Chương 417: Thả phụ thân ta ra, quỳ xuống đất tự sát
Bên trong giọng nói này rõ ràng bao gồm cả sự tức giận và đau đớn vô cùng.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở nơi này đều cảm thấy kinh hãi, lúc này quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở trên không trung có một tia sáng xuất hiện, sau khi dừng lại hóa thành một bóng người vô cùng xinh đẹp.
Nàng mặc một bộ quần áo màu trắng, băng thanh ngọc khiết, vóc người quyến rũ, tóc dài đen nhánh xõa trên bả vai.
Bạch Tiểu Tình!
Rốt cuộc nàng đã đến.
“Con gái…”
Trên giá gỗ, Bạch Tiếu Phong khó khăn ngẩng đầu, cố gắng hết sức hét lên, nói:
“Chạy mau, đừng tới đây…”
Hắn ta biết có lẽ con gái đã đạt được một ít cơ duyên, thế nhưng làm sao có thể so sánh được với Bạch Nguyên lúc này cơ chứ?
Thế nhưng, trong đôi mắt xinh đẹp của Bạch Tiểu Tình hiện lên sự tức giận không có gì sánh được, nàng nhìn chằm chằm vào đám người Bạch Chấn Thiên, Bạch Nguyên.
Trong lòng của nàng tràn đầy sát ý.
Nghe vậy, Bạch Nguyên chỉ cười lạnh lùng mà thôi, hắn ta không chút kiêng kỵ đánh giá Bạch Tiểu Tình, nói:
“Tốt, tốt, mặc dù xuất thân đê tiện, thế nhưng dung mạo lại xinh đẹp, làm nô tỳ bên giường của ta là đủ rồi.”
Ở bên trong nụ cười của hắn ta lộ ra ý dâm đãng.
Mà Bạch Chấn Thiên cũng kiêu ngạo nói:
“Bạch Tiểu Tình, trước tiên tự giới thiệu một chút, ta chính là Hổ Hoàng của Bạch Hổ Nhất Mạch Địa Nguyên CHâu, đây là nhi tử của ta Bạch Nguyên, chắc hẳn ngươi đã từng nghe nói, trước đây hắn chính là vị hôn phu của ngươi.”
Hắn ta ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Chẳng qua từ bây giờ hôn ước giữa hai người sẽ trở thành đồ bỏ đi.”
“Mặt khác, thấy tư chất của ngươi cũng không tệ lắm, con của ta quyết định nhận ngươi làm nô tì bên giường, còn không quỳ xuống nhận chủ?”
Nàng đã hiểu ra, Bạch Hổ Nhất Mạch của Địa Nguyên Châu muốn phế hôn ước, buộc phụ thân giao nàng ra.
Mà phụ thân kiên quyết không nghe theo.
Cho nên… Lúc nãy mới bị huyết thuật dằn vặt như thế.
Nàng đi từng bước đến gần nói:
“Thả phụ thân ta ra, quỳ xuống đất tự sát.”
“Bằng không ta sẽ khiến cho các ngươi chết không có chỗ chôn.”
Nghe vậy Bạch Nguyên cũng cười ha ha, lỗ mãng nhìn Bạch Tiểu Tình nói:
“Ngươi đang ở đây nói năng mê sảng hay sao? Ha ha ha, cởi hết ra cho ta xem, ta sẽ tha cho cha của ngươi, thế nào?”
Bạch Tiểu Tình sắc bén liếc mắt nhìn hắn ta một cái, đột nhiên phất tay.
“Ầm…”
Một loại đạo tắc đáng sợ chém thẳng về phía Bạch Nguyên.
“Ngươi dám!”
Bạch Nguyên quát lạnh, hắn ta vung tay lên muốn trấn áp.
Thế nhưng sau một khắc, tất cả tiên linh lực của hắn ta cũng lập tức bị đánh tan.
Cả người của hắn ta bị đánh bay ngược ra bên ngoài.
“Thình thịch!”
Bạch Nguyên đập mạnh trên mặt đất cách xa mấy trăm thước, bụi mù bay lên, cát đá văng tung tóe khắp nơi.
“Cái gì?”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Nàng lại có thể đẩy lùi được Thánh Tử?”
Nhất thời, toàn bộ mọi người một mạch của Địa Nguyên Châu đều cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
“Ngươi đánh lén con trai ta.”
Bạch Chấn Thiên biến sắc, tức giận nói:
“Như vậy rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, muốn tìm chết sao?”
Ở bên trong bụi mù, Bạch Nguyên khó khăn bò lên, hắn ta nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Tình, hung hăng nói:
“Không hổ là người có thể làm cho huyết mạch của ta thuần hóa thêm một bước, rất tốt.”
“Có điều tiếp theo ta sẽ khiến cho ngươi hiểu, sự chênh lệch giữa ngươi và ta.”
“Ở trước mặt của ta, ngươi chỉ có thể trở thành một nô lệ.”
Hắn ta hét to một tiếng, trong nháy mắt, tu vi kinh khủng bộc phát ra.
Thái Ất Kim Tiên.
Thái Ất Kim Tiên ở độ tuổi này, bên trong Tiên Giới cũng có thể được coi là thiên tài tuyệt thế.
“Buộc ta phải ra tay, ngươi xong.”
Hơn nữa, ở bên ngoài cơ thể của hắn ta còn xuất hiện một bóng hình Bạch Hổ mơ hồ nhàn nhạt.
Đó chính là do sức mạnh huyết thống của hắn ta biến thành, chính là một loại dị tượng, lúc đối địch, uy lực càng tăng thêm gấp mười.
Ở giữa bóng hình Bạch Hổ tỏa ra một loại uy áp mơ hồ, khiến cho tất cả hổ tộc ở đây đều hoàn toàn biến sắc, hoảng sợ không thôi.
“Đây chính là sức mạnh huyết thống.”
“Không hổ là Thánh Tử của tộc ta, thiên phú như vậy đã vô địch Thiên Giới.”
“Ha ha ha, lần này ai đến cũng không thể cứu được nàng.”
Tất cả mọi người ở Địa Nguyên Châu đều cười, vô cùng vui vẻ, có một Thánh Tử như vậy, một mạch này của bọn họ nhất định có thể tiến nhập Tiên Vực trong tương lai.
Mà vẻ mặt của tất cả mọi người của Huyền Thiên Châu đều ảm đạm.
Nên làm sao đây?
Có một tên thiên tài yêu nghiệt như thế, một người có thể trấn áp toàn bộ một mạch Huyền Thiên Châu bọn họ.
Bạch Nguyên lạnh lùng đến cực điểm, dường như giống một vị hổ hoàng, bước từng bước về phía Bạch Tiểu Tình, đất đai ở dưới chân đều nứt vỡ theo bước chân của hắn ta.
“Quỳ xuống.”
Hắn ta hét to một tiếng.