Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 193 - Thân Công Báo cũng muốn nổ tung

Chương 193 - Thân Công Báo cũng muốn nổ tung


Thân Công Báo lảo đảo một cái, lập tức ngã như chó ăn cứt.
“Phì phì.”
Hắn lập tức đứng bật lên, nhổ bùn đất trong miệng ra, sau đó phát điên kêu lên với Lý Nguyên: “Vừa rồi ngươi có nghe ta nói không? Ta muốn giới thiệu ngươi cho giáo chủ Xiển giáo, đây là Thánh Nhân, Thánh Nhân đó!”
Lý Nguyên gật đầu nói: “Đúng vậy, người không tư cách cũng bao gồm của Thánh Nhân.”
Bịch!
Lần này, Thân Công Báo trực tiếp cắm đầu xuống đất, giống như một cây tỏi.
Hắn cảm thấy mình sắp điên rồi.
Không có ai có tư cách làm sư phụ ngươi, đã đủ ngông cuồng rồi.
Lại còn bao gồm cả Thánh Nhân.
Đây không phải ngông cuồng mà là không biết trời cao đất dày.
Thân Công Báo cảm thấy mình không thể nào giao lưu với kẻ ngu si được.
Nếu không phải người ngu thì sao có thể nói ra lời kiêu căng như vậy?
Bộp!
Thân Công Báo rút mình ra khỏi đất, lắc đầu, bùn đất trong tai rơi ra.
Hắn cảm thấy, trước khi để cho Lý Nguyên cam tâm tình nguyện gia nhập Xiển giáo thì hắn phải tìm một vị thần y cho Lý Nguyên trước!
Căn bệnh ngu này không chữa khỏi thì cho dù hắn có lưỡi ba tấc không nát không dùng được.
Thân Công Báo đang chuẩn bị cáo từ Lý Nguyên.
Vù.
Một luồng lưu quang đột nhiên xẹt qua bên trên, phóng đến chỗ hắn và Lý Nguyên đang đứng.
Trong lòng Thân Công Báo sợ hãi, hắn không nhìn rõ lưu quang kia là gì.
Đang vào lúc hắn suy đoán thì lưu quang kia đã rơi xuống cách người hắn không xa, hóa thành một vị đạo nhân trung nhiên mặc đạo bào màu đen, vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng, dáng vẻ uy nghiêm..
Thân Công Báo thấy đạo nhân trung niên thì con ngươi lập tức mở to.
Tròng mắt trợn lên, vẻ mặt vừa hưng phấn vừa kích động vô cùng.
Bởi vì hắn biết vị đạo nhân trung niên này, chính là sư thúc Thông Thiên, giáo chủ Triệt giáo.
Sư thúc tới tìm ta làm gì?
Trong lòng Thân Công Báo nảy sinh sự nghi ngờ, muốn hành lệ với Thông Thiên giáo chủ.
Nhưng mà một giây sau, Thân Công Báo như muốn nổ tung.
“Lý đạo hữu, sao ngươi lại chạy đến đây? Để ta tìm lâu như vậy.”
Thông Thiên giáo chủ thấy Lý Nguyên thì lập tức chủ động gọi.
Đạo hữu?
Mặt Thân Công Báo dạ ỉa.
Sao sư thúc phải gọi một Địa Tiên kỳ là đạo hữu?
Lý Nguyên thấy Thông Thiên giáo chủ thì vô cùng bất ngờ.
“Sao ngươi lại đến đây?”
Ngươi?
không gọi đạo hữu sao?
Trong đầu Thân Công Báo trống rỗng, hắn cảm giác có thể mình xuất hiện ảo giác.
Thông Thiên giáo chủ hơi kích động, lại có chút mất mát nói với Lý Nguyên: “Trước đó ngươi giúp ra tính toán ra người đầu tiên ứng kiếp của Triệt giáo, hôm nay đã ứng nghiệm, không khác gì lời ngươi nói cả.”
Ầm!
Cằm Thân Công Báo rớt xuống.
Mẹ ơi, ta không nghe lầm chứ?
Một Địa Tiên kỳ giúp sư thúc tính toán ra người đầu tiên ứng kiếp?
Còn không hề sai?
Rốt cuộc các ngươi ai mới là Thánh Nhân?
Lúc này Thông Thiên giáo chủ mới chú ý đến Thân Công Báo.
Trên mặt hắn không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên: “Ôi, không phải ngươi là đệ tử ký danh Thân Công Báo của nhị huynh sao? Sao ngươi lại ở đây? Chẳng lẽ ngươi quen biết Lý đạo hữu à?”
Thân Công Báo nhanh chóng thu hồi biểu cảm bất ngờ hoảng hốt, vội vàng hành lễ nói với Thông Thiên giáo chủ.
“Đệ tử Thân Công Báo, bái kiến sư thúc. Ta với Lý…”
Hắn đột nhiên chần chừ một chút, sư thúc gọi Lý Nguyên là đạo hữu, đương nhiên hắn không thể gọi như vậy.
“Ta với Lý tiền bối vừa mới quen nhau.”
Huhuhu, vì sao đột nhiên thân phận lại thấp đi một đoạn vậy?
Thông Thiên giáo chủ gật đầu.
Lúc trước hắn từng gặp Thân Công Báo, có ấn tượng tốt với Thân Công Báo.
Sau khi hỏi xong, Thông Thiên giáo chủ không chú ý đến Thân Công Báo nữa.
Hắn quay sang Lý Nguyên, nói: “Trước đây ngươi nói với ta một câu, Ngoan Thạch sống ở ngoài Huyền Hoàng, kết liền với Linh Thai đã vạn năm. Khó địch lại Cửu Long địa hỏa phong, vạn năm tu luyện không ích gì. Lúc đó ta đã đoán được, câu nói kia của ngươi nói về Thạch Cơ, một đệ tử ký danh của ta. Nàng sinh ra từ một linh thức của một khối Hỗn Độn Ngoan Thạch. Vì vậy sau khi ta trở về đã cố ý dặn dò nàng, để cho nàng đóng chặt động phủ, không nên ra ngoài. Kết quả là… Ôi!”
Thông Thiên giáo chủ thở dài một tiếng, bất đắc dĩ không nói nên lời: “Kết quả là nàng vẫn luôn ở trong động phủ của mình nhưng một mũi tên sắc bén đến bên ngoài, lại bắn chết một đệ tử của nàng mà không rõ nguyên do. Thạch Cơ đi tìm hung thủ lý luận, không ngờ hung thủ kia lại là đồ đệ của Thái Ất chân nhân. Thái Ất chân nhân lại xuất ra cửu long thần hỏa tráo, đốt ba hồn bảy vía của Thạch Cơ thành hư vô, biến về nguyên hình.”
Thân Công Báo đứng bên cạnh nghe vậy thì mở to mắt.
Hắn căn cứ vào câu nói kia rồi so sánh với lời kể của Thông Thiên giáo chủ, phát hiện ra câu nói kia tương ứng với việc Thạch Cơ nương nương tử vong.
Câu nói nói rằng Thạch Cơ nương nương khó địch lại Cửu Long địa hỏa phong, kết quả Thạch Cơ đã bị cửu long thần hỏa tráo tiêu diệt.
Chuẩn quá vậy?
Hắn nhìn chằm chằm Lý Nguyên không chớp mắt, dường như vừa gặp vậy.
Đây thật sự ra hắn tính ra à?
Đỉnh vậy à?
Hắn thật sự là Địa Tiên kỳ sao?
Vô số nghi ngờ tràn ngập trong đầu Thân Công Báo, khiến cho da đầu hắn như muốn nổ tung.
Lý Nguyên nghe xong Thông Thiên giáo chủ kể lại thì không biểu hiện bất ngờ nào, kết cục của Thạch Cơ, hắn đã biết từ trước.
Thông Thiên giáo chủ cảm khái nói: “Xem ra, cho dù đã biết thiên cơ, phải thay đổi vận mệnh nhưng vẫn khó như nghịch thiên vậy sao?”
Chuyện của Thạch Cơ, đối với Thông Thiên giáo chủ là đả kích rất lớn.
Trước đây, hắn còn rất có lòng tin cho rằng, mình có thể thay đổi vận mệnh của Triệt giáo.
Nhưng khi Thạch Cơ tử vong đã cho hắn một cái tát vang dội, khiến cho hắn hiểu được thay đổi vận mệnh khó khăn đến cỡ nào.
Lý Nguyên chẳng những không an ủi Thông Thiên giáo chủ mà ngược lại còn không khách khí quở trách Thông Thiên giáo chủ: “Đệ tử của ngươi vô cớ chết thảm, sao ngươi không đi báo thù cho đệ tử? Ngược lại ở đây than ngắn thở dài như một lão bà? Đúng là vô cùng bạc nhược.”
Trời ạ!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất