Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 146: Lục Nhượng xuất chiến. (2)

Chương 146: Lục Nhượng xuất chiến. (2)


Thanh niên áo trắng trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng vẫn phải buông tha.
Toàn trường vô địch.
Mặc dù hai vị đệ tử Ngô Minh của Thánh Địa La Phù cũng có chiến ý, thế nhưng La Phù Thánh Chủ không lên tiếng, bọn họ cũng không dám chủ động xuất chiến, dù sao thì hai bên cũng cùng một chiến tuyến.
“Ha ha ha, không người nào dám tới sao?”
Trương Độc Kiếm trực tiếp nhìn về phía Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương, nói: “Người của Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương đều chết sạch rồi hay sao?”
“Không dám chiến? Vậy thì bắt đầu từ hôm nay cút ra khỏi Nam Vực, nhường lại toàn bộ tài nguyên của Nam Vực.”
Hắn ta cực kỳ hống hách.
Mà giờ phút này, Tào Nhất Kiếm cũng nói thẳng: “Nguyên Dương, Linh Siêu, môn hạ của hai người các ngươi toàn là một lũ phế vật, căn bản không phải là đối thủ của thiên tài trong tông môn của ta, quỳ xuống chịu thua, ta còn có thể để cho các ngươi ở lại Nam Vực kéo dài hơi tàn.”
Cực kỳ đắc ý!
Lúc này, sắc mặt của Nguyên Dương Thánh Chủ và Linh Siêu Thánh Chủ đều trầm mặc.
Thật sự bọn hắn cũng không thể nào ngờ được, Thần Kiếm Tông lại có đệ tử như vậy, thực sự quá đáng sợ…
“Xem ra, ở phía sau của Thần Kiếm Tông thực sự có người đang điều khiển, ta bắt đầu nghi ngờ, chỉ sợ mục đích của đối phương cũng không đơn giản như vậy…”
Nguyên Dương Thánh Chủ cũng suy nghĩ rồi nói: “May mắn là tất cả mọi chuyện đều đang nằm trong dự đoán của Lý tiền bối.”
“Cho nên hắn mới phái đệ tử đến đây.”
Nghe vậy, Linh Siêu Thánh Chủ cũng gật đầu, ngược lại nhìn về phía mấy người Mộ Thiên Ngưng nói: “Tiếp theo, chúng ta chỉ có thể làm phiền đến cao đồ của Lý tiền bối rồi.”
Mộ Thiên Ngưng và Hỏa Linh Nhi gật đầu.
Sau đó, ở phía sau của các nàng, Lục Nhượng đứng dậy.
“Trương Độc Kiếm, ta Lục Nhượng đến chiến ngươi.”
Lúc này hắn lên tiếng.
Trong nháy mắt, toàn bộ mọi người đều ngạc nhiên.
Lúc này còn có người dám đứng ra để chịu chết hay sao?
Lục Nhượng ra khỏi hàng, âm thanh chấn động cả sân, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều quay đầu lại, ánh mắt ngạc nhiên rơi trên người của Lục Nhượng.
“Lục Nhượng? Không phải tiểu tử này là đệ tử ngoại môn của chúng ta hay sao? Đã bị chúng ta phái đến dãy núi Thương Ly đúng không? Tại sao hắn lại ở bên kia…”
Thần Kiếm Tông, một trưởng lão nhất thời ngoài ý muốn mở miệng, lão ta nhận ra được Lục Nhượng!
Nghe vậy, Tào Nhất Kiếm lập tức cười như điên, nói: “Ha ha ha, ha ha ha… Thực sự là buồn cười mà, Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương không có người nào hay sao? Tên Lục Nhượng này cũng chẳng qua chỉ là một con chó của tông môn chúng ta.”
“Không ngờ con chó này lại mưu phản tông môn, bị các ngươi thu lưu.”
“Để hắn thay thế các ngươi xuất chiến? Thực sự là buồn cười.”
Trên mặt của lão ta tràn đầy vẻ châm chọc, không hề kiêng dè gì mà khinh thường Lục Nhượng.
Sắc mặt của Linh Siêu Thánh Chủ âm trầm, nói: “Tào Nhất Kiếm, hi vọng sau này ngươi sẽ không hối hận vì lời nói lúc này.”
“Hối hận? Chỉ bằng hắn hay sao?”
Lão ta cười lạnh lùng nhìn Lục Nhượng, nói: “Ngươi chỉ là một đồ vứt đi của tông môn, lại dám cấu kết với người ngoài, bây giờ tự sát còn không muộn.”
Nghe vậy, Lục Nhượng cũng lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Lão tạp chủng, ngươi vui vẻ quá sớm.”
Nói xong, hắn trực tiếp hóa thành một tia sáng màu đỏ, chỉ trong một giây đã rơi xuống võ đài.
Hắn cũng lập tức phóng toàn bộ khí tức ra, vô cùng mạnh mẽ, còn mạnh hơn cả Trương Độc Kiếm, không hề kém cỏi chút nào.
“Trời, Đại Thừa Cảnh?”
“Lại là một tên Đại Thừa Cảnh?”
“Dường như… Cũng là tầng tám? Điều này sao có thể?”
Trong nháy mắt, toàn trường đều xôn xao.
Tất cả mọi người đều giật mình.
Điều này sao có thể…
“Thần Kiếm Tông có nhiều thiên tài như vậy sao… Một tên Trương Độc Kiếm đã khiến cho người ta tuyệt vọng, không ngờ được một kẻ phản bội ở trong môn phái của bọn hắn lại có thể cũng có thực lực như vậy…”
“May là người này đã phản bội tông môn, nếu không thì trong thời gian tới, Thần Kiếm Tông thực sự khiến người ta tuyệt vọng.”
“Thiên tài mạnh mẽ như vậy lại bị Thần Kiếm Tông từ bỏ? Thực sự là có ý tứ…”
Tất cả mọi người đều bàn luận.
Tào Nhất Kiếm cũng lập tức ngẩn người.
Đồ vứt đi này lại đã đạt đến cảnh giới Đại Thừa Cảnh?
Lão ta lập tức nghi ngờ nhìn về phía trưởng lão Thần Kiếm Tông mới nhận ra Lục Nhượng.
Chính là tên trưởng lão này đã phái Lục Nhượng ra ngoài chịu chết.
“Tông chủ… Điều này không có khả năng xảy ra được, trước đây chẳng qua hắn chỉ là một tên đệ tử ngoại môn phế vật Trúc Cơ Cảnh…”
Trưởng lão lập tức luống cuống.
Rõ ràng Lục Nhượng rác rưởi như vậy, để tiết kiệm tài nguyên của tông môn nên mới phái hắn đi chịu chết…
Tại sao lại thay đổi một cách nhanh chóng như vậy, đã trở thành một tên thiên tài Đại Thừa Cảnh hiếm có trên đời?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất