Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 253: Vô tình gặp được Hoàng Thiên Giới.

Chương 253: Vô tình gặp được Hoàng Thiên Giới.


Không ngờ lại có thể làm thành một cái bút lông, hơn nữa lại do nhân vật khủng bố như Lý Phàm tự mình chế tạo… Giá trị và uy lực của cây bút này đã thực sự không có cách nào đánh giá được.
Độc Cô Ngọc Thanh nhẹ nhàng vẽ một cái, một ngọn lửa vô hình kinh khủng gần như lan tràn ra.
Cây bút này ẩn chứa năng lượng hỏa diễm kinh khủng.
Hơn nữa, bản thân hắn còn có thể tương đối buông lỏng để sử dụng.
Độc Cô Ngọc Thanh giống như nhặt được chí bảo, cảm kích nói: “Cảm tạ sư phụ, cảm tạ sư phụ.”
Mà các đệ tử khác nhìn thấy Độc Cô Ngọc Thanh lấy được thần bút do Lý Phàm tự mình ban thưởng, trong mắt cũng đều có chút ao ước.
Nhưng Lý Phàm lại lắc đầu nói: “Không cần cảm tạ.”
“Ngươi đi vào thư phòng, mang theo bức tranh hoàng hôn của vi sư đi.”
Mặc dù thư pháp của Độc Cô Ngọc Thanh cũng cao hơn những người ở ngoại giới, hôm nay cũng coi như nhất định có tạo nghệ, nhưng nếu như thực sự gặp phải người trong nghề thì e rằng vẫn sẽ thua.
Cho nên cần phải đưa cho hắn một cái gì đó để áp trận.
Nghe vậy, Độc Cô Ngọc Thanh vui mừng, sư phụ đang ban thưởng bảo vật hộ giá cho chuyến đi lần này.
Lúc này không cần phải lo lắng cái gì nữa.
Hắn vội vàng đi lấy.
“Khụ khụ.”
Lúc gần đi, Lý Phàm lại dặn dò: “Lần này đi, nếu như trên đường gặp được một vài mầm non nguyện ý cầu đạo, không ngại dẫn về, vi sư còn có một chút kỹ thuật nho nhỏ, thiếu mấy người để truyền thụ.”
Hắn cố gắng duy trì sự bình tĩnh của bản thân nói: “Tốt nhất là giống như các ngươi vậy, có… Có chút sở thích đặc biệt.”
Không có một chút sở thích đặc biệt… Hắn vẫn còn khó có thể thu được.
Bản thân mình cũng chỉ có một số đồ chơi không đứng đắn mà thôi, ngoại trừ thư pháp, hội họa, đánh đàn, chỉ còn lại những thứ như cho heo ăn, rèn sắt…
Cho nên hắn mới để cho Lục Nhượng đi theo, bởi vì muốn để cho tên miệng rộng này phát huy một chút sở trường của hắn, có thể lừa gạt mấy tên trở về, đó là một chuyện không còn gì tốt hơn nữa rồi.
Mọi người nghe vậy đều rung động.
Sư phụ… Vẫn còn có một chút kỹ thuật nho nhỏ?
“Sư phụ nói kỹ thuật nho nhỏ, e rằng lại là đại đạo kinh khủng…”
Độc Cô Ngọc Thanh thì thào.
“Trước kia sư phụ dạy dỗ các loại đại đạo âm nhạc, hội họa, thư pháp, nuôi trồng… Mà nay, sư phụ vẫn còn cần truyền thụ nữa, lão nhân gia người thực sự có học vấn thần tiên, không gì không biết…”
Long Tử Hiên cảm thán.
“Chân Phật không gì không làm được…”
Thanh Trần càng thêm ngưỡm mộ.
“Sư phụ yên tâm, ta nhất định sẽ mang về mấy ứng cử viên phù hợp với tấm lòng của ngài.”
Lục Nhượng xoa xoa tay, trong mắt phát sáng.
Lúc này hai người đi theo đám người Hỏa Linh Nhi rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của bọn họ, ở phía sau Lý Phàm, ánh mắt của Cung Nhã cũng trở nên phức tạp, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng thực sự cảm thấy ao ước.
Nếu như thực sự có thể học được một số kỹ thuật nho nhỏ của vị tiền bối này… Như vậy cũng coi như là được lợi cả đời… Đáng tiếc, bản thân nàng không có phúc duyên như thế, chỉ có thể làm nha hoàn cho người này.
“Cung Nhã, mặc dù ngươi chỉ là nha hoàn, nhưng cũng có nhiều thứ cũng không thể không học, ví dụ như pha trà, ngươi vẫn còn yếu kém rất nhiều.”
Lúc này, Lý Phàm bỗng nhiên lên tiếng, nhìn nàng nói: “Đến, để ta dạy ngươi pha trà.”
Nghe vậy, Cung Nhã lập tức giật mình, sau đó mừng như điên.
Vì tiền bối này… Rốt cuộc cũng nhìn thấu nội tâm đói khát của nàng hay sao, nguyện ý dạy mình một ít gì đó?
Làm tỳ nữ cho nhân vật lớn, quả nhiên có thu hoạch.
“Rõ… Đa tạ, đa tạ tiền bối.”
Giọng nói của nàng có chút lắp bắp.

Lục Nhượng và Độc Cô Ngọc Thanh đều theo Hỏa Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng rời khỏi sơn thôn nhỏ.
Cả người Độc Cô Ngọc Thanh một màu trắng, nhìn qua rất nhanh nhẹn, mà Lục Nhượng lại có da ngăm đen, lưng cõng theo một chậu cỏ, trang phục nhìn qua thật sự quái dị.
Bọn họ nhanh chóng đi đến Thánh Địa Thái Diễn.
Ở Thánh Địa Thái Diễn, đám người Nguyên Dương Thánh Chủ đã ra đón, Linh Siêu Thánh Chủ nói: “Bên phía Lý tiền bối có chỉ thị gì không?”
Hỏa Linh Nhi nói: “Lý tiền bối phái ra hai đệ tử của hắn đi đến Hoàng Thiên Châu.”
Mấy người Nguyên Dương Thánh Chủ đều vui mừng.
Bọn họ cũng không còn xa lạ với Độc Cô Ngọc Thanh và Lục Nhượng nữa.
Trước đây Lục Nhượng cùng xuất hiện với Long Tử Hiên, một đũa giết chết Chân Tiên, ký ức của bọn họ vẫn còn rất mới mẻ, mà Độc Cô Ngọc Thanh chính là con trai trưởng của Độc Cô Trầm Lục, bọn họ cũng đều biết hết.
“Thật tốt quá! Chúng ta lập tức mở Truyền Tống Trận, mặt khác, chúng ta sẽ hộ tống hai vị công tử đi đến Hoàng Thiên Châu.”
Nguyên Dương Thánh Chủ nói.
“Không cần.”
Nhưng Độc Cô Ngọc Thanh cũng mỉm cười nói: “Sư phụ để cho hai vị huynh đệ chúng ta tự đi, không muốn làm phiền đến các vị tiền bối.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất