Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 56: Lập Flag

Chương 56: Lập Flag
Thuộc hình thức tự do khiêu chiến, nhưng mà mỗi người giới hạn chỉ được khiêu chiến ba lần, đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn không khiêu chiến.
Hiện giờ trên sân thi đấu chỉ còn 100 người, một trăm người này đều xác định đã có tên trên Cường bảng.
Nhìn đội hình Cường bảng này, vị trí trước năm mươi chỉ trừ một người duy nhất còn lại vẫn là những người kia, còn vị trí sau 50 phát sinh một chút biến hóa, có người sau vượt lên người trước.
Mà người duy nhất kia, dĩ nhiên chính là Phong Vân.
Hắn đánh bại bài danh thứ mười chín Trần Xuyên Thắng trước đó, cho nên đương nhiên bài danh này liền thuộc về hắn.
Ban đầu Phong Vân không có ý định xuất thủ, nghĩ muốn ở một bên vây xem, sau đó mượn cơ hội chụp hình chiếu của mười vị trí đầu kia.
Bất quá, không nghĩ tới lại có người lựa chọn khiêu chiến với hắn.
Mà khiêu chiến hắn không ai khác, chính là một trong song tinh kiếm Trần Xuyên Danh.
"Phong Vân, tới đây cùng ta đánh một trận đi!"
Trần Xuyên Danh nhảy lên bình đài, lấy kiếm chỉ vào Phong Vân đang cách đó không xa, cùng đánh với hắn một trận.
Hắn bài danh thứ mười tám, mà Phong Vân hiện giờ thứ hạng đứng thứ mười chín, theo lý thuyết không nên khiêu chiến, nhưng vì trút giận cho đệ đệ của hắn, cho nên không chút do dự lựa chọn Phong Vân đến thử kiếm.
Tuy rằng những khoá trước cho đến nay cũng không có bài danh cao khiêu chiến bài danh thấp, nhưng cũng không có văn bản nào quy định rõ ràng, cho nên vẫn được phép.
"Tới! Đệ đệ đã bại, ca ca nên xuất thủ!"
"Trần Xuyên Danh thế nhưng so với đệ đệ của hắn thì lợi hại hơn nhiều, không chỉ ở cảnh giới mà phương diện chiến lực cũng hơn rất nhiều., "
"Phong Vân sợ là phải dừng bước tại đây."
". . ."
Bọn người Bạch Thiên Trần ở bên kia thì cổ vũ cho Phong Vân.
Thực lực của bọn hắn quá yếu, vòng thứ nhất còn chưa được vài phút thì đã bị đào thải.
Hả?
Phong Vân cau mày lại, nguyên bản ý định của hắn trước đi xem chụp hình chiếu của những đệ tử trong top 10 trên Cường bảng kia trước, không nghĩ tới tên Trần Xuyên Danh này nhanh như vậy đã tìm tới.
"Xem ra phải tốc chiến tốc thắng thôi."
Nội tâm nhủ thầm một câu, sau một khắc bóng dáng hắn dĩ nhiên đã xuất hiện ở trên bình đài.
"Tiếp kiếm!"
Trần Xuyên Danh chẳng muốn dong dài gì với Phong Vân, thấy hắn đi lên, liền trực tiếp xuất thủ.
Dưới cái nhìn của hắn, Phong Vân chỉ là một khối chướng ngại vật ven đường mà thôi, có lẽ có chút ít bản lĩnh, nhưng mà căn bản chưa đủ để hắn xem trọng, hắn chuẩn bị giải quyết thần tốc, sau đó trùng kích vào top 3 Cường bảng.
"Huyễn Sát!"
Vừa ra tay đã sử dụng kiếm pháp sở trường, giống như cực quang hàng lâm, kiếm khí giống như sóng, phóng tới Phong Vân.
"Ta biết ngươi luyện qua công pháp luyện thể, có lẽ cũng có học qua một chút kiếm pháp, nhưng mà đáng tiếc, những thứ này ở trước mặt ta, đều không đáng kể chút nào, một kiếm của ta có thể phá mọi thứ."
Âm thanh của Trần Xuyên Danh theo kiếm thức của hắn truyền tới.
Một kiếm này, những học viên phía dưới có thể vô cùng thán phục, ngay cả những học viên top 10 Cường bảng kia cũng đều liếc mắt nhìn, có chút ghé mắt.,
Chỉ có Cuồng Đao Chu Thắng đứng thứ nhất ngay cả mí mắt cũng không hé lên.
Bên trong thính phòng.
Gia chủ Trần gia nhìn một kiếm này rất thỏa mãn, lần nữa nói với khách khanh bên cạnh:
"Lần này thì ổn rồi, tiểu tử Phong Vân thua không nghi ngờ."
Khách khanh bên cạnh gật đầu, cũng biểu thị đồng ý.
Nhưng mà, kết quả lại làm cho người ta phải mở rộng tầm mắt.
Đối mặt với một kiếm này của Trần Xuyên Danh, Phong Vân tay cầm chiến kiếm, nhẹ nhàng chém ra một kiếm.
Một giây sau ——
Một đạo ánh sáng đỏ chói mắt xẹt qua không khí, tựa như Thiên Hỏa Liệu Nguyên, mang theo vô tận phong mang tinh quan cực hạn.
Mọi người chỉ thấy một vệt kiếm quang màu đỏ chợt lóe lên, kiếm thức của Trần Xuyên Danh trực tiếp bị phá vỡ, giống như đang cắt đậu hủ vậy.
Tiếp đó, dư lực của kiếm quang màu đỏ kia chém ra một vết kiếm khủng bố trên mặt đất bằng hợp kim bên cạnh Trần Xuyên Danh rồi biến mất.
Một giây sau.
Trên vách tường bằng hợp kim một góc bình đài chỗ tiếp với thính phòng một khối sắt trượt xuống.
Trần Xuyên Danh ngơ ngác đứng ở chỗ cũ, vẫn không nhúc nhích, giống như bức tượng điêu khắc.
Ngay tại lúc hắn cảm nhận được tử vong bao phủ, nếu không phải kiếm quang của Phong Vân thay đổi quỷ tích thì đạo kiếm quang này trong chớp mắt có thể cắt hắn thành hai nửa.
Phốc!
Bỗng nhiên, Trần Xuyên Danh phun ra một ngụm máu tươi, vốn dĩ kiếm quang của Phong Vân chưa từng làm cho hắn bị thương, nhưng kiếm khí ẩn chứa bên trong lại làm cho hắn khí huyết táo bạo, nên mới phun ra một ngụm máu tươi như vậy.
Thắng bại đã phân!
Hí ——! !
Tấc cả mọi người nhìn thấy một màn như vậy đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Cảm giác nếu mình là người đang tỉ thí kia.
Phong Vân vậy mà chỉ dùng một kiếm bại Trần Xuyên Danh! ?
"Gia hỏa này quá mạnh mẽ rồi, Song Tử Tinh một người bị hắn dùng một quyền đánh bay, một người không tiếp nổi một kiếm của hắn, hơn nữa, hắn kiếm còn chưa ra khỏi vỏ!"
"Lúc đó Trần Xuyên Danh còn nói cái gì mà một kiếm của hắn có thể phá mọi thứ, không nghĩ tới Phong Vân lại là kiếm khách so với hắn càng kinh khủng hơn."
"Nếu hắn không xuất một kiếm kia, căn bản là không nhìn ra được hắn là kiếm khách lợi hại như vậy, khí tức trên người hắn quá bình thường."
"Đúng vậy, ai có thể nghĩ đến, Phong Vân ở phương diện Kiếm Đạo tạo nghệ cũng cao như vậy!"
Các học viên thì kinh sợ, Phong Vân chiến kiếm còn chưa ra khỏi vỏ đã có thể đánh bại cao thủ Kiếm Đạo Trần Xuyên Danh, quá đáng sợ!
Chỗ ngồi khách quý.
Khoái Kiếm Lý Khoan thần sắc chấn động, "Đó chính là Tinh Hỏa Liệu Nguyên Kiếm, còn là cấp viên mãn, một thiếu niên 14 tuổi . . ."
Hắn nhận ra Phong Vân chính là thiếu niên lúc trước ở công hội làm cho hắn động dung, nhưng mà tuyệt đối không nghĩ tới, thiếu niên vậy mà nắm giữ Tinh Hỏa Liệu Nguyên Kiếm cấp viên mãn.
Đây quả thực làm cho hắn xấu hổ vô cùng, hắn đường đường là khoái kiếm, lại đi so sánh với một thiếu niên.
"Tinh Hỏa Liệu Nguyên Kiếm cấp viên mãn, tiểu tử này ngược lại là càng ngày càng có ý tứ."
Người tổng phụ trách trường học Nghiêm Xuân Thu ánh mắt càng ngày càng sáng.
Một kiếm này của Phong Vân cơ hồ đã khiến toàn trường đều kinh động.
Ngay cả đứng thứ nhất Cuồng Đao Chu Thắng cũng giương mắt nhìn qua.
"Như thế nào? Cảm thấy hứng thú." Phong công tử Lục Hiên đi tới nói.
"Cũng bình thường, miễn cưỡng có đủ tư cách để ta rút đao."
Chu Thắng thản nhiên nói.
Lục Hiên cười cười, không nói gì, trên thực tế, hắn cũng cho là như vậy.
Ở đây đối thủ có thể khiến Chu Thắng rút đao không có mấy người.
"Bà mẹ nó, Vân ca mạnh mẽ quá đi, kiếm còn chưa ra khỏi vỏ đã đánh bại được Trần Xuyên Danh, đẹp trai quá đi!"
Bọn người Bạch Thiên Trần hóa thân thành tiểu đệ nhỏ bé, hô vang.
Bên cạnh Lâm Cường sắc mặt rung động và phức tạp, gia hỏa này, thật sự là học đệ của hắn sao?
Mẹ nó quá ngưu bức rồi!
. ..
Chỗ ngồi khách quý.
Gia chủ Trần gia lúng túng tại chỗ, lúc này hắn chỉ cảm thấy mặt mình nóng rát, phảng phất như có một đôi bàn tay vô hình không ngừng tát vào mặt hắn.
Bên cạnh mấy vị khách khanh mặt cũng nóng rát, bọn họ cảm giác tựa như mỗi lần cấp huynh đệ Trần gia lập flag, mỗi lần vừa mới nói xong là huynh đệ bọn họ liền bại.
. ..
Còn bên này Phong Vân một kiếm đánh bại Trần Xuyên Danh, đi xuống bình đài, ánh mắt bắt đầu ngắm nghía những học viên top 10 Cường bảng, ý định ai vừa ra trận là hắn liền tháo chạy đi qua xem cuộc chiến, sau đó tùy thời khiêu chiến hình chiếu.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất