Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 194 - Khiêu khích Thánh Nhân, Công Báo không như ý

Chương 194 - Khiêu khích Thánh Nhân, Công Báo không như ý


Thân Công Báo ở bên cạnh nghe thì da mặt điên cuồng co rút, tim suýt nữa nhảy ra ngoài.
Nói Thánh Nhân giống một lão bà?
Còn bạc nhược?
Chán sống rồi à?
Cho dù chán sống không thể chết đi như vậy chứ?
Hắn cảm thấy giây tiếp theo Lý Nguyên sẽ bị một chưởng của Thông Thiên giáo chủ đập chết.
Nhưng chuyện diễn ra tiếp theo hoàn toàn lật đổ thế giới quan của Thân Công Báo.
Thông Thiên giáo chủ nghe Lý Nguyên quở trách, sắc mặt lập tức đỏ bừng.
Nhưng hắn không giận tím mặt mà bất đắc dĩ thở dài, kiên nhẫn giải thích với Lý Nguyên: “Tuy ta cũng rất phẫn nộ nhưng dù sao Thái Ất chân nhân cũng là một vãn bối, ta ra tay với hắn như vậy thì không phải là ỷ lớn hiếp nhỏ, già mà bất kính sao?”
Điên rồi, điên rồi!
Vì sao sư thúc không tức giận?
Không phải Thánh Nhân không thể chịu nhục sao?
Thân Công Báo cảm thấy, tất cả mọi chuyện ly kỳ hắn trả qua nửa đời trước không ly kỳ như lúc này.
Thậm chí hắn hoài nghi, vị Thông Thiên giáo chủ trước mặt này không phải Thông Thiên giáo chủ thật, chỉ là người giả mạo giống mà thôi.
Nếu không thì vì sao một chút uy nghiêm của Thánh Nhân không có?
Lại để một tu sĩ Địa Tiên kỳ tùy ý quở trách chứ?
Lý Nguyên nghe Thông Thiên giáo chủ giải thích thì vẻ mặt coi thường: “Nếu ngươi cho rằng Thái Ất chân nhân là một vẫn bối vậy thì phân phó một vãn bối của ngươi đi báo thù. Nếu không ngươi trực tiếp đi tìm Nguyên Thủy Thiên Tôn đi báo thù Làm sao không thể không làm gì giống như ngươi được! Vô tội bị giết, không có ai báo thù, làm đệ tử của ngươi không phải là gặp vận đen tám đời à? Triệt giáo này của ngươi còn gì tồn tại cần thiết, nhanh chóng tiêu diệt đi!”
Thông Thiên giáo chủ bị một trận trách mắng không lưu tình của Lý Nguyên, da mặt lúc thì đỏ lúc thì trắng, biến đổi liên tục.
Lồng ngực hắn cũng phập phồng liên tục, có vẻ trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.
Sư thúc như này nhất định là nổi giận rồi!
Trong lòng Thân Công Báo thầm nghĩ.
Không biết sư thúc có một chưởng đập chết Lý Nguyên hay là rút linh hồn Lý Nguyên ra, khiến cho hắn sống không bằng chết?
“Được!”
Thông Thiên giáo chủ đột nhiên vỗ tay kêu to một tiếng: “Lý đạo hữu nói đúng, đệ tử chết thảm, sao có thể có đạo lý không báo thù được? Ta đây phải đi tìm Nguyên Thủy Thiên Tôn, nếu hắn không một công đạo, ta sẽ trực tiếp đánh một trận với hắn.”
Nói xong, Thông Thiên giáo chủ lập tức tung may bay về phía chân trời.
Chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Thân Công Báo nhìn phương hướng Thông Thiên giáo chủ biến mất, vẻ mặt mất tự nhiên trong gió.
Sư thúc, không phải ngươi nên đập chết cái tên cuồng chửi người này sao?
Sao ngược lại ngươi lại nghe lời khiêu khích của hắn, đi tìm sư phụ ta ta đòi công đạo?
Lẽ nào hai huynh đệ các ngươi muốn phản bội triệt để sao?
Mặt mày Thân Công Báo mờ mịt, trong lòng trống rỗng.
Tất cả mọi chuyện vừa xảy ra vượt quá tưởng tượng của hắn, giống như đang nằm mơ vậy.
Hắn hoàn toàn không biết nên nói gì mới đúng.
Qua một hồi lâu, lúc này hắn mới dần phục hồi lại tinh thần.
Hắn nhìn về phía Lý Nguyên, lại phát hiện Lý Nguyên đã đi xa mất trăm mét.
Bóng lưng thon dài, có vẻ thần bí khó lường.
Người này rốt cuộc là ai?
Vì sao Thánh Nhân lại đối xử ngang hàng với hắn?
Mấu chốt là, sao hắn chế nhạo Thông Thiên giáo chủ như vậy mà Thông Thiên giáo chủ lại không tức giận chút nào?
Trong lòng Thân Công Báo dâng lên vô số nghi ngờ, khiến cho hắn rất lâu không bình tĩnh được.
Trước đây hắn còn cảm thấy có thể đầu óc Lý Nguyên có vấn đề, lại dám nói Thánh Nhân không xứng làm sư phụ hắn.
Nhưng bây giờ Thân Công Báo cảm thấy đầu óc mình có vấn đề.
Người ta ở chung với Thánh Nhân đương nhiên sẽ không bái Thánh Nhân làm sư!
Thân Công Báo đột nhiên nghĩ đến lời thề mình thề ban nãy trong lòng, thề rằng nếu không thể khiến cho Lý Nguyên cam tâm tình nguyện gia nhập Xiển giáo, hắn sẽ không mang họ Thân.
Xem ra sau này chỉ có thể gọi là Công Báo thôi.
Nhớ đến chuyện này, da mặt Thân Công Báo không khỏi co rút một trận.
Sau một ngày.
núi Côn Luân xảy ra một chuyện lớn gây chấn động tam giới.
Thông Thiên giáo chủ Triệt giáo đột nhiên đến Xiển giáo, đòi một lời giải thích cho đệ tử chết thảm của mình, kết quả nói chuyện không được với Nguyên Thủy Thiên Tôn mà ra tay.
Hai bên đại chiến một hồi trong hư không Hỗn Độn.
Đánh cho hỗn độn đan xen, hư không bị tiêu diệt, các loại pháp tắc quanh quẩn chư thiên, hồng mông suýt chút nữa bị đánh đến tan vỡ.
Hai bên chiến đấu khó hòa giải, túi bụi, mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn sở hữu hai món chí bảo Bàn Cổ Phiên và Chư Thiên Khánh Vân, có thể đối mặt với Thông Thiên giáo chủ tu vi Thánh Nhân hậu kỳ cùng với hồng mông Lượng Thiên Xích và Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên không hề thua kém Bàn Cổ Phiên và Chư Thiên Khánh Vân. Kết quả là sau mấy trăm hiệp đấu pháp, Nguyên Thủy Thiên Tôn có dấu hiệu thua cuộc, dần không chống đỡ được.
Cuối cùng vẫn là Lão Tử đi ra khuyên can, cũng khiến cho đệ tử Na Tra của Thái Ất chân nhân tự sát tạ tội, như vậy lửa giận của Thông Thiên giáo chủ mới ổn định lại, sau đó kết thúc trận đấu pháp có một không hai này.
Qua trận chiến này, danh tiếng của Thông Thiên giáo chủ và Triệt giáo tăng vọt, khí vận càng nồng đậm, đè ép cho Nguyên Thủy Thiên Tôn và Xiển giáo căn bản không ngẩng đầu lên nổi.
Mà quan hệ giữa Xiển giáo và Triệt giáo cũng hạ xuống âm điểm.
Đệ tử hai bên ít qua lại
Sau khi Thân Công Báo nghe được tin tức này thì ngạc nhiên đến mức suýt chút nữa dứt râu mình ra.
Hắn hoàn toàn không ngờ Thông Thiên giáo chủ lại thật sự tin lời xúi giục của Lý Nguyên, đi đánh nhau với sư phụ hắn một trận.
Trong lòng hắn càng thấy tò mò về vị tu sĩ Địa Tiên kỳ bí ẩn này.
Thủ đoạn gây xích mích giữa Thánh Nhân này khiến cho hắn vô cùng sùng bái.
Hắn quyết định, sau này phải đi gặp vị Lý tiền bối này nhiều để thỉnh giáo mới được.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất