Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 104: Kim Hệ thiên phú cao cấp, Ngự Kiếm Thuật?

Chương 104: Kim Hệ thiên phú cao cấp, Ngự Kiếm Thuật?
Biệt thự tầng năm, phòng luyện võ.
Phong Vân lặng yên ngồi phảng phất như nhập định ở một chỗ, vẫn không nhúc nhích.
Ý thức của hắn hiện tại đang ở trong không gian tấm gương khiêu chiến hình chiếu.
Chiến trường sa mạc.
Phong Vân lẳng lặng đứng, tiện tay tung ra một quyền đánh nổ tung hình chiếu tiểu bạch hổ đang nhào đầu lao về phía hắn. Tiểu bạch hổ gầm lên một tiếng, hóa thành một mảng đốm sáng li ti dần dần biến mất.
Tinh!
【Chiến đấu cùng hình chiếu hung thú Bạch Hổ giành thắng lợi! 】
【 Rơi xuống 】: Thiên phú Kim Hệ cao cấp
"Hiển hóa hay không?"
"Hiển hóa!"
Mấy ngày nay Phong Vân đều đang liên tục vô tình đánh đấm với hình chiếu của tiểu bạch hổ, nếu để cho tiểu bạch hổ biết được, sợ rằng nó sẽ lập tức muốn dựng lông.
Ta coi ngươi là chủ nhân, ngươi lại muốn đánh ta?
【 Hiển hóa thiên phú Kim Hệ cao cấp. . . Đang hiển hóa. . . Hiển hóa hoàn tất! 】
Ong!
Một luồng kim quang chiếu sáng bỗng nhiên nhảy vào trong cơ thể Phong Vân, dung hợp với Kim Hệ thiên phú của chính hắn.
Sau một khắc, một gợn sóng thuộc tính Kim lấy hắn làm trung tâm nhanh chóng lan ra bốn phía. Một loại lực lượng vô hình phóng ra ngoài khiến tất cả những đồ vật ẩn chứa thuộc tính Kim xung quanh biệt thự đều rung động.
Nhất là những vũ khí trong phòng luyện võ kia, lúc này đều đang rung lên như thể đang nghe thấy lời triệu hoán nào đó.
Phong Vân vô ý thức nâng tay lên, một thanh chiến đao trong số đó rít lên một tiếng, lập tức phá vỡ tầng không lao tới, vững vàng dừng lại trước người Phong Vân, lẳng lặng lơ lửng tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Sau đó, hắn lại nhẹ nhàng phất tay, chiến đao lại lần nữa bay trở về.
"Đây là năng lực kèm theo Kim Hệ thiên phú cao cấp sao. . ."
Phong Vân nở nụ cười. Đây quả thực giống hệt với ngự binh trong truyền thuyết!
Thuộc tính thiên phú biến đổi đạt tới cao cấp, sẽ sản sinh ra sự bay vọt về chất. Không riêng gì Kim Hệ, mấy loại thuộc tính khác cũng thế.
"Nhưng cũng thật đáng tiếc, chỉ có thể điều khiển những đồ vật có liên quan tới "Kim" mà thôi. Đồ vật khác lại không điều khiển được."
Phong Vân có chút tiếc nuối. Có điều chuyện này cũng rất bình thường, trừ khi là có được Linh Hồn thiên phú cao cấp như bên trong truyền thuyết đó, sinh ra tinh thần lực, đến lúc đó mới có thể điều khiển tất cả các loại đồ vật.
Mà loại kia, được gọi là: Niệm lực sư.
Niệm lực sư cực kỳ hiếm thấy. Theo Phong Vân được biết, cứ địa cấp ba gần như không có, cứ địa cấp hai cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, chỉ có cứ địa cấp một, hoặc là căn cứ siêu cấp, mới có thể có bóng dáng những niệm lực sư này.
Đương nhiên, những thứ này đối với Phong Vân mà nói cũng không phải vấn đề. Hắn chỉ cần gặp được một tên niệm lực sư, lấy hình chiếu của người đó xuống là được.
Chỉ là những thứ này đều vẫn còn quá xa, tạm thời không đáng cân nhắc.
Hắn hiện tại đang ở trong phòng luyện võ tập luyện ngự binh. Nói cho đúng hơn chính là đang luyện tập ngự kiếm.
Ngón tay nhẹ nhàng điểm ra một cái. Sau một khắc, một tiếng kiếm rít vang lên. Kim Ngân Kiếm bên cạnh hắn như thể bị chỉ dẫn, tự động lao ra khỏi vỏ, mang theo kiếm quang sắc bén chém thẳng ra ngoài, trực tiếp chém đôi tầng không khí trước mặt.
"Không tệ."
Phong Vân vô cùng vui vẻ. Uy lực như vậy có thể so với tự hắn dùng tay chém ra một kiếm. Nếu như lại thả ra kiếm ý quấn trên thân kiếm, uy lực còn có thể bạo tăng lên gấp nhiều lần.
Ngự kiếm tuy rằng rất uy phong, nhưng kỳ thật chỉ có thể coi như thủ đoạn để tập kích. Đến khi chân chính đối địch, một chiêu này hiển nhiên không có tác dụng gì quá lớn.
Đầu tiên, không thể linh hoạt tùy thời thay đổi phương hướng, rất cứng nhắc gượng gạo.
Thứ hai, khoảng cách cũng có hạn chế rất lớn. Như tình hình trước mắt mà nói, vượt qua năm mươi mét đã không dùng được, lực khống chế bị giảm mạnh.
Đương nhiên, hết thảy những nguyên nhân này đều là do Phong Vân chỉ có Kim Hệ thiên phú cao cấp mà thôi. Nếu như đạt đến đỉnh cấp, thậm chí đạt tới cấp độ càng cao hơn như siêu phàm cấp, vậy thì tình huống sẽ hoàn toàn khác.
Đến lúc đó thật sự là giống như tự tay sử dụng rồi.
"Cứ dần dần dung hợp tiếp, chung quy cũng sẽ có lúc đạt tới thôi."
Phong Vân thật mong chờ có một ngày, Ngự Kiếm Thuật vừa ra, vạn kiếm quy tông!
Nghĩ thôi cũng thấy đẹp trai ngây ngất rồi!
"Hiện tại Kim Hệ thiên phú đã thành công đạt tới cao cấp, còn lại sau loại hệ nữa cũng cần phải lần lượt đuổi kịp."
Một cái Kim hệ thiên phú đạt tới cao cấp đã có thể cho hắn năng lực điều khiển kim loại. Nếu như là Thủy hệ cao cấp, Mộc hệ cao cấp, hay thậm chí là Hỏa hệ cao cấp thì sao đây?
Nghĩ như vậy, nếu quả thật đạt đến mức độ kia, vậy hắn với niệm lực sư quả thật không có gì khác biệt rồi.
Thậm chí, niệm lực sư cũng không thể sánh được với hắn. Dù gì thì niệm lực sư tuy cũng có thể điều khiển những vật có thủy, hỏa, mộc thuộc tính này, nhưng chỉ là cưỡng ép khống chế, chứ cũng không có loại thiên phú này.
Nói thẳng ra, nếu như không thể dùng linh hồn điều khiển, vậy cũng không thể nào phát huy ra một cách hoàn mỹ lực lượng của các loại thuộc tính thủy, hỏa, mộc...
Nhưng mà, nếu như là một vị niệm lực sư có thuộc tính thiên phú rất mạnh, vậy thì quá mạnh mẽ rồi.
"Hi vọng đến cứ địa Giang Hải có chút thu hoạch. . ."
Phong Vân thầm nghĩ trong lòng.
Mà lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng hét mang theo kinh hoảng của Phong Tiểu Lan, nói tất cả đồ vật chế tạo từ kim loại trong biệt thự đang điên cuồng rung động.
"Không sao, ta đang luyện tập một môn võ kỹ."
Phong Vân nhẹ nhàng trấn an, lúc này mới khiến Phong Tiểu Lan yên tâm.
Sau đó, hắn ra khỏi phòng luyện võ, nói với Tiểu Lan tỷ một câu rồi đi về trường học.
Trên đường đi, có thể đoán được, bất kì ai phàm là nhìn thấy Phong Vân đều dừng bước lại, mở to hai mắt nhìn hắn.
Loại cảm giác này, cũng giống như ở kiếp trước, một vị đại minh tinh nào đó đi trên đường bị vô số người qua đường vây xem vậy.
Phong Vân thật sự chịu không được loại cảm giác bị vây xem này bèn tăng thêm tốc độ chỉ để lại một vệt tàn ảnh rồi nhanh chóng biến mất.
Cao đẳng Tinh Diệu.
Khi Phong Vân đi tới trường, những học viên kia còn thể hiện sự kích động hơn nhiều so với đám người qua đường bên ngoài. Mỗi người đều trưng ra ánh mắt tràn ngập sùng bái, thậm chí đều không nói nên lời.
Phong Vân tức cười, đối đãi với những học đệ học muội này tự nhiên không thể nào giống với đám người qua đường kia được. Hắn gật đầu với bọn họ, coi như đáp lễ
Điều này không khỏi làm hắn cảm thán. Mấy tháng trước, hắn mới vừa gia nhập cao đẳng Tinh Diệu mà thôi. Thế mà chỉ mấy tháng lúc sau, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi trong cứ địa đều bị hắn bỏ xa ở sau lưng.
Ở chỗ này, đã không tìm được võ giả trẻ tuổi nào có thể tiếp lấy một kiếm của hắn nữa rồi.
Đi đến văn phòng, Nghiêm Xuân Thu đang cùng mấy thầy giáo khác mở cuộc họp.
Khi nhìn thấy Phong Vân, bọn họ đều vô ý thức đứng dậy.
Hiện giờ Phong Vân sợ rằng cũng đủ thực lực chém giết bọn họ trăm ngàn lần. Tuy rằng hiện tại Phong Vân trên danh nghĩa vẫn là học viên của học viện, nhưng bọn hắn cũng không dám bày ra thái độ làm thầy người ta.
"Nhóc con ngươi bây giờ đã có tu vi gì rồi?"
Chỉ có Nghiêm Xuân Thu vẫn trước sau như một, không thèm để ý những chuyện này.
Phong Vân mím môi, "Võ giả đỉnh phong."
Võ giả đỉnh phong!
Toàn bộ các thầy giáo trong phòng nghe hắn nói như thế, tuy rằng sớm có dự liệu, nhưng vẫn cảm thấy chấn động cả người.
Lấy tu vi võ giả đỉnh phong đánh bại một võ giả bán Tiên Thiên, mà thậm chí là nghiền ép. Chuyện này nếu nói ra ngoài sợ rằng căn bản không có ai tin tưởng.
Có điều, yêu nghiệt chính là yêu nghiệt, không thể nào dùng lẽ thường để đánh giá.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất