây sợ ngây người, ai có uy lực hơn ai tạm thời gạt qua một bên đi, con mịa nó hào khí ngất trời thế này bố ai chịu nổi?
Thiên Nhân cảnh cũng không ai có gia sản bạc tỷ như ngươi đâu!
“Đó là Thần kiếm của ta!”
“Đáng ghét, Thanh Minh kiếm của ta!”
“Còn có Huyền Quang kiếm của ta nữa!”
Đám thiên kiêu nhìn Cố Thanh Phong đang điều khiển hàng ngàn thanh Thần kiếm giống như Kiếm tiên, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
“Đi!”
Khi Cố Thanh Phong hạ lệnh một tiếng, những thanh kiếm hướng về bàn tay khổng lồ.
Oong!
Hàng ngàn thanh Thần kiếm bỗng nhiên hợp nhất, biến thành một thanh kiếm khổng lồ toả ra thần quang vô tận!
Giây tiếp theo, thanh kiếm khổng lồ đó lao về bàn tay khổng lồ!
Keng!
Thần quang toé ra tứ phía!
Thần lực cuồng bạo bùng nổ ra sóng xung kích, ngay cả tầng mây cũng bị chấn động đến phân tán.
Uy lực hùng mạnh đó thậm chí còn ảnh hưởng tới đám thiên kiêu nằm ngoài phạm vi rất xa. Mọi người không ai là không biến sắc, rối rít điều khiển thần lực chống đỡ. Những tấm khiên Thần lực đủ màu sắc mau chóng được dựng lên.
Song, chỉ sau một lát đã vỡ tan ầm ầm.
Rất nhiều thiên kiêu hộc máu bay ngược ra sau, vẻ mặt kinh hãi. Bọn họ dù sao cũng không ngờ được, chỉ là dư âm mà đã khủng bố như vậy rồi.
Sư trưởng của các tông môn thấy thế liền vội vàng ra tay, bảo vệ cho các hậu bối nhà mình.
Đợi thần quang tản đi hết, quang cảnh hiện ra trước mắt mọi người khiến cho tất cả đều kinh hoàng.
Chỉ thấy thanh kiếm khổng lồ của Cố Thanh Phong đã xuyên qua bàn tay khổng lồ đó!
Trong kiếm quang rực rỡ, bàn tay khủng đó vỡ tan tành!
Mọi người không ai là không kinh hoàng, tam quan vỡ nát.
Rốt cuộc đây là loại người gì! Thế mà có thể chặn được một đòn của Thiên Nhân cảnh? Đó chính là đại năng của Thiên Nhân cảnh đó!
Huyết Hà thượng nhân cũng tràn đầy bất ngờ, trên mặt lập tức dâng trào sát ý. Tuy gã không dùng hết toàn lực, nhưng một đòn này cũng không phải bất cứ người nào dưới Thiên Nhân cảnh có thể đỡ được.
Loại chuyện như thế này, trong lịch sử chỉ có thiếu niên Thiên Đế mới có thể làm được đến trình độ đó.
Thằng nhãi này tuyệt đối không thể giữ, không thể cho hắn có cơ hội trưởng thành!
Cố Thanh Phong lúc này tuy đã chặn được một kích của Huyết Hà thượng nhân, nhưng trên mặt cũng không có sự vui mừng. Bởi vì hắn biết đối phương chưa dùng hết toàn lực, chỉ đơn thuần là muốn bắt mình mà thôi.
Nhưng một kiếm đó của mình đã tiêu hao hết hơn nửa sức mạnh, trong thời gian ngắn không thể sử dụng kiếm thứ hai.
Suy cho cùng vẫn là tu vi quá yếu, điều khiển hàng ngàn thanh Thần kiếm trong một lúc, lực lượng trong cơ thể chỉ có thể gánh được một kiếm.
Nếu như kết thành thần đan Hoàn Mỹ thì mười kiếm đi nữa cũng không thành vấn đề.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Chuồn thôi chuồn thôi!
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Phong lập tức co giò bỏ chạy.
Huyết Hà thượng nhân thấy thế liền cười gằn thành tiếng: “Tặc tử chớ chạy!”
Sau đó hoá thân thành một vệt sáng đỏ đuổi theo Cố Thanh Phong.
“Tung Địa Kim Quang!”
Vèo!