Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 103: Kim Cương Phục Ma Quyền!

Chương 103: Kim Cương Phục Ma Quyền!
Trong toàn bộ quảng trường trung tâm, ngoại trừ một mình Phong Vân, tất cả mọi người đều ngây người, ngay cả vị tông sư Hồng Thiên Ba kia cũng bị kinh sợ.
Chỉ là một căn cứ cấp ba thôi, lại sinh ra một yêu nghiệt như vậy!
Mới 14 tuổi đã lĩnh ngộ được sáu thành kiếm ý, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, có nói gì Hồng Thiên Ba cũng không tin.
Hắn nhìn Hồng Tâm Nguyên đang ngồi co quắp ở dưới đất, hồn bay phách tán không còn phong thái như lúc trước, không khỏi thở dài.
Ban đầu hắn để mặc Hồng Tâm Nguyên khiêu chiến với thế hệ trẻ ở trong cứ địa, bởi vì đối phương đã xây dựng lòng tin nắm chắc chức vô địch trước khi đi đến Võ Đạo Điện.
Thế nhưng đâu ai ngờ rằng, lại gặp phải một yêu nghiệt giống như Phong Vân, một kiếm đã phá vỡ mọi sự nỗ lực lúc trước của Hồng Tâm Nguyên!
"Ít nhất là nắm giữ thiên phú Kiếm Đạo đỉnh cấp..."
Trong lòng Hồng Thiên Ba thầm nghĩ, trong một cứ địa cấp ban nho nhỏ, lại xuất hiện một người trẻ tuổi có thiên phú như vậy, thật sự phải làm cho hắn kinh sợ không thể hiểu được.
...
“Rẹt!”
Phong Vân thu kiếm lại, không hề nói gì, lẳng lặng bước xuống đài cao, giống như lúc trước, bình thản đi lên rồi bình thản rời đi.
Rất lâu sau.
Trên quảng trường mới bộc phát ra tiếng huyên náo kinh thiên động địa, mấy võ giả đều điên cuồng, từng người đều nói năng lộn xộn, vẻ mặt đó phải nói coa bao nhiêu kích động thì có bấy nhiêu kích động.
Đâu ai ngờ rằng, Hồng Tâm Nguyên mạnh mẽ đến như vậy, 17 tuổi đã là võ giả Bán Tiên Thiên, vậy mà thực sự thất bại dưới một kiếm của Phong Vân.
"Sáu thành kiếm ý, trời ơi! Không phải ta đang nằm mơ chứ!"
"Là quái vật, đúng là quái vật mà, che giấu quá sâu!"
"Chúng ta đều sai lầm, vẫn luôn cho rằng Phong Vân chỉ có hai thành kiếm ý, nhưng thật ra hắn chỉ phóng ra hai thành kiếm ý để đè ép thế hệ trẻ tuổi trong cứ địa, hắn vẫn luôn che giấu thực lực của mình!"
"Ahhh, suy nghĩ thật tinh tế..."
"..."
Mấy võ giả bị một kiếm này của Phong Vân làm cho chấn động hoàn toàn, đều nhao nhao suy đoán, rốt cuộc hắn còn che giấu bao nhiêu thực lực nữa.
Vào lúc này, Phong Vân ở trong lòng bọn họ đã không tính là Thiên kiêu nữa, mà chính là một 'yêu nghiệt' từ đầu tới đuôi.
Dù sao thì một thiên tài 14 tuổi bình thường, làm gì có thể đạt được trình độ này chứ.
Nghiêm Xuân Thu cười khổ, "Tên tiểu tử này, chỉ sợ là đã sớm có thể nghiền ép ta rồi, vậy mà hắn vẫn luôn che giấu..."
Bên cạnh là ba người Chiến Tâm, Chu Thắng và Lục Hiên đều trầm mặc không nói gì, thế nhưng trong nội tâm bọn họ đã vô cùng đau khổ, ngày trước bọn họ còn có thể trông thấy bóng lưng của Phong Vân, bây giờ khoảng cách giữa hai bên đã quá lớn, nói đúng hơn là khác nhau một trời một vực.
Hồng Tâm Nguyên giết ba người bọn hắn trong một chớp mắt, mà Phong Vân lại giết Hồng Tâm Nguyên trong một nháy mắt, điều này đã làm cho người khác cảm thấy tuyệt vọng về khoảng cách.
Sau khi những người cao tầng trong cứ địa Tinh Diệu bị chấn động hoàn toàn, thì lúc này chỉ còn lại niềm vui mừng.
Nếu Mã Đức sớm biết Phong Vân yêu nghiệt như vậy, bọn họ còn hoảng sợ làm cái quái gì chứ!
"14 tuổi đã lĩnh ngộ sáu thành kiếm ý, để xem sau này còn ai dám nói cứ địa Tinh Diệu chúng ta không người nữa không, ta sẽ lấy ra điều này ra để đánh vào mặt bọn họ.”
"Phong Vân có thiên phú Kiếm Đạo ít nhất là tầng đỉnh cấp, thuộc về một nhóm cực kỳ xuất sắc trong cứ địa cấp hai."
"Trời xanh có mắt, cuối cùng cứ địa Tinh Diệu của chúng ta cũng sinh ra một thiên tài tuyệt thế rồi!"
"..."
Lúc tất cả võ giả trong cứ địa đều chấn động vì thực lực của Phong Vân, thì bản thân hắn lại lặng lẽ ở trong phòng diễn võ trong biệt thự.
【Người hình chiếu】: Hồng Tâm Nguyên
【Độ tuổi】: 17
【Cảnh giới 】: Bán Tiên Thiên
【 Rơi xuống 】: Võ kỹ cấp ba《 Thương Bá Quyền 》, võ kỹ cấp bốn《 Tàn Phong Quyền 》, võ kỹ cấp bốn《 Kim Cương Phục Ma Quyền 》, thiên phú hệ Phong cấp cao, thiên phú Quyền Pháp trung cấp, hai phần quyền ý, một bộ quyền sáo trung phẩm bảo khí Phong Linh...
Bên trong không gian tấm gương, Phong Vân nhìn vật phẩm hình chiếu của Hồng Tâm Nguyên, không khỏi kinh ngạc.
Đối phương ở độ tuổi này đạt tới Bán Tiên Thiên, có thể nói kinh tài tuyệt diễm, thế nhưng cột rơi xuống lại không có gì hoa lệ.
Điều này đã làm cho Phong Vân suy đoán, chắc chắn Hồng Tâm Nguyên đã dùng một số lượng tài nguyên được tích tụ, mới đạt tới cảnh giới hiện tại.
Chỉ có điều mặc dù nói như vậy, thế nhưng vẫn có giá trị để bạo.
Không nói tới thứ gì khác, nhị môn võ kỹ cấp bốn cộng với thiên phú Quyền Pháp và quyền ý, đều rất tốt.
Nghĩ tới đây, Phong Vân lập tức bắt đầu khiêu chiến.
Liên tiếp khiêu chiến đến năm lần, trừ lần đầu tiên chắc chắn có đồ vật rơi xuống, bốn lần còn lại đều trống không.
Mà lần rơi xuống đầu tiên, chính là võ kỹ cấp bốn《 Kim Cương Phục Ma Quyền》.
Sau khi lựa chọn dung hợp, trong đầu Phong Vân lập tức xuất hiện một số lượng lớn thông tin ký ức, đều là ký ức kinh nghiệm trong lúc tu hành môn võ kỹ của Hồng Tâm Nguyên.
Độ khó của võ kỹ không phải chỉ cao hơn võ kỹ cấp ba một chút.
Mà thiên phú Quyền Pháp của Hồng Tâm Nguyên chỉ là trung cấp, cho nên Kim Cương Phục Ma Quyền này, hắn cũng chỉ tu đến tiểu thành mà thôi.
Kim Cương Phục Ma Quyền, chính xác mà nói, đây là một môn quyền pháp tăng cường khí lực, cấp độ tiểu thành có thể tăng khí lực lên gấp đôi, đại thành thì tăng gấp ba, viên mãn thì tăng gấp bốn.
Chỉ có điều khi Phong Vân đánh ra Kim Cương Phục Ma Quyền, hắn lại phát hiện khí lực của mình chỉ tăng đến hai mươi vạn cân đã ngừng lại.
"Xem ra thân thể ta chỉ chịu đựng được khí lực cực hạn là hai mươi vạn cân..."
Phong Vân thầm nghĩ trong lòng, hắn không có thiên phú về Thể Chất, ban đầu mười vạn cân đã đạt tới cực hạn, thế nhưng bởi vì hắn đã tu Thần Bá Thể Công và Kim Cương Bất Diệt Công đến tầng viên mãn, cho nên mới đánh vỡ cực hạn, hạn mức khí lực đã được tăng lên mức cao nhất.
"Ta nhớ tên Chiến Tâm kia có thiên phú Thể Chất trung cấp, đáng tiếc vẫn luôn không quét ra được."
Phong Vân lắc đầu, tình huống như thế này, hắn cần phải hình chiếu thêm nhiều người nắm giữ thiên phú về Thể Chất, hoặc là thiên tài tu hành công pháp luyện thể, như vậy sẽ gia tăng tỉ lệ rơi đồ, không đến mức phải treo trên thân cây.
"Trong điện Võ Đạo, có lẽ sẽ có không ít thiên tài như vậy."
Nội tâm Phong Vân rất mong chờ, thậm chí hắn còn trông cậy có thể hình chiếu thiên tài rèn luyện công pháp gân cốt và lục phủ ngũ tạng, nếu như vậy, hắn cũng có thể tăng gân cốt và lục phủ ngũ tạng của mình lên tới cực hạn.
Bây giờ, hắn chỉ thiếu hai điểm này, như vậy hắn có thể chân chính thăng cấp lên tầng võ giả Cực Hạn.
...
Trong biệt viện,
Từ sau khi Hồng Tâm Nguyên trở về, hắn vẫn luôn ở trong trạng thái hồn bay phách tán, trên mặt không còn thần thái giống như lúc trước, cả người giống như mất đi ý chí chiến đấu, hai mắt vốn sáng sủa trong veo thì bây giờ đã trở nên vô thần.
Hồng Thiên Ba khuyên nhủ: "Chẳng qua chỉ là một lần thất bại nho nhỏ mà thôi, không sao cả, con đường của ngươi vẫn còn rất dài, đứng nên bị thắng bại nhất thời làm cho mờ mắt, cố gắng tu hành, tương lai ngươi sẽ đánh bại hắn, rửa sạch nỗi nhục là được.”
Những lời hắn nói đã lọt vào tai Hồng Tâm Nguyên, cuối cùng trên mặt người đó cũng hiện lên chút thái, ánh sáng hai mắt đang dần tích tụ lại, hắn vô cùng kiên định nói:
"Đúng vậy, thắng bại nhất thời không tính là gì, tương lai ta chắc chắn sẽ đánh bại hắn!"
Bề ngoài thì Hồng Thiên Ba gật đầu, thế nhưng nội tâm lại thở dài, hắn chỉ muốn an ủi con cháu hậu bối của mình nên mới nói như vậy thôi.
14 tuổi mà kiếm ý đã đạt đến sáu phần, yêu nghiệt như vậy, nhất định sẽ bay thẳng lên trời.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất