Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 192 - Xin đạo hữu dừng bước (2)

Chương 192 - Xin đạo hữu dừng bước (2)


Người này đang mỉm cười nhìn Lý Nguyên.
“Bái kiến đạo hữu.” Hắn chắp tay nói với Lý Nguyên.
Nhưng Lý Nguyên giống như không phát hiện ra trước mặt có người, trực tiếp đi đến bên cạnh đạo nhân áo đen mà không dừng bước lại.
Vẻ mặt Thân Công Báo dại ra.
Hình như ta không sử dụng thuật ẩn thân mà nhỉ?
Hắn không yên lòng kiểm tra một chút, cuối cùng khẳng định mình thật sự không dùng thuật ẩn thân.
Kỳ lạ!
Hắn không từ bỏ, lại bay đến trước mặt Lý Nguyên, tiếp tục chắp tay chào hỏi: “Bần đạo là Thân Công Báo, bái kiến đạo hữu.”
Thấy Thân Công Báo năm lần bảy lượt ngăn cản mình lại, Lý Nguyên mất kiên nhẫn: “Ngươi nói xem ngươi có phiền không? Đã xem ngươi như không khí rồi, ngươi còn lải nhải mãi.”
Thân Công Báo không vì thái độ không tốt của Lý Nguyên mà tức giận, vẻ mặt hắn nghi hoặc nhìn Lý Nguyên: “Trong ấn tượng của bần đạo, trước đây chưa từng gặp mặt đạo hữu, sao đạo hữu lại có thành kiến với ta?”
Lý Nguyên: “Ta dị ứng với năm chữ xin đạo hữu dừng bước, ai nói với ta như thế ta sẽ có thành kiến với người đó.”
Thân Công Báo: “...”
Mặt hắn dại ra, vẻ mặt có hơi ngây ngốc.
Ai có thể nói cho ta biết, đây là lý do quỷ gì không?
Thân Công Báo trở lại vẻ bình tĩnh, mặt mày áy náy nói với Lý Nguyên: “Ta không biết cấm kỵ của tiểu hữu, vậy này là ta không đúng, xin lỗi.”
Nói xong còn cung kính chắp tay với Lý Nguyên, thái độ vô cùng thành khẩn.
Lý Nguyên thấy Thân Công Báo này không tức giận lại xin lỗi hắn, ngược lại trong lòng khá bội phục người này.
Thảo nào hắn có thể chọc cho nhiều tu sĩ đi tấn công Khương Tử Nha như vậy, quả thật có chút bản lĩnh ở phương diện giao tiếp với người.
Hắn hỏi Thân Công Báo: “Ngươi không tiếp tục âm thầm theo dõi Khương Tử Nha, ra đây gọi ta làm gì?”
Xoảng!
Nghe lời nói của Lý Nguyên, Thân Công BÁo như con chim sợ cành cong, sợ hãi đến mức tóc gáy dựng đứng lên.
Hắn nghẹn họng nhìn trân trối Lý Nguyên, hốt thoảng hét lên.
“Sao ngươi phát hiện ta đang theo dõi Khương Tử Nha?”
Hắn lại quan sát tu vi của Lý Nguyên một chút.
Là Địa Tiên kỳ không sao chứ?
Nhưng tu sĩ làm sao Địa Tiên kỳ có thể khám phá ra thuật ẩn thân của ta?
Lý Nguyên chẳng có hứng trả lời vấn đề ngây thơ như vậy của Thân Công Báo.
Sau khi hắn đến Tống gia trang đã phát hiện Thân Công Báo đang âm thầm theo dõi Khương Tử Nha, chỉ lười vạch trần mà thôi.
“Nếu ngươi không có chuyện gì, ta đi đây.”
Thân Công Báo thấy Lý Nguyên muốn đi thì vội vã mở miệng nói: “Xin đạo hữu đợi đã…”
Hắn đột nhiên nghĩ ra cái gì, lập tức sửa lời nói: “Chờ một chút, ta tìm đạo hữu thật ra có chuyện quan trọng.”
Lý Nguyên dừng bước lại: “Chuyện quan trọng gì?”
Thân Công Báo: “Ta thấy đạo hữu chính là thân thể Tiên Thiên Đạo Thai duy nhất vạn cổ, trên người lại mang Chí Tôn Cốt, vì vậy muốn hỏi đạo hữu có từng bái sư không? Nếu không có sư phụ, ta có thể giới thiệu một vị cường giả chí cao làm sư phụ của tiểu hữu.”
Lý Nguyên hơi ngạc nhiên, Thân Công Báo muốn giới thiệu hắn vào Xiển giáo hay là Triệt giáo?
Vì vậy hắn hỏi Thân Công Báo: “Vị cường giả chí cao nào?”
Thân thể Thân Công Báo lập tức đứng nghiêm, nhấn mạnh từng chữ: “Giáo chủ Xiển giáo.”
Vẻ mặt vô cùng tự tin.
Xem ra hiện giờ Thân Công Báo chưa có ý nghĩ phản bội Xiển giáo, chỉ sợ hiện giờ hắn còn đang nghĩ xem làm thế nào tranh thủ tình cảm của Nguyên Thủy Thiên Tôn với Khương Tử Nha.
Lý Nguyên vừa thầm nghĩ vừa thờ ơ không quan tâm mà đáp một câu: “À, không có hứng thú.”
“Cái gì?”
Thân Công Báo đột nhiên nhảy dựng hét lên.
Giống như bị lửa cháy đến bàn chân vậy, câm nín nghẹn họng nhìn trân trối.
Lúc đầu hắn cho rằng mình mang tên Nguyên Thủy Thiên Tôn ra, Lý Nguyên nhất định cúi đầu bái sư ngay cũng đồng thời bội phục hắn sát đất.
Dù sao đây cũng là Thánh Nhân, hắn có thể giới thiệu Lý Nguyên làm đệ tử Thánh Nhân, thân phận này bình thường sao?
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ, Lý Nguyên lại tỏ ra lạnh nhạt như vậy.
Đây quả thực đã đảo lộn tưởng tượng của hắn.
“Sao ngươi lại không có hứng thú? Ngươi biết thân phận giáo chủ Xiển giáo là gì không? Đây là Thánh Nhân chí cao vô thượng, có thể bái Thánh Nhân làm sư, không biết vinh dự cỡ nào đâu.” Thân Công Báo vội vàng nói với Lý Nguyên.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Không lạ gì.”
Nói xong, hắn không để ý đến Thân Công Báo nữa, tiếp tục cầm Tiểu Hắc đi về phía trang viên.
Gặp phải loại người hành động không theo lẽ thường này, Thân Công Báo sắp phát điên.
Lần đầu tiên hắn phát hiện có người không lạ gì với Thánh Nhân.
Ngươi biết Thánh Nhân có ý nghĩa gì không?
Thân Công Báo vừa điên cuồng nhổ nước bọt trong lòng vừa nhanh chóng đuổi theo.
“Xin đạo hữu dừng… A nhầm, chờ ta một chút.”
Thân Công Báo đi song song với Lý Nguyên.
“Đạo hữu thật sự không suy nghĩ một chút sao?”
“Với thể chất của ngươi, nếu có thể gia nhập Xiển giáo, tương lai nhất định tiền đồ vô hạn.”
“Cơ duyên như vậy, ngàn vạn lần đạo hữu đừng nên bỏ qua!”
“...”
Nhưng mà cho dù Thân Công Báo có tận tình khuyên nhủ như thế nào thì Lý Nguyên cũng bất vi sở động.
Nói nhảm.
Cho dù hắn đồng ý bái Nguyên Thủy Thiên Tôn làm sư thì sợ rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn không có can đảm nhận.
Thân Công Báo muốn chết đến nơi.
Nếu là người bình thường thì hắn đã quay bước bỏ đi từ lâu, căn bản sẽ không tận tình khuyên bảo như thế, dù sao không nắm chắc cơ duyên cũng là tổn thất của ngươi.
Nhưng Lý Nguyên lạnh lùng như vậy, không động lòng với Thánh Nhân, lại khơi dậy lòng hiếu thắng của Thân Công Báo.
Trong lòng hắn thề, nếu không khiến cho Lý Nguyên cam tâm tình nguyện gia nhập Xiển giáo, hắn sẽ không mang họ Thân.
Tính cách Thân Công Báo vô cùng cố chấp, giống như hắn không phục Khương Tử nha vậy, vì vậy vẫn luôn đối nghịch với Khương Tử Nha, chỉ vì chứng mình hắn mạnh hơn Khương Tử Nha.
“Đạo hữu, vì sao ngươi không muốn bái sư?” Thân Công Báo quyết định tìm “nguyên nhân bệnh” của Lý Nguyên trước sau đó đúng bệnh bốc thuốc.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Vì không có ai đủ tư cách làm sư phụ ta.”
Vãi!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất