Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 186 - Luân Hồi Tử Liên bị lộ

Chương 186 - Luân Hồi Tử Liên bị lộ


không biết qua bao lâu, nàng mới hồi phục tinh thần lại trong nỗi chấn động.
Giọng nói không kiềm chế được hét to: “Nói như vậy, đóa tử liên này là Hỗn độn chí bảo?”
Hậu Thổ gậy đầu: “Chỉ dựa vào bản nguyên luân hồi tạo thành đại ma luân hồi, đây chắc chắn là Hỗn độn chí bảo.”
Đát Kỷ đột nhiên quay đầu nhìn về phía hoa sen còn lại trong hồ, đột nhiên nói lắp: “Cái kia, cái kia, những đóa hoa sen này… cũng, cũng là Hỗn độn chí bảo sao?”
Được Đát Kỷ nhắc nhở, lúc này Hậu Thổ mới nhớ ra, trong hồ nước còn có mười mấy đóa hoa sen.
Nàng vội vã phóng ra thần thức, tìm về những đóa hoa sen này. Bản nguyên tạo hóa, bản nguyên ngũ hành, bản nguyên sinh mệnh, bản nguyên thời gian, bản nguyên không gian…
Mỗi đóa hoa sen đều ẩn chứa lực bản nguyên đại đạo vô cùng tinh thuần bên trong.
Hậu Thổ cảm giác da đầu mình như muốn nứt ra.
Cái gì mà thế giới biển hoa, Hỗn Độn dị bảo mà so sánh với liên hoa này đều chẳng bằng!
Thế nào nàng không tin được, trong hồ nước này lại mọc nhiều hoa sen tam thập lục phẩm như vậy.
Lẽ nào đây là chỗ bán sỉ hoa sen tam thập lục phẩm sao?
Hiện tại Hậu Thổ có chút nghi ngờ phỏng đoán của Hồng Quân, rốt cuộc có chính xác không.
Cho dù Dương Hòe là Thiên Đạo, nhưng không thể tạo ra nhiều liên tahi bản nguyên đại đạo như thế chứ?
Nhưng nếu Dương Hòe không có năng lực này thì lẽ nào Lý Nguyên lại có?
Hậu Thổ cảm giác mình sắp phát điên rồi!
“Hậu Thổ tỷ tỷ, rốt cuộc những hoa sen này có phải Hỗn độn chí bảo hay không?” Đát Kỷ thấy Hậu Thổ sững sờ thì không khỏi thúc giục.
Thật là gấp gáp chết người mà.
Hậu Thổ chật vật thu hồi ánh mắt, gật đầu nói với Đát Kỷ: “Đúng vậy, toàn bộ đều phải, tất cả hoa sen đều phải.”
Đát Kỷ thấy Hậu Thổ gật đầu, đầu tiên là ngẩn ra sau đó hưng phấn nhảy dựng lên.
“Vậy là phát tài rồi, phát tài rồi, không ngờ những đóa hoa sen này lại quý giá như vậy, ta phải bảo vệ chúng cho tốt mới được. Ôi.”
Nàng đột nhiên vỗ đầu mình, ảo não nói: “Đều do bàn tay hư hỏng của ta, a nhớ khi còn bé, hồ này có nhiều sen hơn bây giờ nhưng đều bị ta hái mang ra làm đồ chơi…”
Hậu Thổ nghe vậy thì khóe miệng lập tức co rút lại.
Vẻ mặt nhân sinh không còn gì lưu luyến.
Làm đồ chơi, đồ chơi của ngươi xa xỉ thật!
Đát Kỷ và Hậu Thổ đi hái lá sen, Lý Nguyên giết hai con gà.
Nhổ lông gà, mổ ngực rạch bụng, sau khi rửa sạch, bắt đầu bôi muối, thì là, ớt, quế và các loại gia vị khác lên.
Nữ Oa đứng bên cạnh, mở to đôi mắt, tò mò nhìn Lý Nguyên chế biến món gà ăn mày.
“Gà ăn mày có ngon không?” Nữ Oa hỏi.
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không ăn được.”
Nữ Oa liếc mắt: “Không ăn được mà ngươi còn muốn làm?”
Nàng an ủi Lý Nguyên: “Yên tâm, đợi lát nữa ta sẽ không cướp của ngươi nhưng Hậu Thổ thì chưa biết, nàng ăn cái gì cũng như đánh trận vậy, chậm tay là bị nàng ăn sạch.”
Lý Nguyên nghi ngờ nói: “Sao ta cảm giác khi ngươi ăn không khác gì Hậu Thổ nhỉ?”
Đầu Nữ Oa đầy vạch đen.
Trong lòng nàng có hơi chột dạ: Lẽ nào ta ở trong lòng Lý Nguyên là một kẻ tham ăn sao?
Ôi không, hình tượng cao quý xinh đẹp, phong hoa tuyệt đại của ta!
Lý Nguyên giấu hai con gà bôi gia vị đi, thấy muội muội và Hậu Thổ còn chưa trở về thì không nói nên lời: “Bảo các nàng đi hái hai lá sen, sao lại lâu như vậy?”
Nữ Oa nhảy dựng lên nói: “Hay là ta đi tìm các nàng.”
Nàng đang chuẩn bị đi thì nhìn thấy hai người Hậu Thổ và Đát Kỷ mỗi người cầm theo một đóa liên hoa màu tím trở lại.
“Sao các ngươi đi lâu như vậy?” Nữ Oa hỏi.
Nhưng Hậu Thổ và Đát Kỷ không có lòng dạ nào trả lời Nữ Oa, hai người đi thẳng đến trước mặt Lý Nguyên, sau đó nhìn chằm chằm vào hắn.
“Thẳng thắn nói! Trong hồ sen là chuyện gì?” Đát Kỷ hỏi ca ca.
Lý Nguyên chỉ nhìn thấy tử liên trong tay Hậu Thổ nhưng lại không thấy lá sen, bất mãn nói: “Không phải bảo các ngươi đi hái hai lá sen sao? Sao lại hái một đóa sen về?”
“Ca ca thúi đừng nói sang chuyện khác, chúng ta đang thẩm vấn ngươi chuyện hoa sen trong hồ là như thế nào.” Đát Kỷ hai tay chống nạnh, dáng vẻ như thẩm vấn phạm nhân.
Lý Nguyên nói: “Hoa sen thì là hoa sen thôi, còn có chuyện gì nữa?”
Đát Kỷ: “Hừ, Hậu Thổ tỷ tỷ đều đã phát hiện ra, những hoa sen này đều là liên thai bản nguyên đại đạo, mỗi một đóa đều có thể so sánh với Hỗn Độn thanh liên, làm sao có thể so sánh với hoa sen bình thường?”
Rầm!
Nữ Oa bên cạnh không chịu được, lập tức ngã xuống đất.
Bất chấp việc xấu hổ, nàng vội vã chật vật bò dậy, nghẹn họng nhìn Đát Kỷ trân trối, hỏi: “Ngươi nói cái gì? Hỗn Độn thanh liên? Có nhầm không đấy?’
Nói đến chữ cuối cùng giọng nói cao vút lên, như thể nói ra chuyện kinh hãi thế tục.
Dù sao đó cũng là Hỗn Độn thanh liên trong truyền thuyết.
Hỗn độn chí bảo sinh ra ra Bàn Cổ đại thần vô thượng.
Hoa sen trong hồ là chuyện gì?
Mỗi đóa hoa có thể so sánh ư?
Nữ Oa cảm giác tim mình như sắp nổ tung rồi.
Đát Kỷ thấy bộ dạng trợn mắt há mồm của Nữ Oa thì cũng lộ ra biểu cảm như vậy: “Hậu Thổ tỷ tỷ tự xác nhận, đương nhiên sẽ không sai.”
Hậu Thổ không chớp mắt nhìn Lý Nguyên, trong mắt lóe lên tia hưng phấn kỳ dị: “Tại sao hoa sen trong hồ ở hậu viện đều là Hỗn Độn liên hoa? Là ai trồng?”
Lý Nguyên tự nhiên nói: “Hồ nước nhà ta, đương nhiên là ta trồng, nếu không còn có thể là ai?”
Thấy Lý Nguyên thừa nhận sảng khoái như vậy, đám người lại không thể tin được.
“Ngươi trồng?” Hậu Thổ quan sát cẩn thận Lý Nguyên từ trên xuống dưới, hoài nghi nói: “Ngươi có thể trồng ra Hỗn Độn liên thai ẩn chứa lực bản nguyên đại đạo sao?”
Đát Kỷ: “Ca ca thối, ngươi cứ nói thật đi, Hỗn Độn linh quả ở hậu viện và Hỗn Độn liên hoa trong hồ, có phải ngươi bảo Dương bá làm không?”
Lý Nguyên hơi mất kiên nhẫn: “Muốn tin hay không thì tùy. Ta tự mình đi hái lá sen! Trong cậy vào các ngươi, một trăm năm không ăn được gà ăn mày.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất